Võ Tôn Đỉnh Cấp

Nhưng dưới chân anh, một vết nứt nhanh chóng lan rộng, sau đó đoàng một tiếng, mặt đất nứt thành vô số đống đổ nát. Lòng bàn chân Hàn Liên đặt lên đống đất sụp đổ.

Khí công mạnh mẽ bao trùm lấy Hàn Liên, dù động tác của Hàn Liên rất nhanh nhưng vẫn không tránh được hoàn toàn.

Vào thời khắc mấu chốt, thanh Bích Thuỷ Trường Thiên Kiếm trong tay Hàn Liên đột nhiên loé lên một vầng sáng màu xanh lam.

Hàn Liên cắm kiếm xuống đất, quầng sáng xanh lập tức nổ tung.

Tựa như sóng gió tứ phương ập tới, lực công kích mạnh mẽ quét sạch toàn bộ đất đá dưới chân. Sỏi cát lập tức được san bằng.

Hình Thiên đứng tại chỗ, trảm mao đao trong tay đã gãy vụn.

Bắp chân hắn bắt đầu run run, cuối cùng, Hình Thiên rên lên rồi chống một chân xuống đất.

Chiêu này của Hàn Liên đã trực tiếp hoá giải lực chiến đấu của hắn.


Hàn Liên hừ lạnh: “Không biết tự lượng sức mình.”

Nói xong, Hàn Liên quay đầu về phía ba người Cửu Thiên rồi nhướng mày.

Hắn ta không nói lời nào, trực tiếp cầm cây vạn tuế lên rồi nghênh ngang chuẩn bị rời đi.

Đám đệ tử Thiên Nhận Viện xung quanh cũng không nói được lời nào.

Nhìn sang Hình Thiên đang quỳ một chân dưới đất, họ đều không thể hiểu nổi, tại sao Nhất Nguyên Viện lại có cao thủ như thế. Chẳng phải Nhất Nguyên Viện là học viện tệ nhất sao?

Cửu Thiên thở phào một hơi, bất kể ra sao, giải quyết xong là được.

Thấy dáng vẻ đắc ý của Hàn Liên sư huynh, Cửu Thiên cười khổ, đi thôi đi thôi, mau quay về thôi.

Bọn họ bước ra khỏi đám đông, đệ tử Thiên Nhận Viện tức giận trừng mắt nhưng không hề ngăn cản.


Lúc bọn họ sắp rời khỏi thì bỗng nhiên, một âm thanh vang lên từ phía đằng xa.

“Đợi đã, nếu đã tới thì sao có thể đi dễ dàng như vậy được?”

Âm thanh truyền tới tai huynh đệ Sở Trực, trong phút chốc, sắc mặt của ba vị sư huynh đều thay đổi.

“Dịch Thanh sư huynh, Dịch Thanh sư huynh tới rồi.”

Đám đệ tử Thiên Nhận Viện bỗng hò reo, nhóm người dạt sang hai bên, một thân ảnh xuất hiện.

Áo trắng tựa tuyết, mặt tựa quan ngọc, sau lưng vắt bốn thanh kiếm, Khiến cho rất nhiều nữ đệ tử ngã ra đất gào lên. Hiển nhiên, uy tín của vị Dịch Thanh sư huynh này rất cao.

Sở Chính đặt cây vạn tuế xuống, sau đó kéo Hàn Liên ra sau lưng. Động tác này chứng tỏ, trong mắt Sở Chính sư huynh, Hàn Liên không phải là đối thủ của Dịch Thanh.

Nhưng Hàn Liên lại không nghĩ như thế, hắn ta nhỏ giọng: “Quân Tử Kiếm Dịch Thanh, có cái gì đâu. Nếu không phải vì sư tôn không cho ta dùng võ kỹ địa cấp với các đệ tử khác thì ta đã đánh chết ngươi trong một chiêu rồi.”

Nghe thế, Cửu Thiên khó hiểu mà hỏi: “Hàn Liên sư huynh, huynh nói gì vậy? sư tôn không cho huynh dùng võ kỹ sao?”

Hàn Liên nói: “Đúng vậy. không chỉ ta, đại sư huynh, nhị sư huynh, cả tam sư huynh, chỉ cần là người luyện địa cấp võ kỹ do sư tôn truyền lại, quy tắc thép đầu riên chính là không được ra tay với người đồng môn, nếu không đệ nghĩ Nhất Nguyên Viện chúng ta thật sự đánh không lại những học viên viện khác sao? Hừ, ngoại trừ mấy tên biến thái của Âm Dương Viện, Thanh Kiếm Viện ra thì ta sợ ai chứ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui