“Tôi muốn thu thập chứng cứ tập đoàn Ngân Hà trốn thuế lậu thuế, chị chỉ cần đưa cho tôi những giấy tờ giao dịch chưa nộp thuế giữa tập đoàn Ngân Hà và tập đoàn Thiên Khải là được rồi.”
Tôi nhìn chăm chú, nghiến răng nghiêm túc trả lời Bạch Tuyết Nghênh.
Dự định tương lai của tôi không phải chỉ có mỗi việc trả thù Cao Phong.
Tên mập chết tiệt Tần Sở Thiên, tôi tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua!
Lúc mới đầu đóng cửa không tiếp tôi còn làm người khác xa lánh cô lập tôi, sau đó để cho tôi biết được anh ta ngủ cùng vợ tôi, cuối cùng cho tôi những hạng mục nhỏ để sỉ nhục tôi...!
Từng chuyện đều đủ để tôi hận anh ta đến thấu xương!
Cho nên, so với Cao Phong, kỳ thực Tần Sở Thiên càng làm tôi căm thù đến tận xương tủy!
Nếu không khiến Tần Sở Thiên phải đi lao động cải tạo, nếu không ngủ với Ngọc Kim Hương vợ anh ta, Ngô Song tôi cả đời cũng không thể nuốt trôi cục tức này!
“Vì sao cậu muốn có cả chứng cứ tập đoàn Ngân Hà trốn thuế? Chẳng lẽ cậu cũng có ân oán với tập đoàn Ngân Hà sao?” Bạch Tuyết Nghênh nghe tôi nói xong, vẻ mặt đầy kinh ngạc, vội vàng truy hỏi tôi.
“Đúng.” Tôi lạnh lùng gật đầu.
Nào chỉ là ân oán? Đây chính là thâm thù đại hận!
Lúc này Bạch Tuyết Nghênh lại nằm vào lòng tôi, chớp đôi mắt trong veo nói: “Nếu cậu muốn chứng cứ tôi có thể giúp cậu lấy được, nhưng cậu phải nói với tôi, rốt cuộc cậu và tập đoàn Ngân Hà có ân oán gì? Dù sao trong tương lai công ty Tân Kiến Trúc của tôi và tập đoàn Ngân Hà chắc chắn sẽ còn hợp tác qua lại, nếu như cậu không cho tôi một lý do hợp lý, tôi sợ...”
“Tần Sở Thiên ngủ với vợ của tôi.” Tôi trực tiếp ngắt lời Bạch Tuyết Nghênh, nói với cô ấy sự thật, không hề che giấu.
Mặc dù trông tôi có vẻ rất bình tĩnh, nhưng lúc nói ra những lời này, lòng tôi thật sự đang rỉ máu.
Kể chuyện bị vợ cắm sừng cho người khác biết, đây là một chuyện cực kỳ nhục nhã, cực kỳ đáng phẫn nộ.
Hơn nữa, đây đã là lần thứ hai tôi kể chuyện vợ ngoại tình cho Bạch Tuyết Nghênh, mà đối tượng ngoại tình của vợ còn là những người khác nhau...!
“Cái gì? Vợ cậu cô ta...”
Nghe tôi nói vậy, Bạch Tuyết Nghênh vô cùng kinh ngạc.
Lúc đầu cô ấy còn muốn nói gì đó nhưng có lẽ cảm thấy nói gì cũng không phù hợp lắm, cho nên cũng tự dừng lại không nói nữa.
“Có phải là cảm thấy không ngờ tới không?” Tôi cười khổ một tiếng, hỏi Bạch Tuyết Nghênh.
“Thực sự không ngờ tới...!ôi...” Bạch Tuyết Nghênh sững sờ gật gật đầu, thở dài, nhìn tôi với ánh mắt cảm thông.
“Cho nên, xấu xa, không nhất định là danh từ chuyên dùng cho đàn ông, phụ nữ một khi đã xấu xa, so với chị tưởng tượng còn kinh khủng hơn...”
Tôi đã nếm trải hết đắng cay cuộc đời rồi.
Tôi hít sâu một hơi, nói với Bạch Tuyết Nghênh đầy thấm thía.
“Được...” Bạch Tuyết Nghênh chớp chớp mắt như đang suy nghĩ, sau đó cô ấy tiến đến bên tai của tôi, nói với tôi: “Yên tâm đi Ngô Song, chờ tôi giải quyết ổn thỏa chuyện ly hôn, thứ cậu muốn, tôi nhất định sẽ giúp cậu có được.”
Nói xong, cô ấy hôn lên tai tôi đầy thâm tình, giống như đang an ủi tâm hồn tổn thương của tôi
Bị cô ấy hôn như vậy, sự mờ mịt trong lòng tôi lập tức bị một luồng khí nóng làm tan biến, trực tiếp lật người lại...!
Mấy ngày sau, ngoại trừ giám sát Liễu Tâm Thuần ra, hầu như tôi đều dành thời gian ở công ty.
Những hạng mục nhỏ mà Tần Sở Thiên dùng để “sỉ nhục” tôi, đã được tôi và mấy người Trần Nhất Bào biến sắt thành vàng, cuối cùng tạo nên những tác phẩm xuất sắc có sức lay động.
Đặc biệt là thiết kế nhà vệ sinh công cộng, chúng tôi đáp ứng đồng thời cả hai yêu cầu bảo vệ môi trường và hiệu quả kinh tế, còn bổ sung thêm các yếu tố nghệ thuật.
Những nhà vệ sinh công cộng kiểu mới này một khi hoàn thành, chắc chắn sẽ trở thành dấu ấn tên tuổi mới của thành phố chúng tôi, thậm chí rất có khả năng mở rộng ra cả nước!
Nếu như những hạng mục này mở rộng ra phạm vi toàn quốc, nhóm chúng tôi là những người thiết kế ra hạng mục, nhất định cũng sẽ trở nên nổi tiếng!
Đương nhiên, trước mắt chúng tôi không nghĩ nhiều như vậy, cẩn thận làm việc đến nơi đến chốn mới là điều chúng tôi nên làm nhất bây giờ.
Bởi vì Bạch Tuyết Nghênh đấu thầu thành công hạng mục thiết kế sân vận động, cho nên mấy ngày nay có một vài công ty kiến trúc cũng nghe danh mà đến, tìm chúng tôi ký không ít đơn đặt hàng.
Trong những công ty kiến trúc tìm đến cửa này, thậm chí còn có khách hàng cũ của tôi.
Kể từ đó, công ty thiết kế Tân Vô Song của tôi cũng coi là bước vững chắc những bước đầu tiên!
Reng reng! Reng reng!
Chạng vạng tối hôm đó, tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, là Liễu Tâm Thuần gọi tới.
Gần đây vì việc của công ty bận quá, hầu như không có thời gian đưa cô ta đi làm, cô ta đành phải tự mình gọi xe.
Vì thế, cô ta còn nổi giận với tôi vài lần.
Đương nhiên, tôi đã nói cô ta không cần đi làm, dù sao cô ta cũng đang mang thai.
Nhưng cô ta giống như cực kỳ bất mãn với chuyện này, một khi tôi bảo cô ta đừng đi làm, cô ta sẽ gào thét điên cuồng với tôi.
Nói cái gì mà phụ nữ không thể chỉ trông cậy vào đàn ông kiếm tiền, cô ta cũng muốn độc lập tự mình kiếm tiền, đề phòng tương lai nếu như công ty của tôi lại đóng cửa, cô ta và con đến cả cơm ăn cũng không có...!
Mà tôi cũng lười cãi nhau với cô ta, dù sao vị trí của cô ta trong lòng tôi không còn quan trọng như vậy từ lâu rồi.
Nhưng bây giờ chúng tôi vẫn chưa ly hôn nên dù có muôn vàn tâm tư, tôi vẫn nghe điện thoại của cô ta.
“Alô, chồng à, mẹ em bảo em gọi anh tối nay cùng đến ăn cơm.” Nhấc máy lên, trong điện thoại truyền đến giọng nói không lạnh không nhạt của vợ tôi.
“Tối nay sao? Để anh xem có hẹn trước với ai không.”
Tôi nhìn lịch trình, thấy tối nay đã hẹn với một khách hàng mới bàn chuyện hợp đồng.
Thế là tôi quay đầu lại, trả lời Liễu Tâm Thuần: “Hay là ngày mai đi? Buổi tối hôm nay anh phải bàn chuyện kinh doanh rồi.”
Nếu như là trước đây, tôi nhất định sẽ không chút do dự gác chuyện kinh doanh này lại vì cô ta.
Nhưng bây giờ không còn như vậy nữa, bởi vì mọi chuyện không trở về như trước được rồi.
Nghĩ đến bộ dạng hèn mọn như chó liếm chân của mình trước đây, tôi hận không thể tự tát mình hai phát!
“Ngô Song, anh có ý gì? Anh muốn để cho ba mẹ tôi đợi anh đến ngày mai sao? Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi, đồ ăn họ đã chuẩn bị xong rồi! Anh có đi hay không thì tự mình lo liệu đi!”
Đột nhiên, giọng điệu của Liễu Tâm Thuần trở nên gay gắt.
Tút tút tút...!
Hơn nữa sau khi nói xong, cô ta không hề cho tôi cơ hội nói chuyện mà đã trực tiếp ngắt điện thoại!
“Anh...”
Tôi nhìn màn hình điện thoại di động, đứng tại chỗ ngẩn người một lúc lâu.
Mặc kệ như thế nào, dù sao bây giờ tôi và Liễu Tâm Thuần trên danh nghĩa vẫn là vợ chồng, cho nên nếu như hôm nay là sinh nhật mẹ vợ, tôi chắc chắn vẫn phải đi.
Thế là tôi nhanh chóng gọi điện thoại cho người khách đã hẹn kia để hủy bỏ buổi thương lượng tối nay.
Sau đó lái xe tới công ty của vợ, đón cô ta tan làm rồi đến nhà mẹ vợ.
Trên đường đi, giống như thường ngày, tôi và cô ta không trò chuyện gì.
Mặc dù tôi đã gợi chuyện mấy lần, muốn làm dịu bầu không khí không tự nhiên này, nhưng cảm giác cô ta cũng không để tâm đến tôi mà chỉ liên tục nhắn tin trò chuyện, thỉnh thoảng còn cười thành tiếng...!
Tôi cố ý lặng lẽ liếc nhìn màn hình điện thoại di động của cô ta, phát hiện người cùng cô ta nhắn tin chính là một cái tên chướng mắt “ba ba” Tần Sở Thiên!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...