Vợ Tôi Là Beta

Alpha nọ không ngờ đối phương lại đưa quần áo cho mình, hắn cười cười rồi gật đầu: "Được, vậy anh thả tôi ra trước đi."

Thiên Lý không nói gì, lạnh lùng khom người xuống, đưa tay nhấn nhẹ lên sau lưng Alpha. Lưới thép lập tức phát ra tiếng "ka-ki ka-ki", sau đó biến thành một chiếc lồng sắt lớn, nhốt cả người Alpha vào.

Alpha sợ suýt bay màu: "Anh muốn làm gì?!"

Thiên Lý cầm di động bắt đầu gọi điện thoại: "Báo cảnh sát, tôi kêu cảnh sát đến đưa cậu đi."

"......"

Mới đầu Alpha còn nghĩ rằng anh chỉ muốn uy hiếp, ai ngờ Thiên Lý lại làm thật, tên Beta này muốn tống hắn vô đồn thật à?! Hắn vội lao đến bên lồng sắt, hét lớn: "Chờ một chút!!!"

Thiên Lý đặt điện thoại lên tai, mặt không cảm xúc, không thèm nhìn đến hắn.

"Chờ một chút!! Có việc gì cứ thương lượng đã! Tuyệt đối đừng báo cảnh sát!"

"Tại sao?"

Anh khẽ nhíu mày: "Cậu là tội phạm bị truy nã?"

"Không phải!"

Alpha do dự một hồi rồi đặt mông ngồi xuống lồng sắt, nhếch miệng với Thiên Lý: "Tôi phục anh rồi. Bỏ điện thoại xuống rồi chúng ta nói chuyện."


Thiên Lý vừa nghĩ đến cái nhà tắm bị hắn quậy tanh bành kia là không muốn nói chuyện với hắn, chỉ muốn tống hắn khỏi nhà càng nhanh càng tốt. Nhưng anh suy nghĩ một hồi vẫn cảm thấy không nên làm vậy, báo cảnh sát cũng sẽ làm phiền đến người khác, không chừng trong đó còn có đồng nghiệp của anh...

Thiên Lý đặt điện thoại lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh: "Cậu muốn nói chuyện gì?"

"Lý do không cho anh báo cảnh sát là bởi vì tôi đang trốn người khác, nhưng tôi tuyệt đối không hề làm chuyện gì phạm tội hay trái pháp luật, lần đầu tiên gặp tôi còn tưởng rằng anh là người bọn họ phái tới bắt tôi trở về. Nhưng sau đó tôi rõ rồi, chắc anh chỉ là người qua đường Giáp."

Alpha gãi đầu, bất đắc dĩ nói: "Xin lỗi nhé."

Thiên Lý mặt không cảm xúc nhìn hắn: "Sao tôi có thể tin tưởng cậu được, nếu thả cậu ra, lỡ cậu làm gì có hại với tôi thì sao?"

Alpha nghiêng đầu nhìn anh: "Việc này anh có thể yên tâm, nếu tôi muốn làm gì gây bất lợi với anh thì lúc anh ngủ đã phá cửa vào rồi, cửa phòng ngủ của anh rất mỏng, một chân cũng đá bay được."

"......"

"Tôi không phải người tâm địa độc ác, chỉ vì trước đó có chút hiểu là mới muốn hù doạ anh, tôi muốn giải thích với anh, nhưng mà anh..."

Hắn chỉ chỉ về phía nhà tắm: "Không cho tôi cơ hội."

Thiên Lý nghĩ một hồi, cảm thấy lời hắn nói cũng có lý, tên nhóc này còn có tâm trạng vừa ăn vừa tắm rửa trong nhà anh... Còn khiến nhà tắm của anh thành như vậy mà...

Thiên Lý không muốn rước phiền phức vào người, anh ấn nhẹ một cái vào mã nhận dạng dấu vân tay trên lưới thép, lưới thép lập tức thả Alpha ra, sau đó thu nhỏ lại bằng quả bóng tennis lăn đến chân Thiên Lý.

Sau khi Alpha được thả ra cũng không hề định công kích anh, hắn lấy quần áo Thiên Lý ném cho mình bắt đầu mặc vào. Thiên Lý xoay người rời đi, mặc dù tên Alpha này rất đáng ghét, nhưng anh cũng phải tôn trọng đối phương một chút khi thay đồ.


"Này."

Alpha đột nhiên gọi anh lại: "Quần áo anh đưa tôi mặc hơi chật."

Thiên Lý không quay đầu lại: "Nó là bộ lớn nhất rồi."

"Tôi mà mặc như này ra ngoài sẽ bị coi là biếи ŧɦái mất."

Thiên Lý bất đắc dĩ quay đầu lại, nhíu mày nhìn về phía hắn. Dáng người của Alpha vốn đã cao lớn hơn Beta, mà Alpha hôm nay anh cứu còn cường tráng hơn bình thường một chút. Áo thun mặc trên người mình thì rộng thùng thình mà mặc trên người hắn lại chật chội vô cùng.

Alpha khoanh hai tay trước ngực, để Thiên Lý tuỳ ý đánh giá mình, mặt Thiên Lý hơi đen —— cơ ngực tên này phát triển vậy, áo sơ mi trắng cũng bị căng thành áo bó mẹ rồi, cực kỳ giống biếи ŧɦái. Nhưng vẻ mặt của hắn không giống như khó chịu, ngược lại giống như đang phô bày dáng người của mình hơn.

...... Đắc ý cái gì chứ hả?!

Thiên Lý yên lặng dời mắt: "Chờ một chút."

Anh trở về phòng ngủ của mình, lục lọi trong tủ một lúc lâu. Cuối cùng tìm được một bộ đồ chống nắng ở tuốt dưới đáy tủ, đây là quà dì út mang về cho anh khi đi du lịch. Thiên Lý không mặc đồ như này, anh không phải Omega, không sợ ánh nắng mặt trời, chỉ mặc một hai lần lúc về quê theo phép lịch sự, mặc cái này là đủ che hết người anh rồi.

...... Nói cho cùng thì không thân cũng chẳng quen, sao hắn phải nhân nhượng tên Alpha này chứ?

Thiên Lý lạnh lùng đưa đồ chống nắng cho hắn: "Trước khi ra ngoài thì che cái này, chắc sẽ tốt hơn một chút."


Alpha nhận lấy áo trên tay Thiên Lý rồi khoác lên trên người, áo chống nắng màu hồng huỳnh quang kết hợp với áo sơ mi trắng hình chữ T, ừm...... Không xấu, nhưng mà có cảm giác lạ lạ.

"Trông dâm thật."

Khoé miệng đang mím chặt của Thiên Lý không nhịn được run rẩy một cái, suýt nữa đã xông lên đánh nhau với hắn —— có dâm bằng mùi tin tức tố tường vi của cậu không hả?

Anh càng nhìn tên Alpha này thì lại càng khó chịu, Thiên Lý nhìn cuốn lịch trên bàn, tiện tay xé một tờ xuống, sau đó viết một địa chỉ lên trên rồi đưa tờ giấy cho Alpha: "Sau khi về nhà làm phiền chuyển phát nhanh áo chống nắng đến địa chỉ này, nhớ thanh toán."

Alpha bị sốc: "Còn phải trả cái áo khoác dâm dật này về cho anh?"

Thiên Lý nói như chém đinh chặt sắt: "Áo thun có thể tặng cho cậu, nhưng cái áo khoác này là quà người khác tặng cho tôi, nhất định phải trả lại."

Mặt Alpha lộ ra vẻ vi diệu: "Nếu tôi lấy rồi chạy luôn không trả anh thì sao?"

"......"

...... Đúng là anh không nghĩ tới việc này, nhưng anh đã yêu cầu vậy rồi mà còn không trả lại thì cũng mặt dày quá rồi!

Thiên Lý nhìn chằm chằm hắn, nghiêm túc nói: "Vì phòng ngừa chuyện này xảy ra, làm phiền cậu lưu lại một ống máu để tôi nhập gen."

"...... Tôi đùa thôi."

Thiên Lý đưa tay đẩy đẩy gọng kính: "Tôi cũng chỉ đùa chút thôi. Được rồi, cậu có thể đi rồi thưa Alpha tiên sinh."

Alpha nhìn Thiên Lý xoay người đi mất, bỗng nghĩ ra một kế —— bây giờ hắn không thể đi đâu, trên người đã không có tiền còn bị bọn họ lần tìm, không chừng vừa ra ngoài đã đói chết ở đầu đường, không thì ở đây một thời gian trước đã.

Hiếm khi có Beta không quen biết hắn, đây đúng là ứng cử viên sáng giá nhất mà.


Alpha vội vàng chạy theo: "Khoan đã. Sao tôi có thể đi ngay được, tôi cũng không phải người biết tri ân báo đáp, đêm qua vừa tỉnh lại đã thấy mình bị trói dưới đất nên tôi mới hiểu lầm anh. Nhưng hôm nay tôi bỗng cảm thấy......"

Thiên Lý dừng bước, xoay người nhìn về phía hắn: "Đi theo tôi làm gì?"

Alpha nhìn anh chân thành, trong đối mắt màu đen tràn đầy dịu dàng: "Tôi cảm thấy con người anh rất tốt."

Thiên Lý mặt không cảm xúc nói: "Cảm ơn. Bây giờ cậu có thể đi chưa?"

Alpha nhìn chằm chằm khuôn mặt lạnh băng của Thiên Lý mà chớp chớp mắt —— tình huống này là thế nào? Vậy mà lại có người dùng thái độ này nói chuyện với hắn khi hắn dùng mỹ nam kế, còn là một Beta...... Beta này bị mù à? Những Omega khác đều coi hắn là nam thần, bây giờ hắn vươn cành ô liu, mà Beta này chẳng những không nhận, còn muốn đuổi hắn đi?

Bình thường thì Beta nào có lập trường cạnh tranh với Alpha và Omega chứ?

Alpha vô thức nắm lấy nhúm tóc trên vai, đầu ngón tay khẽ quấn vài cái —— là do ấn tượng đầu tiên không tốt à?

"Nếu tôi đi bây giờ thì hình như có hơi vong ân phụ nghĩa. Anh xem, anh đã cứu tôi, tôi còn ăn sandwich của anh, mặc quần áo của anh, nếu mà đi luôn tôi sẽ thấy khó chịu rất lâu."

Thiên Lý hơi nhăn mày: "Cứu cậu là vì tôi không muốn để đồng nghiệp của mình thêm phiền phức, tôi là giám sát viên, loại bỏ nguy hiểm tiềm tàng cho công chúng là chức trách của tôi, cậu không cần để trong lòng. Còn về số tiền cậu nói, coi như tôi cho đó, nhớ trả áo chống nắng về là được."

Alpha suýt nữa đã bị anh thuyết phục, hắn gian nan nói ra vài chữ: "...... Không được, tôi phải báo đáp cho anh."

"Vậy cậu viết thư cảm ơn gửi đến đơn vị của tôi đi."

"......"

___

Bạch: Chương mới sau vài tháng bỏ bê nick đây, may là có bạn nhắc không thì quên bén luôn rồi XD


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui