Vợ Tôi, Cô Ấy Là Nhà Văn

Tôi tự lái xe lên Sa Pa,đường trơn trượt khủng khiếp.
Càng gần đến nơi, trời càng lạnh. Hơi sương mù thật khó để thấy đường đi, thanh gạt mưa của ô tô cứ gạt đi gạt lại liên tục
Rối cả mắt.
Cuối cùng tôi cũng đến được nơi khách sạn cô ấy trọ, khách sạn xây dựng theo hướng tự nhiên,là một dãy nhà bằng gỗ,ngăn từng phòng lớn cho khách trọ.
Tôi hỏi người quản lí ở đấy
‘ ‘ Cho tôi hỏi khách trọ Hoàng Dương Yến ở phòng nào vậy ?’’
‘ ‘ Người anh hỏi có phải nhà văn Dương Yến không ? »’’
‘ ‘ Đúng vậy,cô ấy ở phòng nào ?’’
‘ ‘ Cô ấy ở phòng 103,nhưng giờ cô ấy không ở trong phòng,cô ấy vừa đi cùng quản lí ra ngoài rồi, anh có thể ngồi ở phòng khách của khách sạn chờ cô ấy »’’
‘ ‘ Cảm ơn ‘’’
Tôi ngồi một lát nhưng không thấy cô ấy, tôi lại không phải tuýp người thích chờ đợi, nên tôi tự mình đi dạo, ngoài đường rất đông ,vì có tuyết nên khách du lịch đổ xô về đây ngắm tuyết.
Đâu đâu cũng thấy người ta làm người tuyết
Đám trẻ ném tuyết bay cả vào người tôi.
Tôi không thích lạnh,nên càng không thích lạnh tới có tuyết như vậy
Tôi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc,
Cô ấy đứng một mình, ánh mắt chăm chú hướng về một phía
Tôi nhìn theo hướng cô ấy nhìn, là chỗ có mấy người thanh niên đang khênh một con bò bên vệ đường.

Con bò chết cóng vì lạnh.
Yến Tử, cô ấy đang đau lòng.
Tôi bước lại, cô ấy nhìn thấy tôi, mắt cô ấy còn đang long lanh nước.
Tôi đứng chắn trước mặt cô ấy, cho cô ấy nụ cười rạng rỡ nhất của tôi.
‘ ‘ Yến Tử, không nhìn nữa, anh đến rồi này,chúng ta về thôi »’’
Tôi vừa nói,vừa hôn lên chóp mũi lạnh ngắt và đỏ rực như mũi tuần lộc của cô ấy.
Cô ấy nhìn tôi,rồi cười rất đúng chuẩn dịu dàng nhưng lại hơi hơi nheo mắt lại.nói
‘ ‘ Ha,ha,,,em cũng có một con bò’’
Tôi :…
Cô ấy đau thương nhanh lắm, không cho người ta phản ứng kịp.
Chương 5: Gợi tình
Về đến khách sạn,tôi vào phòng tắm bởi bản thân có chút mắc bệnh sạch sẽ. Tôi cầm khăn tắm, nhìn vợ âu yếm
‘ ‘ Yến Tử, tắm đi’’
Vợ tôi ngồi trên giường, chăm chăm vào màn hình lap top, đáp gọn lỏn
‘ ‘ Ừ, tắm đi’’
Tôi tiếp tục, dùng giọng nói mật ngọt chết ruồi để dụ dỗ cô ấy

‘ ‘ Tắm cùng đi vợ ‘’’
Vợ tôi bấy giờ mới ngẩng lên nhìn tôi, trừng mắt, không có gì là dính mật cả, vợ chuyển sang ánh mắt khinh bỉ :
‘ ‘ giờ anh có tắm không ?’’
Tôi tủi thân, tự mình đi vào phòng tắm.
30 phút sau.
Tôi mặc áo choàng tắm đi ra,thấy vợ vẫn ngồi im trên giường,tôi bảo vợ :
‘ ‘ Anh muốn’’
Vợ nhìn tôi, xem chừng không hiểu ý nên hỏi lại :
‘ ‘ Muốn gì’’
Khi tôi đỏ mặt, cô ấy hiểu ra, à một cái rồi tụt xuống giường,cô ấy đứng sát vào người tôi,tay kéo một bên áo choàng tắm của tôi xuống. Cô ấy kiễng chân,hôn lên vai tôi rồi cắn nhá nhá.
Người tôi lâng lâng, nóng rực,…
Rồi bất ngờ cô ấy buông tôi ra, chép miệng đầy tiếc rẻ
‘ ‘ Cắn anh em lại thấy đói, tự dưng muốn gặm sườn non quá đi, em đi ăn cơm đây, anh thay đồ đi’’
Tôi :…
Cô ấy ra đến cửa, tôi mới tỉnh lại mà gào thét
‘ ‘ Hoàng Dương Yến, em phải chịu trách nhiệm, người anh nóng rực rồi đây này ‘’’
Cô ấy thản nhiên
‘ ‘ nước lạnh có kìa’’
Rồi cười đểu mà khép cửa không thương tiếc.
Có cái khổ nào như cái khổ này không, sao cô ấy không ăn tôi trước đã chứ.
Yến Tử, em là đồ đểu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận