Vợ Tôi Chỉ Có Em
tiến tới chỗ lão trưởng bối lão làng Lưu Phong Khởi tên trùm kinh doanh bất động sản máu mặt đến chính phủ còn e dè.Thanh Tiêu không còn sức lực để cắm rễ ở nơi này lâu hóng hớt trò vui,cô nhanh chóng đà tạ vị quý bà cứu mình một mạng rồi nhanh chóng chuồn về Hạ gia lúc chín giờ còn chưa tròn, với tình trạng này của cô"chuồn là thượng sách"không nên mạo hiểm nán lại.Ấm tổ trên con Audi RS7 trên đường cao tốc Vân Nam,Thanh Tiêu rút điện thoại gọi Sở Đường:
“Đường Đường, giúp mình cáo từ Liễu tổng một tiếng,mệt nên về trước!”
"A,được được, tôi hiểu rồi!"Đường Sở một bên nghe điện thoại của Thanh Tiêu,tay kia cũng không rảnh rỗi bao nhiêu kính rượu trưởng bối:"nào,nào Đường thiếu gia nâng ly"Không chờ Đường Sở đồng ý hay không Thanh Tiêu ngắt máy ném điện thoại qua một bên lái xe một mạch tới Hạ gia.Sinh ra trong gia đình có điều kiện,càng có điều kiện thì áp lực càng lớn tùy thuộc vào sự áp đặt của người lớn mà hành sự,mỗi người trong gia đình đều phải gánh vác một ít.Đặc biệt là trưởng nam càng khó khăn hơn.Đường Sở cũng vậy là đại thiếu gia duy nhất của Đường gia sản nghiệp đồ sộ,nên càng phải tham gia những bữa tiệc như hôm nay để nâng cao hiểu biết.
Hạ gia.
Hai người hầu nữ A Lam,Thủy Đàm đang ngồi bệt dưới đất đan một đống vòng hoa hồng đỏ tươi với hoa cẩm chướng cỡ nhỏ thấy Thanh Tiêu trở về liền đứng dậy:Tiểu thư trở về"
“Làm gì vậy?”
“Phu nhân ngày mai tổ chức sinh nhật cho tiểu Trạch ạ!”
“Ồ!”
Thanh Tiêu dặn dò người làm nhanh chóng hoàn thành rồi đi vào không sẽ bị cảm lạnh rồi vào nhà.
Chiều nay mẹ cô đã qua nhà thím Dương chơi từ sớm, không biết tối nay về hay không nhưng mà miễn thân xác nhỏ bé này của cô được yên ổn ba mươi phút cô cũng vui vẻ, nếu giờ này thái thái chăm chỉ bù đối tượng bế con gái còn ở nhà sẽ lôi cô đi xem mắt mất.Không biết chút nữa phải đối mặt điều gì,Thanh Tiêu một mạch đi vào nhà bếp kiếm thức ăn lót bụng trước.Trong tủ có một cái bánh ngọt vị dâu:
“Ọt ọt …”.Chảy nước miếng.
Nha,đói chết đi được cô rồi,lúc nãy ở Hải Đường Duật cô không ăn gì,bây giờ bụng trống rỗng lép xẹp,bụng dán lưng.Không lề mề Thanh Tiêu nhanh miệng xử lý êm đẹp,gọn gàng bánh ngọt trong năm phút.Chưa thoả mãn Thanh Tiêu làm một tô mì cay đầy đủ topping yêu thích.Ăn uống no nê,vớ luôn lý nước cam tình yêu cánh cụt của mẹ đi lên phòng.Bụng căng tròn bây giờ đi ngủ là tuyệt vời nhất nhưng mà làm sao ngủ dễ dàng như vậy, một đống tài liệu đang chờ cô.
Thanh Tiêu lại hiện nguyên hình lười biếng không còn dáng vẻ chăm chỉ ăn uống lúc nãy,ngồi xuống ghế làm việc.Sáng đèn tới mười hai giờ đêm mới lên giường đi ngủ.
Sáng hôm sau.
Thanh Tiêu tám giờ đã sửa soạn.
Hôm qua,cuối cùng sau một lúc tra hỏi khắp nơi bốn bể vùng trời bằng tất cả mối quan hệ cô cũng biết một ít về Dực Thâm,quả thực rất cao tay ngoài vào thông tin cơ bản thì không còn gì.Hắn ta quả thực vô cùng tàn hiểm, khó lường.Đặc biệt thế lực sau lưng vô cùng lớn.Hôm nay gặp mặt chắc chắn có liên quan tới điều kiện hai ngày hôm trước.
Chín giờ.Quách Nguyệt.
"Cái gì! Tôi không đồng ý "
“Tại sao?”
Thanh Tiêu hoá đá.Nhìn bản"Hợp đồng hôn nhân "trên bàn.Hắn đang muốn dùng quyền trong tay ép cô.
“Tôi với anh chưa từng dính líu,ruốt cuộc anh tiếp cận tôi có mục đích gì?” Thanh Tiêu lạnh giọng.
"Bởi vì,cô vừa mắt!"Dực Thâm bình tĩnh nhìn cô gái trước mặt, nhướng mày:“Tiêu tiểu thư, nói lời phải giữ”
Thanh Tiêu khó hiểu,cứng nhắc từ chối.
“Không được, tôi không đồng ý!”
Dực Thâm im lặng quan sát biểu cảm cố chấp cô nhóc,vô thức khoé môi nhếch nhẹ:"Được thôi,Tiêu tiểu thư đã có lòng uống rượu phạt thì tôi không dám ngăn!"ra hiệu với trợ lý lấy lại bản hợp đồng sau đó, quay lưng rời khỏi Quách Nguyệt không cho Thanh Tiêu cơ hội
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...