Vợ Tôi Chỉ Có Em


Thanh Tiêu không đáp.

Dực Thâm nhẹ nhàng hỏi tiếp một lần nữa:"Hửm? Thật sự là không nhớ!"tĩnh lặng đến mức Thanh Tiêu có thể cảm nhận rõ được hơi thở của đối phương đang nhàn nhạt hô hấp: " Tên chó chết Dực Thâm cậu!, ruốt cuộc là tôi đã chọc gì đến nhà cậu? " Một loạt lời chất vấn của Thanh Tiêu làm Dực Thâm có chút sợ hãi cô thật sự tức giận:“Tức giận? Có chuyện gì sao?”
Dực Thâm vô tội hỏi han học tỷ.

Cô thực sự bị tên nhóc này chọc tức đến phát điên rồi,tức đến nỗi tay cầm điện thoại của Thanh Tiêu bị cô cầm chặt đến mức có thể bóp mát điện thoại trong tay thành một đống sắt vụn ngoài đường trong vài giây.

Tên lỳ này cố tình không hiểu hay là thật sự không hiểu vậy!:"Cậu …cậu … biết rồi còn giả vờ?"Thanh Tiêu tức đến nỗi thở không ra hơi,nói không nên lời.

Thanh Tiêu cô đây trước giờ đều theo chủ nghĩa độc cẩu, không có ý định lập gia đình một thân một mình có gia đình,bạn bè là đủ nhưng mà cô chợt nhận ra nếu không mang con rể về cô sẽ mất luôn gia đình,bạn bè cũng dần dần làm hôn lễ một mình cũng hơi nhàm chán nhưng mà điều này không làm ý định độc cẩu của cô thay đổi.


Nhưng mà Hạ phu nhân cần cù bù thêm vài đối tượng xem mắt của cô thì không bao giờ ngồi yên, cũng chưa bao giờ từ bỏ ý định tống cổ cô nhanh chóng cút ra khỏi Hạ gia ngay lập tức,bây giờ chỉ cần một cái gật đầu tất cả đồ đạc thuộc quyền sở hữu của cô trong tích tắc sẽ cuốn gói bốc hơi khỏi Hạ gia.

Bà sẽ không ngại thiệt thòi đường xá xa xôi cho người ném đồ tới tận tay cho Thanh Tiêu trong một ngày,ngoài đảo bà cũng hào phóng chi tiền thuê máy bay tư nhân gửi đồ tới.

Cô thật là thảm mà cũng vì cái tên khùng điên vô duyên vô cớ không biết ở đâu chui ra làm cô đang sống trong yên tĩnh bị ông nội,bà nội, ông bà ngoại,anh trai tốt bụng có một không hai không ai sánh bằng,pa pa trụ cột chống lưng cho cô và tách nhiên không thể nào thiếu bá mẫu hóng hớt Hạ phu nhân Giai Kỳ dạy dỗ, hành hạ một trận tơi bời đến nỗi nữa đêm nửa hôm không chịu nổi, không ngại đêm hôm khuay khoắt chui ổ chó trốn ra ngoài dưới sự hỗ trợ của bạn chí cốt Đường Sở,để đảm bảo an toàn tính mạng,để trên trần gian nhiều thú vui này chứa chấp một sinh linh báo cha báo mẹ,báo luôn cả dòng họ Thanh Tiêu nhỏ bé máu liều nhiều hơn máu não.

Hạ gia rất dễ dàng không quản nghiêm khắc về việc ăn chơi bên ngoài của mọi thành viên nhưng mà không có nghĩa là tất cả những người mang dòng máu Hạ gia đều có thể thay trời thay đất náo loạn tùy ý bên ngoài đó là thế hệ trước còn thế hệ này không biết là do quá ưu tú hay làm sao mà xui xẻo lòi ra một con gà mờ vừa ham ăn, ham chơi, lười có tổ chức Thanh Tiêu được toàn bộ Hạ gia ban cho một danh hiệu vô cùng sinh động Tiểu Lừa Hạ giá* cùng một loạt sự kiện đầy ấn tượng sâu sắc.

PS:(*) Tiểu Lừa Hạ giá.

Tiểu Lừa là lười biếng.


Hạ là Hạ trong Hạ gia.

Giá là giá trong sinh đẻ, ngôn ngữ thời xưa ý nói là hạ sinh.

Cụ thể:Hạ gia có một con Lừa vừa mới được hạ sinh.

Ba tuổi,lấy tô ăn cháo gõ đầu ông nội Hạ Khắc Khiêm.

Bốn tuổi,lấy đôi giày thể thao phiên bản giới hạn đặc biệt anh trai yêu quý dấu dưới gầm giường.

Năm tuổi tập đi xe hai bánh, ngã xe đập mặt xuống đất rớt hai cái răng cửa mới mọc chưa được bao lâu liền về chầu ông bà.

Sáu tuổi,lên lớp cô giáo mĩ thuật yêu cầu vẽ về người thân.

Tiêu Tiêu nhà ta vẽ một con ngựa thiếu mất một cái chân mang về tặng cha kết quả bị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui