Vợ Tôi Chỉ Có Em


khách sáo,nhanh chóng lấy lại thế chủ động dồn tiểu thịt tươi tay nghề kém cỏi vào một góc uyển chuyển quấn lấy,tàn bạo đáp trả lời mời của đối phương...!Dực Thâm nhận ra cô nhóc này là một người rất cố chấp,hơn thua liền giả ngốc bị chiếm ưu thế khiến cô hài lòng thoả mãn liền buông anh ra chuyển động lưu loát ngồi qua ghế phụ bên cạnh vắt chéo chân, nâng giọng mỉa mai châm chọc:"nếu anh đã nói anh là bạn trai của tôi! Thì tôi cũng nên được tiêu số dư phụ anh chứ,đúng không?"
   Dực Thâm lái xe không chút ngạc nhiên thể hiện ngoài mặt nhẹ giọng trả lời:" Đương nhiên,có thể!"
    Thấy đối phương chưa biết khó mà lui Thanh Tiêu nhíu mày tặc lưỡi:" Tôi là một người tiêu xài vô cùng hoang phí!,anh nghĩ anh nuôi nổi tôi năm năm không? à..

một năm mới đúng..nổi không?"
  "Nổi!" Người đàn ông không biết từ đâu nhảy ra không biết đối phương gia thế tầm nào dám mạng bạo dám chắc bản thân nuôi nổi cô khiến Thanh Tiêu không khỏi bật cười thành tiếng mang chút mỉa mai không tin.Nếu cậu nhóc này muốn cô diễn chung thì cô cũng không ngại làm bạn diễn với nhóc dù gì mẫu nương đây cũng đang rảnh rỗi không có gì chơi.

   Thấy cô không tin lời mình nói.

Dực Thâm không chút suy nghĩ:" Số tài khoản?"."Oh,00xxxxxxxxx!",đọc xong số tài khoản cá nhân vừa lập hai tháng trước trong thẻ chỉ mới có sáu chữ số Thanh Tiêu không khỏi thở dài.
    Cô dựa vào ghế muốn nghỉ ngơi một chút,cô vừa đi làm về vừa bước chân vào nhà đã gặp phải một đống chuyện trời ơi ở đâu đâu khiến cô bây giờ vô cùng mệt mỏi,day day thái dương."Tách!"
    Thanh Tiêu rất tỉ mỉ mỗi ứng dụng cô đều cài chuông thông báo khác nhau.Âm thanh này là thông báo của ngân hàng.Cô mở mắt,lấy điện thoại từ trong túi check thông báo.
    [Thông báo tài khoản XXXXXXXX24 có 436xxxxx ( TDN) vừa được chuyển vào tài khoản- người chuyển XXXXXXXX09.]
  Thanh Tiêu tỉnh cả ngủ quay phắt người nhìn người bên cạnh.Cậu ta làm thật sao?!
    " Không đủ!"
  Vội vã khôi phục sự kiêu căng,Thanh Tiêu ngả ngớn giọng chơi bời đáp:"tách nhiên là không!" vừa nói cô vừa nhìn ngắm bộ nail vừa làm cách đây ba ngày.
    " Hết tôi đưa thẻ khác cho em!" Dực Thâm vừa nói vừa chăm chú nhìn đường phía trước rẽ đường đi đến một nhà hàng Nguyệt Quách,bậc nhất Đế Hạ.

Suốt đoạn đường còn lại Thanh Tiêu không còn ồn ào nháo nhào nữa cô yên vị nhắm mắt nghỉ ngơi.Không gian cũng trở nên yên tĩnh.

   ------Mười lăm phút sau --------
Chiếc Bugatti La Voiture Noire chậm rãi tiến vào gara nhà hàng Nguyệt Quách.

Dực Thâm đậu xe xong xuôi đang suy nghĩ làm sao để đánh thức Thanh Tiêu dậy thì cô chủ động mở mắt, liếc nhìn xung quanh vài giây Thanh Tiêu nhướn mày nhìn người đàn ông bên cạnh: " Nguyệt Quách?!"
   "là Nguyệt Quách!." Anh nhẹ nhàng giúp cô cởi dây thắt an toàn,ân cần vòng qua mở cửa giúp cô.Thanh Tiêu thanh thoát bước xuống.Cùng đối phương không thân không chút quen vào thang máy lên phía trên.Lúc ra thang máy cô nhẹ giọng:" Anh tên gì?!"
   Dực Thâm có chút kinh ngạc vì cô đã thay đổi thái độ nói chuyện:" Dực Thâm!"
" oke,tôi biết rồi, vậy anh biết tôi tên gì không?!" Cô đứng hẳn lại khoanh tay nhìn Dực Thâm như muốn ăn tươi nuốt sống.Chỉ cần anh bảo không biết thì cô sẽ há miệng ra nuốt anh vào bụng.Dáng vẻ hầm hực dễ thương này làm Thẩm Dục không khỏi nhếch miệng cười:"Hạ Thiên Thanh,tên thường gọi là Thanh Tiêu,1m70,88-63-105,?"
"êy được rồi được rồi!"Thanh Tiêu trợn ngược mắt lườm Dực Thâm đang vui vẻ dựa vào xe đắc ý.


Không để ý Dực Thâm ở phía sau,Thanh Tiêu ôm bụng đầy cục tức tiến vào thang máy.Giây cuối thang máy sắp đóng cửa Thanh Tiêu không nỡ làm việc trái lương tâm liền bấm nút chờ Dực Thâm."Tôi muốn ăn lẩu!"
" Được,chúng ta đi ăn lẩu!" Dực Thâm với Thanh Tiêu như một cặp đôi sánh vai nhau tiến vào trong khu dành riêng cho những người ăn lẩu.
Hàng hàng này quả thật rất được.Thanh Tiêu cũng thường hay tới đây.Nhà hàng gồm sáu lầu, được xây theo phong cách châu
     


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui