Vô Tình Bị Phát Hiện Yêu Thầm


Chưa đầy mười phút sau khi nhổ răng thì Chu Tuế Tuế đã tỉnh dậy.


Cô tỉnh dậy cho thấy thuốc tê bắt đầu hết tác dụng và vết thương rất đau.


Hứa Cận đã luôn trông chừng bên giường, anh luôn nhìn chằm chằm vào cô, một bước cũng không rời kể từ khi cô bước ra.



Thấy cô đã tỉnh, điều đầu tiên anh nói là bảo cô không được nói chuyện: “Cô tỉnh rồi à, khoan nói chuyện, trong miệng cô giờ còn bông, vẫn phải ngậm một tiếng nữa, không được mở miệng trước khi nhổ ra đó.



"Cô vẫn đang được theo dõi nên không thể đi cho đến khi nhổ bông ra và không có gì bất thường, cho nên giờ cứ ngoan ngoãn ngồi yên ở đây và đừng di chuyển gì hết.

"

Hứa Cận nói với cô những lời dặn dò của bác sĩ, sợ rằng cô vội đi.


Chu Tuế Tuế không vội, cô chỉ nhìn Hứa Cận không rời mắt.


Hứa Cận cúi đầu và nhìn những dòng ghi chú trên điện thoại, khi ngẩng đầu lên thì thấy đôi mắt của Chu Tuế Tuế đỏ hoe, tủi thân nhìn chằm chằm anh.



Anh sợ tới mức vội vàng cất điện thoại, rút ​​một tờ khăn giấy ra lau nước mắt cho cô, đồng thời không quên nói lời xin lỗi với cô.


"Đừng khóc nữa mà, còn nếu cô muốn tính sổ với tôi thì cứ đợi về nhà, thôi nín đi.

"


Anh cho rằng cô khóc vì trách anh bế cô đến bệnh viện nhổ răng.


Chu Tuế Tuế lắc đầu.


Không thể nói được nên cô tìm điện thoại và gửi cho anh một tin nhắn.


Chu Tuế Tuế: “Đau quá đi.



Hứa Cận thở phào nhẹ nhõm khi thấy dòng tin nhắn, nắm lấy tay cô an ủi: “Ráng chịu thêm chút nữa, qua được tối nay thì mai sẽ hết nhức thôi.



Ở bệnh viện theo dõi thêm 1 tiếng nữa thì cô nhổ miếng bông ra, sau đó hai người đi lấy thuốc và lập tức rời bệnh viện.


Về đến nhà thì đã là buổi chiều, vì vừa nhổ răng, thuốc tê đã hết nhưng tác dụng của nó thì vẫn còn nên đầu óc Chu Tuế Tuế vẫn choáng váng, vì vậy cô không thể làm gì khác ngoài việc ngủ.


Hứa Cận thì luôn túc trực bên cô mọi lúc, ngay cả bọn Phì Tử hẹn anh đi chơi bóng và đánh nhau thì anh cũng không bị lay chuyển, chỉ trả lời gọn: “Không!”

Chu Tuế Tuế không biết mình đã ngủ bao lâu, khi tỉnh dậy đã thấy trong phòng tối om, Hứa Cận chỉ bật đèn bàn lên và xem đoạn video đã làm được nửa chừng.


"Dậy rồi à?"

Hứa Cận đứng dậy bật đèn, bước đến bên giường rồi ngồi xuống, "Có cần súc miệng, tắm rửa trước không hay là ăn gì trước? Cháo tôi mua cho cô đã nguội cả rồi.

"

Ngày đầu tiên nhổ răng thì cô súc miệng, tắm rửa, ăn uống đều không được là đồ nóng, để tránh làm vỡ cục máu đông chỗ vết thương.



May mắn thay bây giờ vẫn đang là tháng mười, tắm nước lạnh cũng không đến mức rét run.


Chu Tuế Tuế đi súc miệng và tắm.


Khi đi tắm Hứa Cận vẫn đứng ở ngoài và liên tục dặn dò cô không được dùng nước nóng, còn chuẩn bị chăn để cô quấn khi đi ra.


Có thể vì ăn phải cái gì mà vết thương vốn đã bớt đau nay lại bắt đầu đau trở lại.


"Uống thuốc giảm đau rồi mà sao vẫn đau như vậy chứ?"

Uống thuốc đã nửa tiếng rồi mà triệu chứng của Chu Tuế Tuế vẫn chưa thuyên giảm, chườm đá sắp lạnh cóng cả mặt luôn rồi.


“Môi cô đã tím tái đông cứng lại cả rồi, đừng chườm nữa.

” Hứa Cận vươn tay cầm lấy túi nước đá trên tay cô, ngăn không cho cô tiếp tục chườm.


Anh biết cô rất đau nhưng mặt cô tím tái đến đáng sợ, tránh việc răng lành thì lại đến cơ mặt bị liệt.


Chu Tuế Tuế giờ không thể sống thiếu túi chườm đá, cô đưa tay ra để lấy nó.


Hứa Cận ôm túi nước đá qua đầu không cho cô lấy, cô vội vàng nhảy xuống giường lấy lại, còn anh thì giấu ra sau lưng.


Anh kiên nhẫn nói: "Cô thấy đau vì đang tập trung vào hàm răng của mình.


Thử cố gắng chuyển hướng sự chú ý của mình thì sẽ không còn cảm thấy đau nữa.

"

Chu Tuế Tuế không lấy được túi nước đá, thì ngả luôn vào người anh, tay trên vai vẫn cố gắng với lấy túi chườm đá phía sau.


Nhưng ngay cả như vậy thì cô cũng không thể chạm vào nó.


Sao tay anh dài thế!

"Giờ tôi đau quá không còn tâm trí mà chơi đánh đố đâu.



Hứa Cận giấu túi chườm đá bằng tay phải và dùng tay trái ôm eo cô, để ngăn cô di chuyển và ngã xuống giường.


Anh thì thầm vào tai cô: “Tôi có cách để chuyển hướng sự chú ý của cô.

” Sau khi nói xong thì mở miệng ra và ngậm lấy tai cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận