- Ưu việt hơn Thiên binh?
Đường Phong nghi hoặc không thôi.
- Đúng vậy, người trên thế gian chỉ biết vũ khí phân tứ đẳng, thấp đẳng nhất chính là vũ khí bình thường, tiếp theo là Cương binh, Thiên Binh, Thần binh! Nhưng lại không biết, ở giữa Thiên binh và Thần binh còn có một cấp bậc, đó chính là ưu việt Thiên binh nhưng lại chưa tới cấp bậc Thần binh! Môn chủ, Hoan Ca Kiếm của Đường Gia Bảo các ngươi, nó đã sắp tiếp cận cấp bậc này rồi.
- Nghe ngươi nói như vậy nếu Thiên binh có linh tính, là nó đã có thể tiến vào cấp bậc này?
- Đúng! Vũ khí ưu việt Thiên binh có uy lực rất lớn, có thể cung cấp sức chiến đấu cho chủ nhân, nó mạnh hơn Thiên binh rất nhiều! Mà sau khi kiếm linh của Tàng Phong thức tỉnh truyền lại tin tức, chính cái hàn đàm đó là một trong những điểm mấu chốt để Thiên binh tiến giai thành siêu việt Thiên binh.
- Ngươi nói dù là Thiên binh gì, nếu được ngâm vào trong hàn đàm cũng có thể sinh ra linh tính?
Đường Phong không khỏi động dung. Thế đạo hiện giờ, Linh giai cao thủ, chỉ có thể có được mười chuôi Thần binh, hơn nữa sau khi Thần binh nhận chủ, người khác không cách nào cướp đoạt, mà nhiều Linh giai cao thủ như vậy, chỉ có thể dùng Thiên binh làm vũ khí, cũng cảm thấy không cùng cấp bậc, nhưng nếu có được vũ khí siêu việt Thiên binh, ít nhất cũng có thể tăng lên một thành sức chiến đấu.
- Có khả năng, hơn nữa là khả năng rất lớn!
Âu Dương Vũ gật đầu.
- Nếu chuôi Thiên binh này có thể bị Hắc Viêm của Tà Hỏa Hắc Phượng đốt cháy mà không bị hủy, thậm chí nó có khả năng trở thành... Thần binh!
Lời này đã làm Đường Phong ngây người! Thần binh... Đây là thứ mà đến cả mình cũng phải đỏ mắt, nếu đúng như lời Âu Dương Vũ nói, vậy sau này Thần binh cũng có thể chế tạo rất nhiều hay sao?
Tứ Nương có Viêm Nhật Kiếm trong tay, đã có thể lấy một địch hai, thậm chí chiến thắng địch nhân mạnh hơn mình một cấp bậc, bởi vậy có thể thấy được Thần binh tăng phúc cho chủ nhân rất lớn, nếu mỗi người trong Yên Liễu Các có được một thanh Thần binh...
- Có đáng tin không?
Đường Phong hỏi lại một lần, lời nói của Âu Dương Vũ đã làm hắn chảy nước miếng.
- Ta cũng không rõ ràng lắm, ít nhất Thần binh Tàng Phong của Âu Dương gia chúng ta đã ra đời như thế!
Mặc kệ có đáng tin hay không, cũng phải thử một lần! Âu Dương Vũ nói mê người như vậy, Đường Phong có thế kiềm chế sao?
- Nhưng điều này có quan hệ gì tới Thiên Công Đồ Phổ? Còn Huyết Vụ Thành nữa!
Đường Phong cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
- Có quan hệ!
Âu Dương Vũ mở miệng nói:
- Bởi vì chỗ kỳ địa này, có một loại cơ quan thần kỳ, thậm chí còn có trận pháp! Huyết Thiên Hà của Huyết Vụ Thành nghe được tin tức nơi này là nơi Thần binh Tàng Phong ra đời, liền chiêu mộ Âu Dương gia vào Huyết Vụ Thành, từ trong miệng ta hỏi ra bí mật. Mà nhiều năm qua, Huyết Vụ Thành đã tìm ra vị trí của hàn đàm, nhưng muốn phá giải được cơ quan kia, bọn họ làm không được, cho nên phải đánh chủ ý lên Thiên Công Đồ Phổ! Theo Huyết Thiên Hà nói, chỉ có Thiên Công Đồ Phổ, mới có thể phá giải được những cơ quan kia, làm cho bọn họ tới được chỗ hàn đàm. Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung tranh đấu nhiều năm, vẫn chưa phân được thắng bại, nếu đột nhiên trong tay cao thủ của Huyết Vụ Thành có vũ khí cao hơn một cấp bậc, có thể tưởng tượng ra kết cục của Thiên Thánh Cung sẽ là cái gì! Chính vì như vậy, Huyết Vụ Thành mới tốn nhiều tâm tư và sức lực để tìm cho ra chỗ hàn đàm kia.
- Nhưng mà...
Khóe miệng Âu Dương Vũ xuất hiện một nụ cười.
- Dù Huyết Thiên Hà biết được hàn đàm là chỗ mấu chốt, nhưng lại không biết chính là Hắc Viêm của Tà Hỏa Phượng Hoàng mới chính là nguyên nhân thúc đẩy Tàng Phong trở thành Thần binh.
Tuy Âu Dương Vũ là hậu nhân của Kiếm Thần, dù chỉ là Linh giai hạ phẩm, nhưng khi đối mặt với cao thủ đỉnh cấp như Huyết Thiên Hà, có thể thành công giấu diếm được tin tức này đã là khó có được.
- Âu Dương dưới sự bất đắc dĩ mới phải gia nhập Huyết Vụ Thành, đã làm xấu hổ tổ tiên, mấy năm trước lại phái ta đi đến Lý Đường đế quốc để cướp đoạt Thiên Công Đồ Phổ, vừa vặn cho ta một cơ hội, cho nên ngay từ đầu đến cuối Âu Dương đã không có ý nghĩ phải đem Thiên Công Đồ Phổ về cho Huyết Vụ Thành.
Nghe Âu Dương Vũ nói thế, đến giờ Đường Phong mới hiểu được vì sao một hậu nhân của Kiếm Thần đã gia nhập Huyết Vụ Thành, phong cách hành sự và thủ đoạn lại không dính huyết tinh như thế này, bởi vì từ đầu cho đến lúc rời đi hắn chưa bao giờ chân chính đầu nhập vào Huyết Vụ Thành. Lần trước nghe thấy Huyết Vụ Thành sắp ra tay cướp đoạt Linh Mạch Chi Địa, hắn lại mạo hiểm tới đây báo tin, để rồi sau đó phải thiếu Đường Phong một cái thiên đại nhân tình.
- Âu Dương biết rõ, Thiên Công Đồ Phổ có lẽ đã rơi vào trong tay của môn chủ rồi.
Âu Dương Vũ cười cười nhìn Đường Phong.
- Nguyên lai khi đó đã bị ngươi phát hiện.
Đường Phong gãi gãi đầu, năm đó mình trộm Thiên Công Đồ Phổ, còn tưởng rằng giấu diếm được Âu Dương Vũ, lại không nghĩ rằng hắn sớm đã biết rõ. Nhưng ngẫm lại cũng thế, khi đó Đường Phong vẫn chưa tiếp xúc với Linh giai cao thủ, còn chưa hiểu gì về tồn tại như Linh giai cao thủ. Hiện tại xem ra, một vị Linh giai cao thủ, cũng không cách nào nắm giữ chuyện trong thế tục?
Âu Dương Vũ lấy Tàng Phong kiếm đã bị cắt thành hai đoạn ra, mặt có chút xấu hổ nói:
- Kỳ thật Âu Dương chọn lúc này để nói những tin tức này cho môn chủ, cũng có một ít tư tâm... Dù sao Tàng Phong cũng là Thần kiếm tổ truyền của Âu Dương gia, đến đời của ta thì bị hủy, Thần binh là thứ không cách nào có thể chữa trị, cho nên chỉ có thể ký thác vào hàn đàm và Hắc Viêm của Hắc Phượng, nếu Âu Dương tính không sai, nếu có hàn đàm và Hắc Viêm tương trợ, cho dù Tàng Phong không thể khôi phục trở thành Thần binh, thì cũng có khả năng rất lớn trở thành ưu việt Thiên binh, thậm chí có khả năng trở lại thành Thần binh.
Ưu việt Thiên binh! Thần sắc Đường Phong khẽ động, gần với Thần binh, lại trên Thiên binh.
Đường Phong vỗ vỗ bả vai Âu Dương Vũ:
- Chúng ta là người một nhà, không cần phải nói như vậy, ngươi có tâm tư công bằng như thế, đã làm cho người ta kính nể, không chỉ vì Tàng Phong, ta cũng muốn tìm cho được chỗ hàn đàm kia!
Mỗi người trong Yên Liễu Các đều có thể cầm một ưu việt Thiên binh, chỉ riêng phần dụ hoặc này đã đủ cho Đường Phong mạo hiểm một lần.
- Đáng tiếc Âu Dương không biết vị trí cụ thể của hàn đàm kia, chỉ biết phương vị đại khái, hơn nữa chuyện này Huyết Vụ Thành rất xem trọng, người phụ trách chuyện này hiện tại chính là tâm phúc của Huyết Thiên Hà, phó thành chủ Huyết Vụ Thành Huyết Vân Lưu, cũng là thân đệ đệ của Huyết Thiên Hà, thực lực đã đạt đến Linh giai trung phẩm đỉnh phong, nghe nói tùy thời cũng có khả năng đạt tới Linh giai thượng phẩm!
- Không đủ gây sợ hãi đối với chúng ta!
Đường Phong cười một tiếng, chỉ chỉ vào đan điền của mình:
- Tiên sinh không biết vị trí, nhưng ngươi đừng quên, nàng biết rất rõ nơi đó.
Âu Dương Vũ nhịn không được cười lên:
- Âu Dương hồ đồ! Nếu như thế, Âu Dương sẽ đi với môn chủ tới đó một chuyến.
- Đi đâu?
Tiếu thúc tiến đến bên cạnh hỏi:
- Ta cũng đi, cả ngày nghẹn ở chỗ này sắp buồn chết rồi.
Đoạn thúc và Lôi Tẩu cũng gật đầu thật mạnh.
- Một mình ta là đủ rồi, các ngươi nên tu luyện cho tốt đi.
Đường Phong vừa nói vừa nhìn xuống dưới chân của mình, nhìn thấy Hắc Phượng đang ở dưới chân của mình kêu lên, hơn mười khối linh thạch trên tay của cung chủ đại nhân và Chu Tiểu Điệp đã sớm không còn bóng dáng.
- Ăn xong rồi sao?
Đường Phong ngạc nhiên, mình và Âu Dương Vũ nói chuyện chỉ một hồi, hơn mười khối linh thạch đã không còn, xem ra khẩu vị của tiểu gia hỏa này rất lớn a. Tính cả phần nội đan vừa rồi, thì một lần ăn của nó tương đương với hai mươi linh thạch, chỗ tiêu hao này hắn có thể thừa nhận, nhưng nếu phóng ở Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung, chỉ sợ cũng không có khả năng thừa nhận.
Hơn nữa nhìn bộ dáng của nó, hình như còn chưa no!
- Thử đồ chơi này xem!
Đường Phong đang chuẩn bị lấy thêm linh thạch trong Mị Ảnh Không Gian ra, trong lòng khẽ động, hắn lấy hai hạt Thiên Niên Phong Vương Lộ ra.
Phong Vương Lộ vàng tươi, óng ánh sáng long lanh xuất hiện trong tay Đường Phong, đôi mắt Hắc Phượng lập tức bị hấp dẫn, nhìn chằm chằm không bỏ, vẫy cánh bay lên cao vài thước, vô cùng chính xác mổ hai hại Phong Vương Lộ tiến vào trong miệng, nuốt vào bụng.
Xem ra, dù là Hỏa hệ nội đan hay linh thạch, đều không thể nào có sức dụ hoặc bằng Phong Vương Lộ. Đường Phong cũng có chút ngoài ý muốn, lúc đầu hắn chỉ muốn thăm dò một chút mà thôi, xem Hắc Phượng có ăn hay không, không nghĩ tới nó lại nhiệt tình như vậy.
- A Phong, không nên cho nó ăn tiếp, coi chừng nó không chịu nổi.
Lại tỷ lo lắng nhắc nhở một câu, tuy Hắc Phượng là thượng cổ linh thú, nhưng dù sao nó mới chỉ sinh ra có một ngày, chỉ trong một lát mà nó đã ăn nhiều đồ vật bao hàm linh khí như vậy, không biết thân thể nho nhỏ của nó có chịu nổi hay không.
- Ừ, không cho ăn tiếp.
Đường Phong gật gật đầu.
Vừa dứt lời, đột nhiên Hắc Phượng sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng được, vốn chỉ lớn bằng lòng bàn tay, thân thể nó căng phòng lên, biến lớn một vòng, hơn nữa trong đôi mắt Hắc Phượng lộ ra thần sắc cổ quái, thần sắc giống như gian khổ, giống như phẫn nộ.
Chỉ trong chốc lát mà Hỏa hệ linh khí trong không khí bổng nhiên bạo động, lập tức nóng bỏng.
Thân thể nó biến to lên, bên ngoài thân thể của Hắc Phượng đột nhiên có hắc khí, xuất hiện khí tức hắc sắc thâm thúy mà quỷ dị.
- Sao thế?
Cung chủ đại nhân mở to mắt, có chút không rõ ràng cho lắm.
- Chẳng lẽ do ăn quá no?
Thân thể Hắc Phượng không ngừng biến lớn, từ từ cao lên, thân thể càng cao, Hắc Phượng càng không ngừng vẫy cánh, hai chân đạp loạn, giống như đang giãy dụa cái gì đó.
- Lui!
Thần sắc Đường Phong ngưng trọng, vội vàng bảo mọi người thối lui. Người trong sân phản ứng rất nhanh, Đường Phong vừa dứt lời, mọi người đã rời khỏi Yên Liễu Các, chỉ còn lại mình Đường Phong, đứng trong sân, ngẩng đầu nhìn lên trời.
Thần sắc của tất cả mọi người vô cùng khẩn trương, nếu thật sự là do Hắc Phượng ăn quá no, thì lúc đó chính là thiên địa to lớn nên có quá nhiều chuyện kỳ lạ, Hắc Phượng chỉ sợ nó sẽ trở thành thượng cổ linh thú ăn nhiều nhất trong thiên hạ.
Nhưng Đường Phong cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Hơn mười tức qua đi, thân thể nho nhỏ của Hắc Phượng đã cao đến vài chục trượng, lúc này, một cổ linh khí ba động dị thường từ trong thân thể Hắc Phượng truyền ra, giống như một con thú muốn thoát khốn, đang hung hăng đập tan gông cùm xiềng xích trói buộc mình! Mà cổ linh khí ba động này làm cho lòng người run sợ, không ai biết nếu Hắc Phượng phá tan xiềng xích thì sẽ phát sinh biến hóa gì.
Hắc khí càng lúc càng nồng nặc, bao trùm toàn bộ thân thể của Hắc Phượng, ngay cả bầu trời cũng bị cổ khí tức hắc sắc này thôn phệ, hơn nữa cổ khí tức hắc sắc này đang không ngừng lan rộng.
Áp lực sinh ra, mỗi tức thời gian qua đi, phần áp lực này càng ngày càng lớn.
Lại mười tức thời gian qua đi, ngay cả Linh giai cao thủ ở đây cũng phải vận chuyển cương khí để chống cự lại cổ uy áp này, tuy hiện giờ không nhìn thấy Hắc Phượng, nhưng mọi người ở đây cũng có thể cảm nhận được có một đầu thượng cổ linh thú đang nhìn mình và phóng thích sự phẫn nộ của nó.
- Quát....
Một tiếng Phượng gáy thanh thúy cao vút vang khắp bốn phương cổ hắc khí trên bầu trời cũng bát đầu bạo liệt, ngay sau đó, một cổ khí thế trầm trọng như trời đất sụp đổ giáng xuống, ép cho thân thể của mọi người trùn xuống.
Đưa mắt nhìn qua, tất cả mọi người ngây người.
Trên bầu trời, một đôi chân dài hơn mười trượng, toàn thân tối đen như mực, Phượng linh thật dài, một con Tà Hỏa Phượng Hoàng giương cánh bay lên, xuất hiện trước mặt mọi người.
Ở nơi này vừa rồi chỉ có một con tiểu Hắc Phượng lớn bằng lòng bàn tay, chỉ trong một lát đã phát triển thành một con Tà Hỏa Hắc Phượng thời kỳ đỉnh phong, trong đôi mắt sáng ngời lộ ra đồng tử đầy tà khí, quan sát đại địa, bễ nghễ chúng sinh, làm cho mọi người phải sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm.
Cường đại như hai đại sát thần và Âu Dương Vũ, dù vẻ mặt trấn định, nhưng trên trán đã xuất hiện mồ hôi.
Lôi Tẩu càng bất lực, Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm trên tay xuất hiện lôi quang lập lòe, cương khí toàn thân sôi trào, đôi chân đang run lên. Khách quan mà nói thực lực của hắn so với hai đại sát thần và Âu Dương Vũ không kém bao nhiêu, nhưng dù sao hắn cũng là linh thú, dù cấp bậc không thấp, nhưng khi đối mặt với thành viên của Phượng chi nhất tộc, vẫn có một loại cảm giác sợ hãi theo bản năng.
Tá Thi Hoàn Hồn! Lúc Hắc Phượng xuất hiện biến hóa, Đường Phong đã vận dụng tới âm hồn Linh giai thượng phẩm, cả Yên Liễu Các, chỉ có hắn là có thể an ổn đứng yên tại chỗ, híp mắt nhìn Hắc Phượng trên bầu trời.
Đây chính là Hắc Phượng trong truyền thuyết sao? Chỉ bằng vào khí thế, nó đã tương xứng với hồng sam nữ tử, nhưng luận tính nguy hiểm, Đường Phong cảm thấy Hắc Phượng còn vượt qua hồng sam nữ tử một bậc.
Hỏa Phượng là có lý trí, Hắc Phượng không có, trong đôi mắt của nó tràn đầy ý nghĩ giết chóc, nhìn những người dưới chân không mang theo chút cảm tình nào, giống như đang nhìn cây cối.
Tánh mạng ở trong mắt nó, hoàn toàn không có trọng lượng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...