Ta sẽ đợi người anh hùng có thể bảo vệ ta.
Cứu vớt linh hồn đã quá ô uế của ta.
Dùng máu tươi của ta nhuộm hồng bầu trời.
Để hoàn thành mộng đẹp trong tim!
Linh mạch Bạch hổ dùng đầu cọ nhẹ an ủi Chung Lộ, Chung Lộ càng khóc to hơn.
Giang hồ nhi nữ tình, sinh tử nhất tràng mộng.
Tương nhu dĩ mạt, bất như tương vong vu giang hồ!
(Câu này nguyên văn để chỉ tình yêu của gái giang hồ, sớm đến sớm đi, trôi qua như giấc mộng, thà để thân này bỏ xác nơi giang hồ còn hơn được *** vớt giúp đỡ trong lúc khó khăn hoạn nạn để rồi trái tim càng đau đớn hơn.)
Ra khỏi sơn động, Đường Phong đề khí vươn người, giống như chim yến lao nhanh hướng Vân Hải Chi Nhai bay lên. Hắn không dám quay đầu lại, chỉ sợ chính mình không nhịn được sẽ trở lại trong sơn động.
Một lát sau, Đường Phong mới đến bên cạnh vách núi, thân thể mềm nhũn, trong lúc đang rơi xuống thiếu chút té ngã.
Ba ngày vừa qua, quan hệ nhiều lần, dẫn đến cương khí và thể lực không theo kịp. Xác định rõ phương hướng Đường Gia bảo, Đường Phong vội vàng lên đường.
Một đoạn đường này, Đường Phong đã đi qua ba bốn lần, tự nhiên quen thuộc như lòng bàn tay, lần trước đi cùng Thượng tiền bối, bất quá bản thân hắn bị trọng thương, hành động bất tiện, tốc độ cũng không nhanh. Nhưng mà lần này trở về, lòng dạ Đường Phong nóng như lửa đốt, tự nhiên toàn lực thi triển thân pháp.
Vừa chạy vừa phóng xuất cảm nhận điều tra tình huống xung quanh, từ gặp phục kích bị thương nặng tại linh mạch, tuy rằng trên đường không có nguy hiểm gì lớn, nhưng là người trong giang hồ, vẫn luôn phải có lòng cảnh giác.
Liên tục chạy xuống, Đường Phong phát hiện một chuyện tình rất kỳ quái.
Hắn dĩ nhiên có thể cảm nhận được hướng đi của toàn bộ linh khí trong linh mạch!
Loại cảm giác này trước đây chưa từng có. Linh khí trong linh mạch, giống như một gốc rễ cây nhỏ, từ Vân Hải Chi Nhai truyền qua đây, lấp đầy toàn bộ linh mạch chi địa. Một sợi lại một sợi linh khí nhỏ hội tụ cùng một chỗ, liền hình thành linh khí trường của toàn bộ linh mạch chi địa.
Bởi vì Vân Hải Chi Nhai là nơi tụ hội của vô số linh mạch sao? Đường chỉ cần suy nghĩ đơn giản một chút liền minh bạch tất cả nguyên do.
Mỗi một linh mạch chi địa, đều có linh mạch của chính mình. Mà linh mạch sản sinh ra linh khí, đó chính là cuội nguồn của tu luyện trong Linh Mạch Chi Địa. Linh khí phát ra từ bên trong linh mạch, tự nhiên nó có khả năng đi theo.
Kỳ lạ thật, trước kia mình vẫn không cảm thụ được, vì sao lúc này lại có thể? Bỗng nhiên, Đường Phong nhớ tớ Linh Quyết.
Linh Quyết là công pháp tuyệt thế của người thủ linh, tu luyện Linh Quyết, nhất định phải ở bên cạnh linh mạch. Một người thủ linh khẳng định có biện pháp để tìm ra linh mạch. Mà biện pháp để tìm ra linh mạch, chỉ sợ cũng là lợi dụng Linh Quyết.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, tinh thần Đường Phong không khỏi chấn động!
Hắn nhớ tới linh mạch trong Bạch Đế Bí Cảnh, tuy rằng hiện tại mình là người đứng đầu Bạch Đế Bí Cảnh, lại chưởng quản Bạch Đế Ấn, nhưng mà vẫn không thể tìm thấy chỗ của linh mạch.
Trước đây là không có cách nào, nhưng hiện tại có Linh Quyết trong người, chỉ cần kiểm tra hướng đi của linh khí trong Bạch Đế Bí Cảnh, tiếp tục truy tìm xuống, khẳng định có thể tìm được nơi linh khí phát ra, đó chính là chỗ của linh mạch.
- Ha ha!
Đường Phong vui vẻ không kiềm chế được, căn bản hắn không nghĩ tới Linh Quyết dĩ nhiên còn có tác dụng như vậy. Lần này giải quyết xong mọi chuyện, dù gì cũng phải tìm ra linh mạch trong Bạch Đế Bí Cảnh.
Cho dù không kể đến linh mạch sản xuất ra linh thạch, chỉ cần tìm được chỗ của linh mạch, linh thạch có thể thủ chi bất tận dùng chi không kiệt (lấy mãi không hết dùng mãi không hết), hơn nữa để tu luyện Linh Quyết của mình, cũng cần phải có linh mạch phụ trợ.
Linh mạch nơi này hiện tại đã thuộc về Chung Lộ, lấy quan hệ của mình và nàng ta, cho dù Đường Phong có lòng tu luyện Linh Quyết, cũng không cùng muốn ở cùng một chỗ với
nàng.
Thế nhưng hiện tại tác dụng của Linh Quyết lại giải quyết được khó khăn mà Đường Phong gặp phải khi tu luyện công pháp này.
Tuy rằng khẩn cấp muốn đi Bạch Đế Bí Cảnh nghiệm chứng một lần phán đoán của chính mình có chính xác hay không, nhưng bây giờ còn chưa có thời gian làm việc đó, chỉ có thể kiềm chế kích động trong lòng.
Ba ngày sau, cuối cùng Đường Phong cũng chạy về đến Đường Gia bảo. Lúc này đêm đã về khuya, trời tối gió to, rất thích hợp để phóng hỏa giết người. Đường Phong vội vã đi tới cửa Đường Gia Bảo, cước bộ đột nhiên dừng lại, đổi sang một phương hướng khác chạy đi.
Tại bãi tha ma cách Đường Gia Bảo mười dặm, Đường Phong dừng bước.
Hắn nhìn một ngôi mộ thật lớn trước mặt, tâm trạng ngứa ngáy khó chịu, xắn tay áo lên!
Hắn lại muốn đào mộ người khác lên! Trước đây Huyết Vụ Thành xâm lấn, cao thủ Linh Giai tử thương rất nhiều, Linh Giai đã chết của Huyết Vụ Thành tự nhiên không ai hậu táng, nhưng để tránh phát sinh ôn dịch, đệ tử của Đường Gia Bảo liền thu thập thi thể của bọn họ để cùng một chỗ, mai táng tại đây.
Đường Phong cũng biết việc này, vốn là hắn nghĩ vào ban đêm sẽ đến đây đào, nhưng lại bị Thượng tiền bối mang đi Vân Hải Chi Nhai, mãi cho đến hôm nay mới trở về.
Hơn hai tháng, các ngươi cần phải cố gắng một chút, nghìn vạn lần đừng vội thối rữa mới được! Đường phong một mặt cầu khấn, một mặt lẳng lặng chờ đợi.
Loại hành động vô đạo đức như đào mộ, hắn đương nhiên sẽ không dùng chính tay mình đi làm, bị thiên lôi đánh cũng sợ. Tại Khổ Thủy Thành đào phần mộ của Thương Hàng Đình, hắn lôi Chu Chính ra làm tay sai, hiện tại cũng đang chờ tay sai đến.
Một đoạn thời gian không lâu sau, sáu thân ảnh giống như quỷ mị đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đường Phong, vô thanh vô tức, nếu đổi thành người ngoài vào chỉ sợ muốn bị dọa chết khiếp, nhưng khi Đường Phong thấy bọn họ, không khỏi cảm thấy vô cùng thân thiết.
Hơn hai tháng không gặp, từ Nhất Hào tới Lục Hào vẫn bộ dáng cũ, toàn thân mặc quần áo màu đen, hù chết người cũng không đền mạng.
Đang lúc Đường Phong muốn đi đào mộ, hắn liền hạ mệnh lệnh cho Nhất Hào đến Lục Hào, để cho bọn họ chạy tới nơi này. Tuy rằng cự ly mấy dặm đường, nhưng Dược Thi vẫn chấp hành chính xác mệnh lệnh của Đường Phong, không thể không nói, đây cũng là một phát hiện ngoài ý muốn.
Thật sự Đường Phong không biết, mối liên hệ giữa mình và Dược Thi dĩ nhiên có thể vượt qua cự ly lớn như vậy. Không biết cực hạn có thể được bao xa, khi nào có cơ hội nhất định phải thử một chút.
Đường Phong ra lệnh một tiếng, sáu Dược Thi hành động như gió, dùng hai tay khô cào xới, nhất thời bụi bặm bay loạn, tràng diện vô cùng náo nhiệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...