Vô luận là chênh lệch thực lực hay tuổi tác cũng đều rất lớn. Dù Đường Phong một tháng nay đi theo Bạch Tiểu Lại tu luyện, dù võ điển của Bạch Đế thành có tinh diệu hơn nữa cũng không đủ để kéo gần khoảng cách của hai người.
Biên Nam Phong vừa mới lên đài, hơn một ngàn đệ tử Thiên Tú đứng bên dưới liền bức xúc phản đối, mấy nữ hài này mắng người cũng rất văn nhã. mắng nửa ngày cũng không ra được một chữ thô tục nào, nhưng hơn một ngàn người cùng nhau hò hét trách móc cùng lúc, thanh thế cũng không nhỏ chút nào.
Da mặt Biên Nam Phong có dày hơn nữa cũng chịu không nổi, trên mặt lúc trắng lúc xanh đến mức sắp mở được phường nhuộm luôn.
Đường Phong lạnh lùng nhìn Biên Nam Phong. chế nhạo và khiêu khích nói:
- Ta ức hiếp bọn họ sao? Ta bây giờ bất quá chỉ là luyện cương thất phẩm, thực lực của bọn họ có người nào không vượt xa ta? Còn ngươi ấy à, tuy rằng ta không nhìn ra ngươi đạt cảnh giới nào, nhưng chắc là không thể kém hơn bọn họ rồi, ngươi hiện tại đi lên thế này có được tính là ức hiếp ta không?
Biên Nam Phong thẹn quá hóa giận. miệng nói:
- Lần luận bàn này là dành cho những đệ tử trẻ tuổi, Biên Nam Phong ta tuy thân là thiếu môn chủ. nhưng vẫn là một trong những đệ tử trẻ tuổi của Cự Kiếm Môn, nên cũng chẳng sai quy định, còn như nói ức hiếp ngươi...
Biên Nam Phong cười lạnh, dứt khoát không biết xấu hổ:
- Ta chính là ỷ vào thực lực cao hơn ngươi mà ức hiếp ngươi đấy thì sao?
- Đồ mặt dày!
- Vô sỉ!
Tiếng quở trách của đệ tử Thiên Tú bên dưới vang lên không ngớt, Biên Nam Phong vờ như không nghe.
- giỏi cho một tên thiếu chủ Cự Kiếm Môn, thì ra đây là cách hành sự của Cự Kiếm Môn các ngươi. quả nhiên rất khá.
Đường Phong vỗ tay cười nói, trong lời nói đều ẩn chưa gươm đao.
Bất quá Biên Nam Phong nói cũng không sai, lần luận bàn này là dành cho đệ tử trẻ tuổi của hai bên. lúc đầu cũng không quy định là ai được lên. ai không được lên, Biên Nam Phong một khi đã là một trong những đệ tử trẻ tuổi của Cự Kiếm Môn thì vẫn có tư cách này.
chỉ có điều cách làm chuyện và nói năng của hắn hơi vô sỉ một chút.
- Phong Nhi lần này gặp phiền toái lớn rồi!
Lâm Nhược Diên nhìn lên đài rầu rĩ nói.
- Biên Nam Phong không muốn để chúng ta có được Thiên binh.
Bạch Tố Y cười lạnh một tiếng:
- nam nhân ti tiện thế này, may mà lúc trước ta không đáp ứng điều kiện kết minh của hắn.
Trong tiếng quở trách của các nữ tử, Biên Nam Phong tiếp nhận cự kiếm từ tay một đệ tử Cự Kiếm Môn, lạnh lùng nhìn Đường Phong nói:
- Bây giờ ngươi nhận thua thì vẫn còn kịp, bằng không đợi lát nữa thật sự giao thủ thì càng thêm mất mặt.
- người của Cự Kiếm Môn chỉ biết mạnh miệng thôi sao?
Đường Phong khinh bỉ nhìn hắn. cũng không chờ đối phương động thủ trước, dưới chân thi triển Bộ Liên hoa vọt tới bên người Biên Nam Phong. trường kiếm khẽ lướt, xuất ra một chiêu Bình Hồ kiếm pháp.
Biên Nam Phong hừ lạnh một tiếng. cự kiếm nghiêng sang bên cạnh, quét về phía trường kiếm của Đường Phong; hai thanh kiếm còn chưa chạm vào nhau. Đường Phong đã thu kiếm đổi thành một chiêu khác.
Tuy rằng trước đây Đường Phong cũng từng giết qua vài người đạt cảnh giới Huyền giai, nhưng mấy lần đó đều nhờ vào đánh lén. trước tiên dùng phi châm phế đi khả năng chiến đấu của họ.
Mà lần luận bàn này lại là dùng đao thật thương thật.
Luyện cương thất phẩm như Đường Phong cho dù có thể đánh thắng đối thủ có thực lực cao hơn mình đi nữa thì cũng không khoa trương được như thế.
Linh nhi lúc trước là do không đề phòng nên mới bị Đường Phong đạp một cước ngã xuống, đến người thứ hai thì Đường Phong cũng phải đánh với nàng ta hơn nửa ngày, nhờ liên tục thay đổi kiếm pháp khiến nàng khó lòng phòng bị nên mới thắng được, hai người còn lại thì Đường Phong thắng cũng khá dễ dàng.
Có thể nói, lấy thực lực hiện tại của Đường Phong, có thể trước mặt mọi người dùng kiếm pháp và kỹ xảo để thắng đối thủ thì cao nhất là Hoàng giai trung phẩm mà thôi, nếu thực lực của đối phương cao hơn chút nữa thì Đường Phong đành lực bất tòng tâm.
Còn Biên Nam Phong đã là cảnh giới Huyền giai trung phẩm.
Mới giao thủ vài chiêu thì Đường Phong đã biết nếu mình chỉ dựa vào kiếm pháp và bộ pháp thì căn bản không thắng được hắn.
Mà Biên Nam Phong cũng có chút tức giận, hắn vốn cảm thấy mình đi lên thì có thể thắng Đường Phong dễ dàng, lấy lại chút mặt mũi.
Nhưng sự thật lại khiến hắn có chút thất vọng, trong lúc phẫn nộ, Biên Nam Phong liền sử dụng lực lượng cương tâm.
Đường Phong chỉ thấy cả người Biên Nam Phong đột nhiên khựng lại, ánh sáng cương khí chợt lóe trên người hắn, lập tức một cái đầu hổ khi ẩn khi hiện xuất hiện sau đầu Biên Nam Phong, cái đầu hổ kia lớn khoảng hai cái chậu rửa mặt, nhe nhanh trợn mắt, hung thần ác sát, trong sát na đầu hổ xuất hiện còn có một tiếng hổ gầm vang tận mây xanh phát ra từ miệng nó.
Long tòng vân, hổ tòng phong! Sau khi điều động lực lượng cương tâm, chiêu thức của Biên Nam Phong phát ra càng thêm dũng mãnh, cự kiếm huy động càng thêm trầm ổn, tốc độ của hắn cũng đột nhiên tăng.
Đường Phong có thể dễ dàng bức hai đệ tử Cự Kiếm Môn Hoàng giai hạ phẩm rơi xuống đài chính là vì phản ứng của họ không theo kịp tốc độ của Đường Phong, nên mới bị Đường Phong tìm ra sơ hở.
Biên Nam Phong thì không giống vậy, tuy phản ứng và chiêu thức của hắn cũng có sơ hở, nhưng Đường Phong hiện tại cũng không nắm chắc.
Biên Nam Phong càng đánh càng hăng, Đường Phong chỉ có thể dựa vào bộ pháp di chuyển quanh hắn, ứng phó có chút khó khăn, hơn một ngàn đệ tử Thiên Tú đứng dưới đều khẩn trương theo dõi, toàn bộ tâm tư đều đặt cả vào sự kiện trước mắt.
Biên Nam Phong lại bổ tới một kiếm, kiếm khí đằng đằng sát khí trên cự kiếm còn cách người Đường Phong chừng ba thước, khiến da thịt hắn có cảm giác đau đớn.
Đường Phong hoảng hốt nghiêng qua một bên, cự kiếm liền cắt đứt ống tay áo của Đường Phong, cự kiếm lại lướt tới bên sườn của Đường Phong. Đường Phong vội nằm xuống, khó khăn lắm mới thoát được một kích trí mạng này, nhưng y phục lại bị cắt thêm vài mảnh, mấy mảnh vải chậm rãi rơi xuống đài.
Vài lần liên tiếp, Đường Phong đều là tại thời điểm nguy hiểm nhất thoát khỏi công kích của đối phương.
Đánh chính diện thì Đường Phong thật sự không phải đối thủ của Biên Nam Phong, nhưng trong tình trọng đối phương điều động lực lượng cương tâm như thế này mà chống đỡ hơn mười chiêu đã là rất xuất sắc rồi.
Bá Sát kiếm của Biên Nam Phong thi triển như mưa, liên miên không dứt, Đường Phong hiện tại một chiêu kiếm cũng không có cơ hội xuất ra, chỉ có thể cật lực né tránh. Nếu không phải thân pháp huyền diệu thì hắn đã sớm thua rồi.
Hơn nữa Đường Phong có thể cảm giác được, Biên Nam Phong mỗi lần đối chiến cùng mình đều ra chiêu rất tàn nhẫn, tuy không có ý lấy mạng mình nhưng chỉ cần bị hắn đánh trúng một chiêu thì kết cục sẽ là trọng thương, không nằm từ một tới vài tháng thì đừng mong xuống giường nổi.
hơn nữa mỗi lần hắn công kích Đường Phong thì lại cười đê tiện đe dọa vài câu:
- Xú tiểu tử, nếu ngươi quỳ xuống trước mặt ta cầu xin tha thứ thì ta sẽ tạm tha cho ngươi.
- chỉ lấy một tay của ngươi mà thôi, bất quá yên tâm, trước khi ngươi quỳ xuống, ta sẽ không hạ ngươi ngay, ta muốn cắt vài trăm nhát kiếm trên người ngươi để rửa mối nhục ngày hôm nay của Cự Kiếm Môn ta!
Biên Nam Phong tàn nhẫn như vậy một phần là do phần lớn đệ tử Cự Kiếm Môn hôm nay đều bại dưới tay Đường Phong, nên hắn muốn lấy lại thể diện. Phần còn lại là do vừa rồi Mạc Lưu Tô nói mình đã được hứa gả cho Đường Phong, thật sự khiến hắn ghen tức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...