Hạ Thì Vũ hừ lạnh một tiếng:
- Thu muội nói có lý, việc này hãy đợi thành chủ đến hãy bàn luận tiếp.
Hàn Đông hít một hơi thật sâu, cũng không phản bác, lạnh lùng nhìn Đường Phong, ánh mắt âm trầm bất định.
Đường Phong hướng Hạ Thì Vũ cùng Thu Dịch Túy quăng cho họ ánh mắt cảm kích, hắn nhìn ra, người trong Bạch Đế thành không đồng lòng, tuy bề ngoài bền vững như sắt thép, nhưng bên trong âm thầm phân cao thấp. Nguyên nhân căn bản trong đó, đại khái cũng bởi vì Bạch gia không có nam tử kế thừa.
Hạ gia cùng Thu gia vô tình nhúng tràm vào quyền hành trong Bạch Đế thành, tự nhiên phải duy trì Bạch Tiểu Lại cùng Đường Phong, mà Hàn gia, gây không ít phiền toái cho Đường Phong, ý đồ chia rẽ hắ và Bạch Tiểu Lại, về phần Dương gia, Đường Phong tạm thời không nhìn ra được mánh khóe, bời vì từ đầu đến cuối, Dương Xuân không nói một câu nào.
Cho nên nhìn tràng diện rất bất lợi cho Đường Phong, có thể Đường Phong biết rõ, địch nhân mà mình phải đối mặt, chỉ có một mình Hàn gia mà thôi, lần này có thể mang Lại tỷ đi hay không, chính là xem thành chủ Bạch Đế thành nói thế nào, bất quá Bạch Nguyệt Dung là thân tỷ tỷ của Lại tỷ, có lẽ không quá mức gây khó xử cho nàng.
Mọi người vừa dứt lời, một cổ khí thế bàng bạc uy nghiêm từ bên ngoài lao tới, cổ khí thế này gây cho người ta cảm giác rất kỳ quái, như hải triều cuộn sóng, làm cho người ta đứng không vững.
Lập tức, một thân cung trang đẹp đẽ cao quý, thiếu phụ đoan trang xinh đẹp bước chầm chậm từ ngoài vào, đi theo sau lưng nàng là vài người thị nữ, bước đi trầm ổn, có thể nhìn ra là một hảo thủ không tệ.
Có khí thế như vậy, trừ thành chủ Bạch Đế thành Bạch Nguyệt Dung ra, còn là thế là ai chứ? Đường Phong âm thầm kinh hãi, nghĩ thầm thực lực nữ nhân này, chỉ sợ không thua kém Tiếu thúc cùng Đoạn Thất Xích bao nhiêu, hơn nữa nhìn niên kỷ của nàng, cũng chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, thật sự trẻ hơn bọn họ rất nhiều.
Thời điểm Bạch Nguyệt Dung đi tới, Bạch Tiểu Lại kéo tay Đường Phong một cái, biết ý Đường Phong bước ra, giống như nàng có chút e ngại tỷ tỷ của mình, không khỏi nhẹ nhành vỗ vỗ tay nàng, ý bảo an tâm, hết thảy do ta xử lý.
- Bái kiến thành chủ.
Âm thanh cung kính từ bốn phía vang lên, trưởng lão tứ đại gia tộc trăm miệng một lời, cúi đầu cung kính thi lễ.
Bạch Nguyệt Dung nhẹ nhàng gật đầu, thần sắc trên mặt có chút khó coi. Vừa rồi nàng nghe được tin tức Đường Phong xâm nhập Bạch Đế thành, có chút không dám tin, bời vì ngay tại đêm qua, nàng đã đánh cuộc với muội muội của mình, lúc ấy nàng vạn phần khẳng định Đường Phong không dám đến Bạch Đế thành, về phần ước hẹn hai năm trước chỉ là cuồng ngôn mà thôi.
Không nghĩ tới, mới qua một đêm, thiếu niên trong lòng muội muội mình, đã xuất hiện, hơn nữa không biết dùng biện pháp gì xuất hiện ở chỗ ở của Bạch Tiểu Lại.
Trong nội tâm Bạch Nguyệt Dung khiếp sợ, cùng không khỏi bội phục tên tiểu tử này.
Bản thân nàng luôn miệng nói muội muội mình cùng Đường Phong không môn đăng hộ đối, nhưng căn bản trong lòng nàng không nghĩ vậy, chỉ là bản năng, nàng thống hận tất cả nam nhân mang họ Đường mà thôi. Huống chi, Đường Phong hiện tại chỉ đạt tới Địa giai mà thôi, mà Bạch Tiểu Lại đã đạt tới Thiên giai thượng phẩm, thực lực hai người không tương xứng, ở cùng một chỗ, cũng chỉ có Bạch Tiểu Lại bảo hộ hắn mà thôi.
Một nam nhân, nếu không thể bảo hộ nữ nhân của mình, có thể làm được gì? Cho nên Bạch Nguyệt Dung mới không muốn muội muội mình ở cùng một chỗ với Đường Phong.
Nhưng hiện tại xem ra, người trẻ tuổi kia xác thực có bản lĩnh. Hai năm qua Bạch Nguyệt Dung thu thập không ít thông tin về Đường Phong, biết rõ thiên tư hắn xuất chúng, thực lực bản thân phát triển thần tốc, đợi một thời gian nữa, thành tựu của hắn chưa hẳn kém hơn Tiểu Lại, thậm chí còn có thể vượt nàng.
Về phần danh xưng Huyết Ma, Bạch Nguyệt Dung cũng không phải người ngu, cái tên này do cừu nhân của hắn cưỡng ép thêm vào, Đường Phong giết nhiều người như vậy, hoàn toàn là vì người ta trêu chọc hắn.
Một mình xâm nhập được vào Bạch Đế thành, có dũng.
Vô thanh vô tức xuất hiện ở chỗ ở của Bạch Tiểu Lại, có mưu.
Hết lòng tuân thủ ước hẹn hai năm trước, mặc dù phải đối mặt với thế lực mạnh nhất Lý Đường cũng vui vẻ đến phó ước, có tình.
Sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Lại không mang nàng lập tức ly khai, nếu không sẽ mang tiếng phản bội Bạch Đế thành, có nghĩa.
Còn trẻ tuổi mà xuất sắc như thế không nhiều, tuổi trẻ tuấn kiệt phần lớn đều là công tử bột, ngoài miệng nói nghe rất hay, nhưng thực tế khi làm việc thủ đoạn rất ti tiện.
Dù gì Bạch Tiểu Lại cũng là thân muội muội của nàng, làm sao mà nàng lại không muốn muội muội của mình tìm được hạnh phúc kia chứ? Tuy trên mặt hiện tại của Bạch Nguyệt Dung vẫn lạnh như băng, nhưng trong lòng đã thừa nhận quan hệ của hai người.
Nếu như năm đó nam nhân kia cũng làm thế với nàng, Bạch Nguyệt Dung sẽ theo hắn rời đi, chức thành chủ Bạch Đế thành,
nhìn có vẻ phong quang vô hạn, nhưng có thể so sánh với hạnh phúc cả đời mình sao.
Chậm rãi đi đến trước mặt Bạch Tiểu Lại, thậm chí Bạch Nguyệt Dung không nhìn tới Đường Phong, chỉ lẳng lặng nhìn muội muội của mình.
Hàn Đông đột nhiên mở miệng nói:
- Thành chủ, ma đầu như hắn hiện thân ở Bạch Đế thành, kính xin hạ lệnh giết chết, nếu không tin tức lan truyền ra, rất bất lợi với Bạch Đế thành chúng ta.
- Ta tự có chừng mực.
Bạch Nguyệt Dung nhướng mày, trên mặt lộ ra một tia không thích, lạnh nhạt đáp lời.
Hàn Đông đang muốn nói cái gì nữa, một trưởng lão phía sau hắn nhẹ nhàng éo áo hắn một cái, ý bảo hắn đừng nên nói gì cả.
Hai tỷ muội Bạch gia nhìn nhau, đột nhiên Bạch Tiểu Lại mỉm cười hạnh phúc đi ra, ôn nhu nói:
- Tỷ tỷ, đổ ước hôm qua, ta thắng.
Bạch Nguyệt Dung hừ nhẹ một tiếng, tuy trên mặt lạnh như băng, nhưng lại nói ra một câu làm cho Bạch Tiểu Lại rất cảm động:
- Ngươi đã thắng, vậy thực hiện theo ước định của chúng ta hôm qua, ngươi cùng hắn ly khai Bạch Đế thành, ngày sau vĩnh viễn không được quay trở lại.
- Tỷ tỷ.
Thân thể mềm mại Bạch Tiểu Lại run lên, dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Bạch Nguyệt Dung.
Đối thoại hôm qua của hai tỷ muội vẫn như rõ mồn một trước mắt, căn bản không định ra cái gì, mà bây giờ Bạch Nguyệt Dung lại nói như thế, rõ ràng là tìm lối thoát cho nàng và Đường Phong.
Nhìn con mắt của tỷ tỷ, Bạch Tiểu Lại nhìn ra trong thần sắc có một tia cưng chiều và áy náy, còn có một chút hâm mộ.
Nước mắt Bạch Tiểu Lại tràn mi, Đường Phong cũng sững sờ một chút, căn bản hắn nghĩ thành chủ Bạch Đế thành không phải dễ nói chuyện như vậy.
Một trưởng lão sau lưng Hàn Đông khẩn trương, tranh thủ nói:
- Thành chủ, việc này không được, Đường Phong chính là ma đầu, nếu để thiếu thành chủ đi cùng hắn, làm sao Bạch Đế thành chúng ta nhìn mặt thế nhân được đây?
- Rốt cuột trong Bạch Đế thành này ai là thành chủ?
Bạch Nguyệt Dung liếc mắt nhìn về phía tên trưởng lão đang mở miệng nói chuyện, khí thể toàn thân bộc phát ra.
- Chuyện của Bạch gia chúng ta, ta không làm chủ được sao? Huống chi ta là thành chủ Bạch Đế thành, đã có ước hen trước đó với Bạch Tiểu Lại, hiện tại ta đang thực hiện ước định a. Hàn trưởng lão, ngươi muốn xen vào chuyện Bạch gia ta sao?
Tên trưởng lão kia vội vàng khom người nói:
- Thuộc hạ không dám.
- Tỷ tỷ, cảm ơn ngươi.
Bạch Tiểu Lại khóc không thành tiếng, vốn đang có khó khăn trùng trùng, lại giải quyết nhẹ nhàng như thế, làm sao nàng không cảm động cho được.
- Bỏ đi.
Bạch Nguyệt Dung khoát tay.
- Rời khỏi Bạch Đế thành ngươi không còn là người của Bạch Đế thành nữa, ngày sau không được gọi ta là tỷ tỷ nữa.
Vừa nói xong quay đầu nhìn Đường Phong, nàng muốn biết người trẻ tuổi này khi trưởng thành có bộ dạng gì mà hắn có thể làm cho muội muội của mình một lòng hướng về hắn như vậy.
Mà thời điểm nàng chuyển ánh mắt nhìn vào mặt Đường Phong, thần sắc đại biến, trong đôi mắt yêu hận đan xen, nụ cười trên gương mặt Đường Phong cứng ngắt, có chút không hiểu được.
Bạch Nguyệt Dung biến hóa, hắn tự nhiên không rõ ràng. Nhưng, trước kia mình chưa từng gặp qua Bạch Nguyệt Dung, thần sắc phức tạp của nàng khi nhìn hắn, rốt cuộc là vì cái gì?
Không đợi Đường Phong hiểu rõ, Bạch Tiểu Lại đột nhiên kinh hô một tiếng:
- A Phong tránh đi.
Sau một khắc, một cổ khí kình bành trướng, đánh về phía gò má của hắn, trên mặt Bạch Nguyệt Dung tràn đầy tức giận, bàn tay trắng nõn thành đao, giống như Thiên Địa chi uy, lộ ra uy năng diệt thế.
- Đường Đỉnh Thiên, ngươi dám hiện thân nơi đây.
Bạch Nguyệt Dung quát một tiếng, ra tay không lưu tình chút nào.
Đường Phong cũng đem hết toàn lực xuất ra, mạnh mẽ đánh về phía trước một chưởng, cùng lúc đó, Bạch Tiểu Lại cũng đánh tới, hai người hợp lực đối chưởng với Bạch Nguyệt Dung.
Ầm!
Một tiếng nổ rất lớn vang lên, thân hình Đường Phong lui về phía sau hơn ba trượng, khí huyết trong ngực dâng lên, Bạch Tiểu Lại cũng lảo đảo lui về phía sau vài bước, ngược lại Bạch Nguyệt Dung không chút sứt mẻ gì, thân hình lóe lên một cái, đem toàn bộ chưởng lực của hai người hóa giải.
Sau một chưởng, Bạch Nguyệt Dung cau mày, hồ nghi bất định nhìn Đường Phong.
Đường Phong cảm thấy hoảng sợ, một thân thực lực của Bạch Nguyệt Dung, nếu hắn muốn liều mạng với nàng thì đó là một điều chê cười, hơn nữa khí kình của nàng âm nhu vô cùng, một kích vừa rồi, đã có một ít khí kình đi vào thân thể của mình, tuy không nhiều lắm, Đường Phong muốn hóa giải, cũng phải tiêu hao không ít thời gian.
- Tỷ tỷ, vì cái gì?
Bạch Tiểu Lại nghi hoặc hỏi thăm, vừa rồi tỷ tỷ còn khá tốt, muốn thả mình và Đường Phong rời đi, nhưng sau khi liếc mắt nhìn Đường Phong, tình huống lập tức phát sinh biến hóa, chẳng lẽ tỷ tỷ có cừu oán với Đường Phong.
Bạch Tiểu Lại không rõ ràng cho lắm, Đường Phong cũng không biết nội tình. Ngược lại những tên trưởng lão cao tuổi trong tứ đại gia tộc, vẻ mặt rất đặc sắc.
Tên tuổi Đường Đỉnh Thiên hơn hai mươi năm trước bọn họ đã nghe qua, nghe nói năm đó Bạch Nguyệt Dung có gút mắc với nam nhân này, về sau yêu quá sinh hận, quyết định cô đơn cả đời. Nhưng bọn họ chỉ nghe tên mà thôi, cũng chưa gặp qua người này. Mà bây giờ, từ trong miệng thành chủ nghe được ba chữ này.
Chẳng lẽ nói, Đường Phong chính là nhi tử của Đường Đỉnh Thiên? Nhìn niên kỷ của hắn, khả năng này rất lớn, nếu là như vậy, thiên hạ này quá nhỏ bé a.
Hơn hai mươi năm sau, nhi tử của nam nhân này bắt được tâm hồn thiếu nữ Bạch Tiểu Lại.
Bạch Nguyệt Dung là thân tỷ tỷ của Bạch Tiểu Lại, điều này quả thực là rối tinh rối mù a.
Thần sắc Đường Phong nghiêm nghị, nhìn Bạch Nguyệt Dung, mở miệng nói:
- Bạch thành chủ, vì sao đột nhiên nặng tay với tại ha?
Một kích vừa rồi, nếu không có Lại tỷ hỗ trợ, không kịp đề phòng, chính mình vô cùng có khả năng bị đánh trọng thương. Tuy trong lòng tức giận, nhưng đối phương dù sao cũng là tỷ tỷ của Bạch Tiểu Lại, Đường Phong cũng không ra tay phản kích đã là cho đối phương mặt mũi lắm rồi.
Ngực Bạch Nguyệt Dung phập phồng, thần sắc yêu hận đan xem trong mắt nàng càng nhiều, đến bây giờ, nàng mới phát hiện người trẻ tuổi này không phải là nam nhân năm đó, chỉ là, vóc dáng hai người quá giống, giống như từ một khuôn đúc ra, hơn nữa hai người đều là họ Đường, nói bọn hắn không có quan hệ gì, Bạch Nguyệt Dung sẽ không tin.
- Ta hỏi ngươi...
Bạch Nguyệt Dung hít sâu một hơi, đè nén kích động trong lòng, nói:
- Đường Đỉnh Thiên là gì của ngươi?
Đường Phong chậm rãi lắc đầu:
- Chưa từng nghe qua, thuở nhỏ Đường Phong đã sống ở Thiên Tú tông, đối với cái tên này không có ấn tượng gì.
Con mắt Bạch Nguyệt Dung nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nàng phát hiện đối phương không có nói dối, lại liên tưởng với sự trưởng thành của Đường Phong, có khả năng hắn cũng không biết về thân thế của mình.
- Tiểu Lại.
Bạch Nguyệt Dung trầm giọng nói:
- Chuyện của người và Đường Phong, ngươi ở lại, Đường Phong ngươi đi đi, ngày sau không bao giờ được đặt chân vào Bạch Đế thành nửa bước, nếu không, giết bất luận tội.
- Vì cái gì?
Bạch Tiểu Lại thất thần nói.
Đường Phong mỉm cười lắc đầu, chậm rãi đi lên, nói:
- Lần này ta đến, chính là mang Lại tỷ đi.
- Ngươi muốn chết!
Bạch Nguyệt Dung quát một tiếng.
- Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi hau sao?
- Chết thì đã làm sao?
Đường Phong cười ha hả:
- Không thể sống với người mình thương, còn không bằng chết thống khoái.
- Tuổi trẻ khí thịnh.
Bạch Nguyệt Dung chậm rãi lắc đầu, khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh:
- Ngày sau khi ngươi hiểu chuyện, sẽ cảm thấy những lời hôm nay là buồn cười cỡ nào,
Đường Phong lắc đầu:
- Đàn ông chí không đợi tuổi, ta sẽ không hối hận.
Bạch Tiểu Lại chậm rãi đi tới bên người Đường Phong, mở miệng nói:
- Tỷ tỷ, nếu ngươi muốn giết hắn, ta sẽ chết cùng hắn.
Bạch Nguyệt dung nhìn chằm chằm Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại, từ trong mắt họ, nàng không nhìn thấy một chút do dự e ngại, trong con mắt của bọn họ có một tâm tình.
Tâm tình này gọi là việc nghĩa bất dung từ.
Trong mắt Bạch Nguyệt Dung rưng rưng, truyền âm cho Bạch Tiểu Lại nói:
- Hắn là nhi tử của nam nhân kia, là nam nhân năm xưa tỷ tỷ thích, dù vậy, ngươi cũng muốn lựa chọn như giống ta sao?
Toàn thân Bạch Tiểu Lại chấn động, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn tỷ tỷ mình. Đối với chuyện cũ năm xưa, cả Bạch Đế thành đều không rõ, bởi vì không ai biết rõ mọi chuyện, chỉ biết Bạch Nguyệt Dung ưa thích một nam nhân, kết quả bị nam nhân kia vứt bỏ vô tình.
Những người thế hệ trước, nhiều lắm chỉ biết rõ nam nhân kia tên là Đường Đỉnh Thiên mà thôi, thậm chí còn không biết hình dáng của hắn như thế nào, mà Bạch Tiểu Lại, khi đó còn nhỏ, những gì biết được đã ít lại càng ít.
Thừa dịp Bạch Tiểu Lại thất thần, Bạch Nguyệt Dung vẫy tay, một cổ hấp lực hấp Bạch Tiểu Lại đến bên người nàng, lập tức, bàn tay Bạch Nguyệt Dung vỗ nhẹ đỉnh đầu của Bạch Tiểu Lại, một màn nước bao phủ cả người Bạch Tiểu Lại lại, sau đó màn nước xâm nhập vào trong cơ thể Bạch Tiểu Lại, phong bế các đại kinh mạch toàn thân của nàng.
- Đừng trách tỷ tỷ, thật sự các ngươi không thể ở cùng một chỗ với nhau.
Bạch Nguyệt Dung nhẹ giọng nói, chậm rãi nhắm mắt lại.
Đám trưởng lão Hàn gia lấy lại tinh thần, một người trong đó mở miệng hô:
- Giết tên ma đầu này.
Bọn hắn sớm đã muốn tiêu diệt Đường Phong, nhưng trở ngại Bạch Nguyệt Dung vừa rồi che chở cho hắn, không dám xuống tay, nhưng hiện tại đám trưởng lão này biết tính cách của Bạch Nguyệt Dung, biết rõ trong lòng nàng hiện giờ đang do dự.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...