Vô Thường

Thứ Thần binh của chúng đã bị Đường Phong thu lại, tuy Thứ Thần binh chắc chắn, nhưng cũng không chịu nổi cách sử dụng của đám dược thi.

Đồng thời giáo huấn những gia tộc đến từ bên ngoài, Đường Phong cũng thu thập vũ khí Thiên binh, trong nửa tháng thu thập được hơn mười kiện, có đủ loại.

Trong nửa tháng chiến đấu, Đường Phong càn quét khắp một nửa Linh Mạch Chi Địa, gặp thế lực mạnh yếu không đều, nhưng tất cả đều không thể đánh đồng với Tư Đồ gia.

Nhớ rõ một thế lực cường đại nhất, cũng không có hơn mười cao thủ Linh giai. Mà số lượng này ở trước mặt dược thi lại không đủ nhìn, chỉ một kích đơn giản cũng đủ làm cho đối phương thất bại thảm hại.

Mà thế lực yếu nhiều vô số kể, mượn cái gia tộc mà hắn vừa mới đồ sát mà nói, chỉ có ba Linh giai, toàn bộ đều là Linh giai hạ phẩm, không ngờ cũng dám chạy tới Linh Mạch Chi Địa làm càn!

Đường Phong không biết những thế lực này nghĩ thế nào, trong đầu có bị nước vào hay không? Chỉ có mấy Linh giai mà cũng dám chạy tới Linh Mạch Chi Địa làm càn, đúng là không biết lượng sức.

Nhưng cũng phải nói trở lại, những thế lực có mấy Linh giai này ở trước mặt hắn đúng là không đủ nhìn, nhưng so sánh với đại đa số gia tộc trong Linh Mạch Chi Địa mà nói, vẫn không cách nào ngăn cản nổi.

Gia tộc trong Linh Mạch Chi Địa có cao thủ Linh giai không nhiều lắm, cộng thêm lần trước bị Huyết Vụ Thành xâm lấn đã chết rất nhiều cao thủ, còn sót lại không bao nhiêu, trong trong ngoài ngoài tính toán, số Linh giai còn sót lại trong Linh Mạch Chi Địa, tổng cộng chỉ có hai ba mươi người.

Cho nên dù thế lực bên ngoài chỉ có ba Linh giai, cũng đủ để thu phục được không ít tiểu gia tộc.


Mặc kệ Đường Phong trong suốt nửa tháng nay đồ sát giáo huấn những thế lực đến từ bên ngoài, tuy nhiên quét không hết, nhưng những thế lực bên ngoài lại mọc lên như nấm, một đám vừa mất đi, lại xuất hiện một đám, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn....

Thì ra là những gia tộc đến sau nhận được tin tức muộn hơn, hiện tại đang ra tay với Linh Mạch Chi Địa.

Những chuyện này Đường Phong không quản nổi, trong suốt nửa tháng qua hắn đã quét ngang các thế lực bên ngoài, thứ nhất là muốn tận lực hành sự, bởi vì phong ấn thiên địa bị hắn phá hủy, thứ hai là muốn thu thập Thiên binh cung cấp cho đám dược thi sử dụng.

Vô số lần chiến đấu, Đường Phong không có ra tay lần này, bởi vì đám dược thi quá dũng mãnh làm cho hắn không có cơ hội ra tay.

Chỉ nghỉ ngơi một chút, ăn vài thứ, Đường Phong đưa mắt nhìn về phía đông nam, chỗ đó ngoài trăm dặm chính là địa bàn của Chu gia. Nhưng lúc này vừa bị Thiên Lôi tông bên ngoài chiếm lấy, Chu gia cũng bị thu phục.

Chu gia... Đường Phong có chút ấn tượng, ấn tượng sâu nhất chính là thiếu phụ xinh đẹp đẫy đà, Chu thiếu nãi nãi.

Trong lần thập niên đại bỉ Đường Phong đã từng gặp qua Chu thiếu nãi nãi, biết rõ nữ nhân này không phải mang họ Chu, mà là nàng được gả vào Chu gia, bởi vì trước kia nàng được gả vào Chu gia, phu quân của nàng đã chết, dù là vậy, Chu thiếu nãi nãi vẫn thủ tiết thờ vong phu.

Thứ trọng yếu nhất của nữ nhân chính là thanh xuân, nữ tử xinh đẹp như Chu thiếu nãi nai, cả Linh Mạch Chi Địa có không biết bao nhiêu nam nhân hâm mộ, nhưng nàng vẫn lựa chọn thủ tiết thờ vong phu. Loại khí phách này, đã làm cho nhiều người khâm phục.

Trong Linh Mạch Chi Địa, nhắc tới Chu thiếu nãi nãi không có ai là không tán thưởng khâm phục nàng. Cũng chính vì nguyên nhân này, Đường Phong mới nhớ rõ nữ tử này.

Nhưng có lẽ thời gian hiện tại nàng không được tốt lắm, những ngày này Đường Phong giết không ít người cho nên thu thập được không ít âm hồn, cho nên cũng có chút lý giải về Thiên Lôi tông.

Danh tiếng của Thiên Lôi tông ở thế giới bên ngoài cũng không phải là tốt đẹp thiện lương gì, thường xuyên lan truyền tin tức môn hạ đệ tử của họ làm chuyện xấu.

Chẳng qua Chu gia chỉ là tiểu gia tộc mà thôi, trong gia tộc không có cao thủ Linh giai, đối với bọn họ mà nói, Thiên Lôi tông chính là quái vật khổng lồ, Thiên Lôi tông thu phục bọn họ quá đơn giản. Rơi vào trong tay Thiên Lôi tông, thời gian này Chu gia có thể sống khá giả sao?

Lại nói, năm đó Chu thiếu nãi nãi cũng giúp đỡ Đường Phong rất nhiều, hôm nay cố nhân gặp nạn, Đường Phong không dám lãnh đạm, nếu nữ tử này xảy ra chuyện gì, Đường Phong sẽ rất áy náy.

Trăm dặm đường, Đường Phong chỉ dùng thời gian một nén hương là tới.

Chu gia nằm ở trong một thành trấn, bởi vì đồng âm, cho nên gọi là Dung thành. Đại trạch của Chu gia nằm ở trung ương Dung thành.


Thời điểm Đường Phong đi tới Dung thành, sinh hoạt của cư dân trong nội thành cũng chưa bị phá hư, đưa mắt nhìn quanh, thấy trên mặt của tất cả cư dân đều xuất hiện mây mù phủ kín, mọi người rất hối hả, cũng không có ai mở miệng nói chuyện, nhìn vô cùng quỷ dị, ngay cả những người bày bán hàng rong, cũng không có thét to, chỉ yên lặng đứng trước quầy hàng của mình, thỉnh thoảng lo lắng liếc nhìn đại trạch Chu gia, thở dài một cách sâu kín.

Tòa thành trấn này, không khí rất trầm lặng, không hề có sinh cơ.

Đường Phong triển khai thân pháp, đi xuyên qua đám người, nhanh chóng tiếp cận đại trạch Chu gia.

Vừa mới đi được nửa đường, bỗng nhiên Đường Phong nghe thấy một âm thanh giống như động đất, nghe kỹ thì giống như có tiếng người ngã xuống đất, sau khi có tiếng động vang lên, lại có tiếng người rống giận truyền tới, nói:

- Con mẹ ngươi, muốn chết!

Tiếng quát mắng này, đã phá tan sự yên tĩnh trong tòa thành này, ánh mắt tất cả mọi người đều bị tiếng hét này hấp dẫn.

Đường Phong nhìn hai bên, nhảy lên một mái hiên của tửu lầu bên cạnh, đưa mắt nhìn xuống, nhìn thấy một bên đường, có một lão nhân gần trăm tuổi ngã xuống đất, trên mặt xuất hiện vết máu ứ đọng, giống như bị đấm một quyền, trong lỗ mũi chảy ra hai hàng máu tươi đỏ thẫm.

Bên cạnh lão nhân, có rất nhiều hoa quả rơi xuống đất.

- Phụ thân!

Một nữ tử chừng hai mươi tuổi sợ hãi bước lên phía trước, quỳ rạp xuống bên cạnh lão nhân dùy hắn đứng dậy, nhìn chằm chằm vào tên bên cạnh, nói:


- Vì sao ngươi đánh người?

Người bị nữ tử nhìn chằm chằm là một nam nhân ba mươi tuổi, cao gầy mặt ngựa, trong đôi mắt tam giác tràn ngập phẫn nộ, bên hông có đeo một thanh trường kiếm, nghe nữ tử nói, tên nam nhân mắt tam giác này hung thần ác sát nói:

- Đánh hắn thì thế nào? Đánh lão già này, đại gia muốn ăn trái cây đã là cho các ngươi mặt mũi, lão không chết là còn may!

Lão nhân thở phì phò đứng đứng dậy, cái eo còng xuống, ho nhẹ vài tiếng, nói:

- Đồ của lão nhân là cho người ăn, không phải cho súc sinh chà đạp.

- Lão già đang mắng ai?

Nam nhân mắt tam giác giận tím mặt, vận chuyển cương khí toàn thân, khí thế hung ác áp tới, làm cho lão nhân và nữ tử kia ngồi xổm xuống đất, không thể thở được, nam nhân mắt tam giác âm hiểm, nói:

- Đắc tội Thiên Lôi tông, ngươi biết hậu quả là gì không?

Nghe những lời này, Đường Phong đã hiểu có chuyện gì đang xảy ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui