Sát khí trên người Vân Phán Nhi như hồng thủy trùng kích bốn phương tám hướng, Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất vội vàng mang theo Vân Khê lui ra phía sau.
Lúc hai người nhìn về phía Tiêu Phàm lại phát hiện Tiêu Phàm vừa mừng vừa sợ, mảy may không có vì Vân Khê chết mà cảm thấy bất luận cái gì thương tâm, Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất không hiểu nhìn Tiêu Phàm.
Bọn hắn mới vừa muốn mở miệng lại đột nhiên nghe được tiếng ho khan vô cùng suy yếu, hai người tựa như nhìn thấy quỷ, ánh mắt nhao nhao rơi trên người Vân Khê.
- Vân Khê, ngươi không chết?
Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất hai người trăm miệng một lời kêu lên.
- Nhỏ giọng một chút!
Tiêu Phàm làm một cái thủ thế im lặng, Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất vội vàng ngậm miệng không nói.
- Công tử, việc này?
Vân Khê con ngươi rung động, nhìn thấy Vân Phán Nhi giờ phút này, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
- Yên tâm, nàng không có việc gì.
Tiêu Phàm cười cười, sau đó một tay khoác lên trên bờ vai Vân Khê, một cỗ bạch sắc lực lượng dọc theo cánh tay hắn nhanh chóng rót vào thể nội Vân Khê, hướng về Hồn Hải phá toái dũng mãnh lao tới.
Con ngươi Vân Khê bỗng nhiên co rụt lại, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, nhưng mà Tiêu Phàm chỉ cười không nói, tụ thanh âm thành tuyến nói:
- Việc này bản thân ngươi biết rõ là được, còn nữa, Vân Phán Nhi có thể đánh vỡ Huyền Âm Tuyệt Mạch đều bởi vì ngươi.
- Đánh vỡ Huyền Âm Tuyệt Mạch? Phán Nhi tốt rồi?
Vân Khê kém chút kinh hô ra, con ngươi rung động nhìn Vân Phán Nhi cách đó không xa.
Giờ phút này sát khí quanh thân Vân Phán Nhi cuồn cuộn, bốn phía gió xoáy vân dũng, mặt đất kết thành một tầng hàn băng thật dày, trên người phát ra khí thế khiến cho người ta nhìn mà phát khiếp.
Dù ai cũng không cách nào tưởng tượng, một nữ tử không có bất kỳ tu vi có thể tản mát ra khí thế liền Chiến Đế cảnh đều phải kiêng kị, đây cũng quá không thể tưởng tượng.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nàng sẽ không có chuyện gì.
Tiêu Phàm gật đầu, ngữ khí có chút ngưng trọng, hắn cũng hoàn toàn không nắm chắc được, chỉ có thể an ủi Vân Khê như thế.
Ánh mắt hắn cũng rơi vào trên người Vân Phán Nhi, không muốn bỏ qua bất cứ dị thường nào, Vân Phán Nhi thân mang Huyền Âm Tuyệt Mạch một trong Tam Đại Tuyệt Mạch.
Trong lịch sử, Huyền Âm Tuyệt Mạch còn chưa bao giờ có tiền lệ chữa trị, nếu như để cho người ta biết rõ Huyền Âm Tuyệt Mạch lại bị đánh vỡ, đoán chừng toàn bộ Chiến Hồn Đại Lục đều phải chấn động.
Thần sắc Vân Phán Nhi băng lãnh, da dẻ vô cùng nhợt nhạt, sát khí quanh thân vẫn như cũ không có xu thế dừng lại, càng ngày càng mạnh, động tĩnh so với trước đó Tiêu Phàm cùng Ngô Thánh Tri giao thủ phải lớn hơn rất nhiều.
Rất nhiều tu sĩ nghe tiếng chạy đến, lúc bọn hắn nhìn về phía Vân Phán Nhi, tất cả đều lộ ra vẻ kinh hãi, bọn hắn tựa như quên là bản thân đuổi kịp tới là đến quan sát Tiêu Phàm cùng Ngô Thánh Tri đại chiến.
Giờ phút này, bên trong tất cả ánh mắt mọi người chỉ có một bóng người, chính là Vân Phán Nhi.
Đúng lúc này, bên trong một tòa phủ đệ to lớn Vô Song Thánh Thành Thượng Trọng Thiên, một gian biệt viện nhỏ chỗ sâu nhất, biệt viện thập phần bình thường, không có quá nhiều trang trí, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thanh lịch.
Biệt viện dựa vào núi, ở cạnh sông, đẹp không sao tả xiết, trước cửa có một khỏa Bạch Sắc ngọc thạch, một đạo gầy gò thân ảnh ngồi đấy, một bộ quần dài trắng, một đầu tóc trắng trong suốt, trắng này không phải khô trắng, ngược lại huỳnh quang lập loè.
Nhìn kỹ, đó là một nữ tử, nhìn không ra cụ thể niên kỷ, bất quá àng tấm dung nhan tuyệt mỹ lại khiến cho người ta nhịn không được tâm động, thủy nộn da dẻ tựa như có thể gạt ra nước.
- Khí tức này?
Nữ tử váy trắng đôi mắt đẹp lấp lóe, lông mày vặn đến cùng một chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Lời còn chưa dứt, nữ tử váy trắng bỗng nhiên tại chỗ biến mất, tựa như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện, chỉ có một đạo tàn ảnh trên bạch sắc ngọc thạch chậm rãi hòa tan tại hư không.
Ngoài mấy trăm dặm, Vân Phán Nhi sớm đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, tu sĩ bốn phía chạy tới càng ngày càng nhiều, tất cả đều chấn kinh khí tức trên người Vân Phán Nhi.
- Công tử, Phán Nhi nàng?
Sắc mặt Vân Khê vô cùng nóng nảy. Tiêu Phàm dùng Bạch Thạch trị liệu xong, Hồn Hải Vân Khê đã ngưng tụ thành hình, Chiến Hồn cũng khôi phục không sai biệt lắm.
Tiêu Phàm vẻ mặt nghiêm túc, tựa như căn bản không có nghe được Vân Khê nói, hắn có thể xác định, Huyền Âm Tuyệt Mạch của Vân Phán Nhi đã đánh vỡ.
Nhưng hắn phát hiện, sự tình vượt qua hắn dự liệu cùng khống chế, cho dù là hắn cũng bị sát khí vô tận trên người Vân Phán Nhi làm cho chấn kinh.
- Sát Phạt Ý Chí thật đáng sợ, ở trước mặt nàng, chúng sinh nghiễm nhiên như sâu kiến, Tu La Huyết Mạch đều rất giống muốn sôi trào lên.
Trong lòng Tiêu Phàm thập phần không được bình tĩnh, hắn không biết Vân Phán Nhi trạng thái này đến cùng là tốt hay xấu.
Dù sao, cái này là lần thứ nhất có người đánh vỡ Huyền Âm Tuyệt Mạch trói buộc, thể nội có Hồn Lực ba động.
Về phần xông phá Huyền Âm Tuyệt Mạch gông xiềng về sau sẽ phát sinh cái gì, Tiêu Phàm hoàn toàn không biết gì cả.
Sau một khắc, sự tình phát sinh khiến tất cả mọi người kinh hãi, chỉ thấy thiên địa linh khí phun trào, chen chúc mà tới, tất cả đều chui vào thể nội Vân Phán Nhi.
Ngay sau đó, thể nội Vân Phán Nhi truyền ra một trận thanh âm ầm ầm, tất cả tu sĩ ở đây đều minh bạch, đây là thanh âm kinh mạch mở rộng lúc đột phá.
Chiến Linh cảnh!
Mọi người kinh ngạc nhìn Vân Phán Nhi, mẹ nó thực chỉ là Chiến Linh cảnh sao?
Sát ý trên người nàng liền Chiến Đế đều muốn kiêng kị, tu vi nàng lại thấp đáng thương như thế khiến cho người ta khó mà tin được.
- Oanh! Oanh ~
Từng đợt nổ vang truyền ra, khiến tất cả mọi người mắt trợn tròn là, tu vi Vân Phán Nhi vậy mà thẳng tắp lên cao.
Chiến Sĩ cảnh!
Chiến Sư cảnh!
Chiến Tôn cảnh!
...
Tu vi bạo tăng, hoàn toàn không có dừng lại xu thế, rất nhiều người không khỏi xoa xoa hai mắt, ánh mắt lộ ra bộ dáng không thể tin được.
Thiên tài Thánh Thành một lần đột phá vượt qua một hai tiểu cảnh giới, ngược lại là sự tình rất bình thường, nhưng duy nhất một lần vượt qua mấy đại cảnh giới, cái này cũng có chút quá quỷ dị.
Dù là thiên tài cấp độ yêu nghiệt cũng làm không được một bước này, nhưng hiện tại nhiều con mắt tận mắt thấy như vậy, cái này khiến bọn hắn như thế nào bình tĩnh?
Rất nhiều người trong lòng thầm mắng, lão thiên gia quá không công bằng, vì cái gì bản thân tân tân khổ khổ vài chục năm, thậm chí mấy chục năm mới đột phá Chiến Hoàng cảnh, mà có ít người lại một bước lên trời!
Rất hiển nhiên, Vân Phán Nhi chính là chân chính một bước lên trời, sau nửa ngày, Hồn Lực nàng ba động rốt cục chậm rãi nhẹ nhàng xuống, tu vi nàng cuối cùng cũng dừng lại ở Chiến Hoàng đỉnh phong, cự ly Chiến Đế cảnh chỉ có cách xa một bước.
Đám người hít sâu một cái, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Phán Nhi, bọn hắn thậm chí có chút chờ mong, Vân Phán Nhi có thể nhất cử bước vào Chiến Đế cảnh.
Tiêu Phàm cau mày, trong đầu lóe qua một đám suy nghĩ, căn cứ tin tức bên trong Tu La Truyền Thừa, hắn ngược lại có thể đoán được trên người Vân Phán Nhi phát sinh cái gì.
- Huyền Âm Tuyệt Mạch là một loại Huyết Mạch đặc thù!
Trong miệng Tiêu Phàm tự lẩm bẩm, thần sắc có chút không được bình tĩnh.
Điểm này hắn hoàn toàn không nghĩ tới, nếu như không phải Vân Phán Nhi tu vi bạo tăng, Tiêu Phàm cũng sẽ không nghĩ tới Vân Phán Nhi nắm giữ Huyết Mạch Chi Lực.
Bởi vì chỉ có Huyết Mạch Thức Tỉnh mới có thể khiến tu vi bạo tăng, tựa như Bàn Tử Chiến Tộc Huyết Mạch, một khi thức tỉnh, tu vi cũng sẽ đột phá đến Chiến Hoàng cảnh, bất quá khi đó Bàn Tử vốn chính là Chiến Hoàng cảnh, tất cả tu vi cũng không có quá tăng.
Mà Vân Phán Nhi lực lượng huyết mạch có vẻ như càng thêm bá đạo, vậy mà cự ly Chiến Đế cảnh cũng chỉ có cách xa một bước.
Thậm chí, Tiêu Phàm có thể cảm giác, tu vi Vân Phán Nhi còn không có xu thế đình chỉ, tựa như còn có thể bước qua đạo khảm ở giữa Chiến Hoàng cảnh cùng Chiến Đế cảnh.
Nếu như nàng có thể đột phá Chiến Đế cảnh, há không phải nói rõ, huyết mạch lực lượng Vân Phán Nhi so với Chiến Tộc Huyết Mạch còn kinh khủng hơn?
Trong lòng Tiêu Phàm hết sức tò mò, Vân Phán Nhi đến cùng ẩn chứa là loại Huyết Mạch nào, hắn bên trong Tu La Truyền Thừa đều không tìm tin tức có liên quan tới loại Huyết Mạch Chi Lực này.
- Chẳng lẽ là một loại Huyết Mạch mới?
Tiêu Phàm cau mày một cái.
- Các ngươi nhìn, nàng muốn đột phá Chiến Đế cảnh!
Đám người có người kinh hô ra, toàn trường hít vào ngụm khí lạnh.
Trong vòng một ngày từ một người bình thường, nhất cử đột phá Chiến Đế cảnh, nàng thật muốn một bước lên trời sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...