- Kế tiếp!
Theo thanh âm Khảo Hạch Trưởng Lão vang lên, Tiêu Phàm bình tĩnh đi lên, Tu La Kiếm xuất hiện ở trong tay, Hồn Lực cuồn cuộn hướng về Tu La Kiếm tràn vào, một cỗ khí tức tuyệt thế sắc bén bắn ra.
Bốn phía không khí đều dường như ngưng kết, đám người cảm giác da dẻ có chút đau nhói.
Con ngươi Khảo Hạch Trưởng Lão khẽ run lên, dưới sự bức bách của kiếm khí Tiêu Phàm, ngay cả hắn cũng phải lui lại mấy bước.
- Kiếm khí thật lăng lệ, điều này khiến cho ta nghĩ đến một người?
- Ai?
- Người sáng tạo ra truyền kỳ Sinh Tử Đấu Trường, U Linh!
Đám người cảm nhận được cỗ kiếm khí bàng bạc kia cũng bị dọa cho phát sợ, nhao nhao hướng về sau thối lui, sợ bị kiếm khí đánh trúng. Đây không phải Chiến Vương cấp thấp bọn hắn có thể tiếp nhận.
- Nên dùng mấy thành công kích đây? Vẫn là năm thành đi, cũng có thể thông qua.
Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
Trường kiếm rung động, chậm rãi nâng lên, một đạo kiếm khí màu trắng từ vị trí Tiêu Phàm gào thét bắn ra. Một kiếm này không sử dụng bất luận lực lượng chiến kỹ gì, cũng không sử dụng Chiến Hồn chi lực.
Vẻn vẹn chỉ là
mGyiMbỬột đạo kiếm khí mà thôi, bất quá lại ẩn chứa Tam Trọng Kiếm Thế cùng một tia Sát Ý.
Phốc!
Kiếm khí rơi vào bên trên đá đo lực, khiến tất cả mọi người rất ngạc nhiên là, đá đo lực không nhúc nhích, cũng không có bất kỳ chùm sáng kích phát, đá đo lực bình tĩnh như thường, tựa như không phát sinh việc gì.
- Không phải chứ, một kiếm kia rõ ràng cực kỳ sắc bén, đá đo lực làm sao có thể không có động tĩnh đây, chẳng lẽ là đá đo lực xảy ra vấn đề?
- Chắc là vậy, vừa nãy ta cảm giác toàn thân đều rét run, một kiếm kia cực kỳ sắc bén, không có khả năng liền một loại màu sắc đều kích hoạt không được.
- Vậy cũng không nhất định, có ít người tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ, có lẽ công kích hắn cũng chỉ có trình độ này thôi? Bất quá nói trở lại, thật đúng là giống, rất có một tác phong cao thủ
Đám người kinh dị nhìn đá đo lực, ánh mắt nhao nhao rơi vào trên người Tiêu Phàm.
Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, đá đo lực này sẽ không thật là hư đi, vừa rồi những người kia đều là công kích dạng này mà, làm sao bọn hắn có thể kích hoạt chùm sáng, mình lại không thể?
- Tam a, chuyện gì xảy ra?
Quan Tiểu Thất đứng ở bên cạnh, hắn tưởng rằng Tiêu Phàm có vấn đề.
Khảo Hạch Trưởng Lão nguyên bản còn muốn châm chọc vài câu, bất quá nghe được Quan Tiểu Thất kêu Tiêu Phàm là tam ca, lời nói vừa đến miệng trực tiếp nuốt vào.
- Ta cũng không biết.
Tiêu Phàm nhún nhún vai, chẳng lẽ lần này hắn lại không cách nào gia nhập Chiến Hồn Học Viện?
Lần trước bởi vì Chiến Hồn không cách nào gia nhập Chiến Vương Học Viện, hiện tại lại không được, trong lòng Tiêu Phàm có chút khó chịu.
- Các ngươi nhìn đá đo lực kìa!
Cũng đúng lúc này, trong đám người đột nhiên có người kinh hô một tiếng.
Đám người nghe vậy, ánh mắt nhao nhao hướng về đá đo lực nhìn lại, sau một khắc, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, chỉ thấy đá đo lực đột nhiên từ chính giữa vỡ ra, nghiêng ngả.
Giữa đá đo lực là một vết rách thẳng tắp, hiển nhiên là bị một kiếm chặt đứt, hơn nữa vết cắt thập phần vuông vức.
- Đá đo lực bị một kiếm chém đôi?
Đám người mắt trợn tròn, trợn mắt hốc mồm nhìn Tiêu Phàm, trong miệng đủ để nhét quả trứng vịt.
Vô số năm qua, vòng thứ nhất khảo hạch người có kích hoạt chùm sáng sáu màu không ít, nhưng chưa bao giờ có người một kiếm bổ đôi đá đo lực, điều này tuyệt đối là lần thứ nhất từ trước tới nay!
Khảo Hạch Trưởng Lão ực ực nuốt nước miếng, hít sâu một hơi nhìn Tiêu Phàm, trong lúc nhất thời không biết mở miệng như thế nào.
Quy củ vòng thứ nhất khảo hạch là kích phát chùm sáng mới tính thông qua, tiểu tử này ngược lại hay rồi, trực tiếp chém đôi đá đo lực, việc này nên xử lý như thế nào đây?
- Ngươi chờ một chút.
Khảo Hạch Trưởng Lão để lại một câu nói, liền biến mất tại chỗ, sự tình này hắn cũng không biết làm thế nào.
Không bao lâu, Khảo Hạch Trưởng Lão đi đến, bên cạnh hắn còn đi theo một nam tử trung niên nho bào. Nam tử dáng người khôi ngô, khí vũ hiên ngang, trên người vô hình tản ra một cỗ uy nghiêm.
- Mạc Trưởng Lão, chính là người này.
Khảo Hạch Trưởng Lão chỉ Tiêu Phàm nói.
- Mạc Trưởng Lão, hắn chẳng lẽ chính là Huyền Cung Đại Trưởng Lão Mộ Thần Phong?
Ánh mắt đám người sáng quắc nhìn chằm chằm nho bào nam tử trung niên, trong mắt đều là vẻ kính sợ.
Mộ Thần Phong cau mày một cái nhìn Tiêu Phàm liếc mắt, liền hướng đá đo lực bị chém đôi đi đến, ánh mắt rơi vào cái hang nhỏ phía trên đá đo lực.
- Công kích này là ai lưu lại?
Mộ Thần Phong đầu cũng không quay lại nói.
- Là ta.
Quan Tiểu Thất nói ra.
- Không sai, có thể ở bên trên lưu lại dấu vết công kích, xem ra ngươi đã thắp sáng chùm sáng sáu màu.
Mộ Thần Phong đứng dậy, hài lòng nhìn Quan Tiểu Thất liếc mắt:
- Hơn nữa, ngươi công kích đã hư hao đá đo lực, cho nên mới có thể bị người này một kiếm chém ra.
- Sẽ không cần ta bồi thường chứ?
Quan Tiểu Thất vội vàng hỏi.
- Không cần.
Mộ Thần Phong cười lắc đầu, sau đó nhìn Tiêu Phàm đám người nói:
- Qua một lúc đổi một khối đá đo lực mới, một lần nữa kiểm tra lại.
Nghe thấy Mộ Thần Phong nói, đám người hơi thoải mái, nếu như Tiêu Phàm một kiếm thực đem đá đo lực chém đôi, vậy thì quá là đáng sợ rồi.
Chỉ có trong lòng Tiêu Phàm trầm xuống, hắn cảm giác Mộ Thần Phong này có vẻ như đối với hắn rất có ý kiến, mình đắc tội hắn lúc nào hay sao nhỉ?
- Xem ra ta vẫn là bị người khác không thèm nhìn.
Tiêu Phàm thầm cười khổ nói, Quan Tiểu Thất thân làm đồ đệ Hỏa Hoàng, đãi ngộ này chính là không giống nhau.
Nếu như mình bái Kiếm Hoàng làm sư, có lẽ sẽ không bị người khác xem thường.
Tiêu Phàm lẳng lặng chờ đợi, một lúc sau, mấy người lại chuyển đến một khối đá đo lực mới.
- Tiếp tục.
Mộ Thần Phong lười biếng nói, con ngươi nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm gật đầu, không quan tâm ánh mắt Mộ Thần Phong, dẫn theo Tu La Kiếm đi đến phía trước đá đo lực, trong lòng ngưng tiếng nói: - Chẳng lẽ đá đo lực không đo ra sao? Ta không tin tà!
Quan Tiểu Thất đều có thể ở bên trên lưu lại dấu vết công kích, Tiêu Phàm không tin mình làm không được, vừa mới cố nhiên là bởi vì Quan Tiểu Thất một tiễn trọng thương đá đo lực nên hắn mới có thể mở ra.
Nhưng hắn cũng chỉ là dùng năm thành lực mà thôi, nếu như mười thành thì sao?
Hô! Tiêu Phàm từng bước một hướng về phía trước đi đến, mỗi một bước, khí thế của hắn liền tăng lên mấy phần, kiếm khí quanh thân cũng càng ngày càng lăng lệ.
- Mới vừa rồi còn không phải thực lực thực sự của hắn?
- Ta nhận ra người kia, hắn tên Tiêu Phàm, liên sát người Huyền Cung không ít, nghe nói đã bị Huyền Cung liệt vào sổ đen, rất nhiều người muốn tìm hắn báo thù.
- Khó trách Mộ Thần Phong để hắn khảo thí một lần nữa, đoán chừng trong này cũng có ý tứ làm khó. Tiêu Phàm nếu tiến vào Chiến Hồn Học Viện không nhất định tốt hơn rồi.
- Vậy cũng chưa chắc, ta nghe nói Linh Điện Hướng Vinh Trưởng Lão kết bạn với Tiêu Phàm tâm đầu ý hợp, không chừng không vào nhập Huyền Cung, tiến vào Linh Điện cũng được, dù sao không có mấy tháng liền có tư cách Nội Viện khảo thí.
Đám người như có chút kiêng kị Mộ Thần Phong, đè thấp lấy thanh âm nghị luận.
Thanh âm mặc dù không lớn, nhưng Tiêu Phàm bọn hắn đồng dạng có thể nghe được nhất thanh nhị sở.
- Thì ra là thế! Vậy liền chơi lớn hơn một chút đi.
Tiêu Phàm cười thầm trong lòng. Tu La Kiếm rung động, vô hình kiếm khí tàn phá khắp nơi, Tiêu Phàm chậm rãi nâng Tu La Kiếm, một kiếm chém xuống!
- Ong ong ~~
Đá đo lực tách ra quang mang chói mắt, sáu màu chùm sáng đồng thời sáng lên, nhau giao ánh sinh huy, rất nhiều tu sĩ nhìn như si như say.
- Ta đây không phải đang nằm mơ chứ, lại một tên yêu nghiệt?
Đám người có người kinh hô ra, thật lâu không thể bình tĩnh.
- Ta có thể tiến vào vòng thứ hai sao?
Tiêu Phàm cầm kiếm mà đứng, đi đến bên người Khảo Hạch Trưởng Lão.
- Có thể.
Khảo Hạch Trưởng Lão từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, đưa cho Tiêu Phàm một khối lệnh bài. Tiêu Phàm cười cười cùng Quan Tiểu Thất hướng tới địa điểm vòng thứ hai khảo hạch đi.
Ken két!
Cũng ngay tại thời khắc hai người quay người rời đi, đá đo lực đột nhiên rung động, sau đó phá toái, hóa thành một đống bột phấn rơi lả tả trên đất.
MềuSiuBự - Lục Đạo -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...