Vô Thượng Sát Thần

Chúng Thần Mộ Địa, không gian tầng thứ năm.

Bên trong dãy núi Linh Khí mờ mịt, truyền đến một tiếng đánh nhau kịch liệt, đao quang kiếm ảnh bắn ra bốn phía, lúc này, ba đạo bóng người từ bên trong núi rừng xông ra, bộ dáng cực kỳ chật vật.

Nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, bởi vì ba người này hắn đều quen biết, người cầm đầu không phải ai khác mà chính là Chiến Hoàng Thiên.

Hai người bên cạnh Chiến Hoàng Thiên là Dạ Cô U cùng Phong Thiên Khê thời gian trước đi tìm hắn.

Đương nhiên, Tiêu Phàm kinh ngạc cũng không phải là Chiến Hoàng Thiên bị người truy sát, mà là người truy sát hắn lại là tu sĩ Chiến Thần Điện, khí tức trên thân những người đó phát ra đều là Chiến Thần cảnh!

Mặc dù tại không gian tầng thứ năm đều bị áp chế tu vi, bọn hắn làm sao có thể là đối thủ của nhiều Chiến Thần cảnh như vậy, phải biết, trong đó còn không thiếu cường giả Chiến Thần cảnh trung kỳ.

- Đại Ca, Tam Muội, các ngươi đi mau, ta ngăn cản bọn chúng.

Ánh mắt Dạ Cô U lộ ra vẻ ngoan tuyệt, hắn máu me khắp người, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

- Muốn đi thì cùng đi!

Chiến Hoàng Thiên lắc đầu, ánh mắt toát vẻ kiên nghị, khóe miệng ho ra một tia máu tươi, nói:

- Không nghĩ tới sẽ bị phát hiện.

- Ngươi xóa đi ấn ký của Chiến Luân Hồi, Chiến Luân Hồi tự nhiên sẽ cảm ứng được, nơi này có rất nhiều cao thủ Chiến Thần cảnh, trong đầu bọn hắn cũng có ấn ký của Chiến Luân Hồi.

Con ngươi Dạ Cô U bao phủ bởi vẻ thâm trầm:

- Đại Ca, người đừng quên, ta với Tam Muội lần trước gặp được Tiêu Phàm, hắn đáp ứng thay ngươi Hộ Pháp.

- Đúng vậy đó Đại Ca, nếu như Tiêu Phàm ở chỗ này, mượn nhờ tay hắn gạt bỏ tàn niệm Chiến Luân Hồi, Chiến Luân Hồi khẳng định sẽ không trách ngươi, cũng sẽ không khống chế những người khác đối phó ngươi!


Phong Thiên Khê cũng nói.

Nếu như Tiêu Phàm nghe nói như thế, nhất định sẽ cười lạnh không thôi, Dạ Cô U cùng Phong Thiên Khê chỉ là đang lợi dụng hắn tới đối phó tàn niệm Chiến Luân Hồi mà thôi.

Đến giờ coi như không chết, đoán chừng cũng đã trọng thương, về phần bọn hắn cái gọi là điều kiện, có lẽ cũng không cần sẽ thực hiện.

- Tiêu Phàm?

Chiến Hoàng Thiên lắc đầu, nói:

- Chúng ta cho đến bây giờ cần phải dựa vào ai? Nếu ta chờ hắn, ai biết được cần phải chờ đến lúc nào, hắn cũng chưa chắc sẽ tin tưởng chúng ta, người cuối cùng phải tự dựa vào mình thôi, bất quá cũng tốt, rốt cục vẫn phải xóa đi ấn ký của Chiến Luân Hồi!

- Nói cho cùng Tiêu Phàm vẫn còn ngờ vực chúng ta.

Dạ Cô U cười khổ một tiếng, lúc đầu hắn dựa vào thái độ Tiêu Phàm mà nói.

Ngừng lại, hắn lại nói:

- Chiến Luân Hồi kiêng kỵ nhất chính là thổ, không gian này là Thổ thuộc tính, vậy thực lực ấn ký yếu nhất, xóa đi tự nhiên không khó, dựa vào thuộc tính không gian đạt tới tầng thứ bảy, Đại Ca tất nhiên có thể một bước đột phá Chiến Thần cảnh.

- Ta xem Tiêu Phàm cũng không gì hơn cái này, chờ Đại Ca đột phá Chiến Thần cảnh, khẳng định so với hắn mạnh hơn.

Trong mắt Phong Thiên Khê có một tia miệt thị.

- Không nên khinh thường Tiêu Phàm, có thể trở thành Tu La Điện Chủ đều không phải dạng yếu!

Chiến Hoàng Thiên lắc đầu, trong đầu hồi tưởng lại khuôn mặt Tiêu Phàm.


Lúc trước cùng Tiêu Phàm giao thủ, mặc dù hắn không có thi triển toàn lực, nhưng Tiêu Phàm cũng thi triển toàn lực sao?

- Đại Ca nói đúng, Tiêu Phàm này, không được phép khinh thường!

Dạ Cô U cũng hết sức trịnh trọng nói, khi hắn nhìn thấy sau lưng truy sát bọn hắn đều là cao thủ Chiến Thần Điện, thần sắc lần nữa biến thành băng lãnh dị thường:

- Những người này, lần sau chúng ta sẽ từ từ tìm bọn hắn tính sổ!

Chiến Hoàng Thiên mở bàn tay ra, lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một mai Thần Lực Chi Tinh ánh vàng rực rỡ, con ngươi lạnh như băng nói: - Đây là mai Thần Lực Chi Tinh Chiến Thần Viên Mãn, tốt cho người khác rồi.

Tiếng nói vừa dứt, Chiến Hoàng Thiên tiện tay hất lên, liền đem mai Thần Lực Chi Tinh ném ra, hắn thật vất vả xóa đi ấn ký Chiến Luân Hồi lưu lại, tự nhiên không có khả năng lại luyện hóa Thần Lực Chi Tinh đột phá Chiến Thần cảnh.

Coi như muốn luyện hóa, cũng sẽ không luyện hóa Thần Lực Chi Tinh Chiến Luân Hồi cho, sẽ chỉ luyện hóa Thần Lực Chi Tinh lấy được ở bên trong Thần Linh Cấm Khu.

- Toàn lực chạy tới cửa tầng thứ sáu, tiến vào không gian tầng thứ sáu, cho dù bọn hắn nắm giữ Cửu U Ma Huyết, cũng sẽ bị áp chế ở Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, đến lúc vết thương trên người ta lành, tất nhiên trả lại bọn hắn gấp mười gấp trăm lần.

Dạ Cô U đằng đằng sát khí nói.

Hắn dù sao cũng là một trong Thập Đại Yêu Nghiệt, tính tình tất nhiên cũng có sự cao ngạo, bây giờ bị một nhóm phổ thông Chiến Thần cảnh truy sát, trong lòng có thể kìm nén một hơi sao.

Chớ nhìn hắn trước đó lúc gặp gỡ Tiêu Phàm mang một mặt hòa khí, nhưng thật muốn động thủ, Dạ Cô U tuyệt đối là một nhân vật hung ác.

- Đi!

Chiến Hoàng Thiên quay đầu nhìn phía sau một cái, sát ý băng lãnh trong con ngươi tỏa ra đáng sợ.

Cũng đúng lúc này, vị trí thông đạo tầng thứ năm, có hai đạo thân ảnh đứng lơ lửng trên không, hiếu kỳ đánh giá cái thế giới này, hai người không phải ai khác, chính là Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng.


Tu sĩ bốn phía nhìn về phía hai người bọn hắn với ánh mắt tràn ngập sợ hãi, ngay tại lúc này, hai người vậy mà giết mấy cao thủ Chiến Thần cảnh của Chiến Thần Điện.

- Công Tử, những người này đúng là tự cho mình là giỏi

Ánh mắt Trọc Thiên Hồng băng lãnh nhìn mặt đất nơi có mấy cổ thi thể kia, lộvẻ khinh thường.

Mấy cổ thi thể kia có lẽ là người Chiến Thần Điện, dám ở chỗ này chặn đường của Tiêu Phàm bọn hắn, làm sao có cơ hội giữ mạng.

- Chỉ là bọn lâu la, không cần thiết quản bọn hắn.

Tiêu Phàm lắc đầu, đột phá Tứ Biến Chiến Thần, lực lượng hắn đã có thể so với Bát Biến Chiến Thần phổ thông, tự nhiên sẽ không đem những tu sĩ Chiến Thần cảnh sơ kỳ để vào trong mắt.

- Công Tử, hiện tại chúng ta đi đâu?

Trọc Thiên Hồng hỏi.

- Tùy tiện đi dạo một vòng, sau đó tiến về tầng thứ sáu.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt nói, nhưng trong lòng hắn trầm ngâm:

- Dạ Cô U nói Chiến Hoàng Thiên muốn tìm ta hỗ trợ, nếu như bọn hắn còn chờ ở không gian tầng thứ năm, vậy chứng minh bọn hắn có thành ý, còn nếu như không có vậy thì liền không liên quan đến ta.

Tiêu Phàm mặc dù tin tưởng Chiến Hoàng Thiên lúc trước âm thầm trợ giúp bản thân một lần, nhưng hắn cũng không cảm thấy bản thân thiếu hắn cái gì, bởi vì ban đầu ở Thiên Thần Phong tìm hắn để gây sự, cũng là Chiến Hoàng Thiên hắn.

Với tốc độ của hai người Tiêu Phàm, qua hai ngày đã đi dạo một lượt tầng thứ năm không gian, bất quá cũng không phát hiện sự tình gì đặc biệt khác, ngược lại là mảnh không gian này đối hai người áp chế phải lớn rất nhiều.

Phóng tầm mắt nhìn tới nơi xa phát hiện một vòng xoáy phong lực to lớn, hiển nhiên là thông hướng tầng thứ sáu.

- Chưa từng thấy bọn Lão Đại, đoán chừng đã tiến về tầng thứ sáu.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm, về phần sự tình Chiến Hoàng Thiên, Tiêu Phàm đã không còn quan tâm.


- Công Tử, chúng ta gặp không ít người Chiến Thần Điện, tại sao không thuận thế giết hết, không bao lâu bọn chúng có khả năng sẽ động thủ với chúng ta.

Trọc Thiên Hồng nghi ngờ nói.

Tiêu Phàm không đáp, nói đến cùng hắn còn ôm một tia hi vọng đối những người này.

- Đi thôi, đến tầng thứ sáu.

Hồi lâu, Tiêu Phàm hít sâu một cái, dẫn trước hướng tới lối vào.

Nhưng mà vừa mới tới gần vòng xoáy phong lực, đột nhiên có mấy vệt ánh sáng từ bên trong vòng xoáy phong lực bắn ra, gió lốc bốn phía tàn phá bừa bãi, cảnh tượng dị thường.

Trọc Thiên Hồng lách mình ngăn trước mặt Tiêu Phàm, đưa tay chắn mấy đạo ánh sáng ngăn khuất bên ngoài, nhìn kỹ đó lại là mấy cỗ thi thể, trên người cụt tay cụt chân, không có lấy một phần hoàn hảo.

- Công Tử, đây hình như là người Cổ Tộc?

Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nói.

- Đi.

Tiêu Phàm sầm mặt lại, lách mình liền xông vào bên trong vòng xoáy phong lực, một lực khí lớn đáng sợ nghiền ép lấy Tiêu Phàm, bất quá lại bị Thần Lực mãnh liệt ngăn cản ở ngoài.

- Sức ép thật đáng sợ!

Trọc Thiên Hồng không khỏi cảm thán nói, hắn rốt cục biết rõ những người kia là chết như thế nào.

Qua hai nhịp thở, Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng xuyên qua vòng xoáy phong lực, xuất hiện ở một vùng Thiên Địa tối tăm mờ mịt, phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi hoang vu, không có bất kỳ sự sống.

Tiếng ô ô thỉnh thoảng truyền đến, đó là hư không cuồng phong đang gào thét, giống như Dã Thú kêu rên, thê lương vô cùng.

- Công Tử, tầng thứ sáu không gian này lại là Phong Chi Thế Giới?

Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui