Đám người gật đầu, bọn hắn cũng biết Huyền Băng Đao Ma đáng sợ, nếu như bị Huyền Băng Đao Ma Chiến Thần cảnh bao vây, người bình thường thật đúng là không chịu được.
Chẳng ai ngờ rằng nơi này lại sinh ra Thần Giai Hồn Thú quần cư.
- Đây là Vạn Niên Huyền Băng động, Huyền Băng Chi Khí cực kỳ nồng đậm, sinh ra Huyền Băng Đao Ma là chuyện bình thường.
Tiêu Phàm nhìn ra nghi hoặc mọi người, nói:
- Bất quá mọi người cũng không cần bi quan như vậy, Hàn Khí nơi này đều bị Huyền Băng Đao Ma thôn phệ, chí ít Hàn Khí không làm gì được chúng ta!
- Từ vừa nãy thử thực lực Huyền Băng Đao Ma, hẳn cũng là Tam Biến Chiến Thần, bất quá ta hiện tại lo lắng là càng đi xuống phía dưới, quái vật càng mạnh, mà đi lên, Băng Tộc lại chờ sẵn ở trên kia.
Lăng Phong lo lắng nói.
Cái này vào cũng không được, lui cũng không được, đám người trong lúc nhất thời không biết làm sao.
- Xuống dưới.
Tiêu Phàm lắc đầu, nhìn thấy mấy người nghi hoặc lại giải thích nói:
- Băng Tộc trấn áp Tiên Tổ bọn hắn, nơi này khắp nơi che kín Hồn Giới, Băng Tộc đoán chừng biết chúng ta đến đây nên hẳn sẽ phái mười hai Tộc Lão đến, từng người đều là Bát Biến Chiến Thần trở lên.
Tiêu Phàm cảm ứng được Hồn Giới tồn tại, chỉ là hắn hiện tại kiêng kị Huyền Băng Đao Ma công kích, không có thời gian phá trận mà thôi.
Nói đến đây, Tiêu Phàm không khỏi nhìn Băng Cẩn một cái, những tin tức này tự nhiên là từ trong trí nhớ Băng Cẩn có được.
Chỉ là Tiêu Phàm thập phần ngoài ý muốn Băng Cẩn vậy mà không biết gia gia Băng Bất Đồng hắn nắm giữ phân thân, đủ để có thể thấy được Băng Bất Đồng ẩn tàng rất sâu.
- Lão Tam nói đúng, trước xuống dưới rồi nói, Huyền Băng Đao Ma mặc dù đáng sợ nhưng Băng Tộc cường giả nguy hiểm hơn.
Nam Cung Tiêu Tiêu gật đầu nói.
Tu vi bọn hắn dù sao chỉ ở phía dưới Chiến Thần cảnh trung kỳ, không có khả năng liều mạng cùng nhiều cường giả Chiến Thần cảnh hậu kỳ.
Mà Huyền Băng Đao Ma lại là một tồn tại không biết, có lẽ bọn chúng cũng chỉ là Thần Giai sơ kỳ, cũng có khả năng tồn tại Thần Giai trung kỳ, thậm chí hậu kỳ.
- Nghe đồn Huyền Băng Đao Ma chính là Huyền Băng Chi Khí ngưng tụ chi thể, ẩn chứa năng lượng thuần chính nhất, nhất là Huyền Băng Hàn Tinh, so với Thần Lực Chi Tinh phổ thông đều quý giá hơn, bất luận kẻ nào đều có thể hấp thu, nếu như có thể được một chút, chúng ta có lẽ có thể càng tiến một bước cũng không chừng.
Lăng Phong mị mị hai mắt nói.
- Thế nhưng vạn nhất dẫn tới Huyền Băng Đao Ma cao giai thì sao?
Quan Tiểu Thất có chút bận tâm.
Huyền Băng Hàn Tinh thể nội Huyền Băng Đao Ma cố nhiên đáng ngưỡng mộ, nhưng Huyền Băng Đao Ma không phải dễ ứng phó như vậy.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm!
Ngữ khí Nam Cung Tiêu Tiêu kiên định nói, hắn bây giờ cách Tam Biến Chiến Thần cũng chỉ có khoảng nửa bước, nếu như không gặp phải Băng Tộc, đoán chừng đã sớm bế quan đột phá.
- Nếu có 200 đầu Tam Biến Chiến Thần Huyền Băng Đao Ma, ta nhất định có thể đủ khôi phục Lục Biến Chiến Thần!
Ánh mắt Trọc Thiên Hồng cũng lấp lóe.
Khóe miệng đám người không khỏi giật một cái, 200 đầu Tam Biến Chiến Thần cảnh Huyền Băng Đao Ma dễ giết như vậy sao?
- Tất cả mọi người nghĩ kỹ chưa?
Tiêu Phàm nhếch miệng cười nói, hắn cho tới bây giờ đều không sợ, chỉ không muốn để mọi người lâm vào hiểm cảnh, cho nên hắn mới đề nghị không nên ra tay với Huyền Băng Đao Ma.
Nếu tất cả mọi người không sợ hãi, Tiêu Phàm tự nhiên không có gì phải sợ.
- Mọi người, cùng đi.
Lúc này, thanh âm Tiểu Kim vang lên, đám người trong nháy mắt lấy lại tinh thần, lại nhìn thấy bốn phía sáng tỏ như ban ngày.
Vị trí bọn hắn là một thông đạo rất lớn, đại khái rộng ba bốn mươi trượng, băng mang san sát, bén nhọn giống từng chuôi lợi kiếm sắc bén cắm ở bốn phía phát ra vầng sáng xanh lam nhạt.
Vị trí phía sau là một vách đá băng tinh bóng loáng, bốn phía chỉ có một đầu thông đạo thông hướng phía trước.
- Huyền Băng Đao Ma đâu?
Quan Tiểu Thất nghi ngờ nói, bốn phía quá bình tĩnh, bình tĩnh có chút đáng sợ, may mắn là Hàn Khí đáng sợ vậy mà biến mất không thấy gì nữa.
Đám người nhìn bốn phía xung quanh cũng không nhìn thấy thân ảnh Huyền Băng Đao Ma, chẳng lẽ trước đó Huyền Băng Đao Ma chỉ là ảo giác.
- Mọi người cẩn thận một chút, Huyền Băng Đao Ma cùng băng tinh bốn phía hoàn toàn hòa làm một thể, dù là ngay trước mắt chúng ta đoán chừng cũng không nhìn thấy.
Tiêu Phàm nhắc nhở đám người nói.
- Hàn Khí phía trên kinh khủng như vậy, tại sao nơi này không có Hàn Khí?
Quan Tiểu Thất lại hỏi.
- Có vẻ như trước đó ta nhìn thấy thông đạo giống như chia làm ba, chúng ta tiến vào thông đạo ở giữa.
Tiểu Kim đột nhiên chen lời nói: - Ta nhìn thấy nơi này không có Hàn Khí, cho nên liền lựa chọn thông đạo này.
Nghe Tiểu Kim nói, hai người Tiêu Phàm cùng Lăng Phong nheo mắt, lập tức đề phòng nhìn bốn phía
- Hồng hộc.
Đột nhiên, một đạo thanh âm yếu ớt từ mặt đất không xa truyền đến, tới ngay sau đó là một đạo nhạt lam sắc chớp lóe, xông thẳng đến Nam Cung Tiêu Tiêu.
Tốc độ đáng sợ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, trong nháy mắt liền đi tới trước người Nam Cung Tiêu Tiêu, toàn thân Nam Cung Tiêu Tiêu nổi da gà, lưng có chút lạnh.
Vội vàng, Bàn Tử theo bản năng triệu hồi ra Cửu Dương Thần Lô, dùng hết toàn lực hung hăng hướng về phía sau đập xuống, tại thời điểm then chốt, hắn bất chấp thứ khác, ai cũng không kịp cứu hắn, chỉ có hắn mới có thể cứu bản thân!
Ầm một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy một bộ Băng Điêu nổ tung, hóa thành vô số mảnh vụn bay vụt bốn phía.
- Là Huyền Băng Đao Ma, nơi này sở dĩ không có Hàn Khí đoán chừng là bởi vì toàn bộ Hàn Khí đã bị bọn hắn thôn phệ!
Lăng Phong kêu to, hắn nhìn thoáng qua đúng lúc thấy Bàn Tử tạp toái Băng Điêu là vật gì.
Trong tay Nam Cung Tiêu Tiêu còn dắt lấy một mai lam sắc tinh thể nhỏ cỡ nắm tay, rất hiển nhiên là Huyền Băng Hàn Tinh của Huyền Băng Đao Ma.
- Đề phòng!
Tiêu Phàm hét lớn một tiếng, tâm thần dẫn ra Thí Thần, lạnh lùng liếc nhìn tứ phương.
Hoa lạp lạp ~
Hồng hộc! Hồng hộc ~
Từng đạo băng tinh ma sát cùng thanh âm phá không từ bốn phía truyền đến, thanh âm thập phần ồn ào, chói tai, trong chớp mắt đám người cảm giác vô số cây kim đâm vào trên lưng, tất cả đều trợn to hai mắt.
Chỉ thấy băng tinh mặt đất đột nhiên đứng dậy, hóa thành từng con kiến cỡ hai ba trượng, huy động sáu thanh đao túc sắc bén, hung thần ác sát nhìn bọn Tiêu Phàm.
Không chỉ trước mắt, trên vách đá bốn phía, thậm chí phía sau thông đạo đều xuất hiện lít nha lít nhít Huyền Băng Đao Ma, số lượng tính ra hàng trăm.
Nguyên bản trong thông đạo không lớn trong nháy mắt bị chật ních, nhóm Tiêu Phàm co rúc vào một khối đất trống chỉ có ba trượng, Huyền Băng Đao Ma bốn phía nhìn chằm chằm, sát cơ đáng sợ bao phủ đám người.
- Hítttt ~
Dù là lấy tâm tính Tiêu Phàm cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, tức giận trừng Trọc Thiên Hồng một cái, Huyền Băng Đao Ma đâu chỉ có 200, đoán chừng đã hơn ngàn rồi.
Những người khác cũng ực ực nuốt nước miếng, bị Huyền Băng Đao Ma trước mắt dọa cho nhảy một cái, số lượng này thực sự quá nhiều.
Hiện tại, bọn hắn muốn lui trở về đều không được, lít nha lít nhít Huyền Băng Đao Ma đã ngăn cản đường đi bọn hắn.
- Giết tới!
Tiêu Phàm quyết định thật nhanh, nếu ra không được, vậy liền đánh vào bên trong, hắn hiện tại đã không lo được nhiều như vậy.
Dù là đại bộ phận Huyền Băng Đao Ma Chiến Thần sơ kỳ nhưng cũng có không ít Chiến Thần cảnh trung kỳ, coi như hao tổn cũng có thể mài chết bọn hắn.
Hơn nữa, số lượng Huyền Băng Đao Ma còn đang tăng nhiều, tiếp tục như thế cho dù muốn chạy trốn đều không có khả năng.
- Giết!
Đám người từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, tất cả đều phóng khí thế ngút trời, hướng về thông đạo duy nhất đánh tới.
Lục Đạo
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...