Tiêu Phàm bị hút vào bên trong vòng xoáy, chỉ một sức mạnh to lớn nghiền ép thân thể hắn, thậm chí ngay cả Linh Hồn cũng bị đè ép.
Loại thống khổ này, quả thật không phải người bình thường có thể tiếp nhận, nhưng mà đối với Tiêu Phàm mà nói, khẽ cắn môi một cái là qua.
Cũng không biết qua bao lâu, áp lực kia không còn nữa, thay thế vào đó là cảm giác mất trọng lượng nghiêm trọng.
Hắn cảm giác mình đang không ngừng rơi xuống, giống như không có đáy vậy.
- Nơi này hẳn không phải là nơi phong ấn Trọc Mệnh Thiên Vĩ chứ?
Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm, nghĩ vậy, không khỏi run lên một cái.
Hắn đến Mệnh Trọc Chi Khí do Trọc Mệnh Thiên Vĩ xuất ra còn không đối phó được, nếu là gặp phải Trọc Mệnh Thiên Vĩ Bản Thể, đoán chừng chỉ có một con đường chết.
Tiêu Phàm hít sâu mấy hơi, lúc này mới cưỡng ép bình tĩnh lại.
Lúc này hắn mới phóng xuất Hồn Lực ra bốn phía, cẩn thận đánh giá tất cả xung quanh, hắn phát hiện xung quanh mình đều là xương mù màu máu, Tiêu Phàm lờ mờ nhìn thấy một vách đá.
Hắn ra sức điều chỉnh thân thể về hướng vách đá, lại phát hiện, cái vách đá này nhẵn thín, căn bản không có chỗ đặt chân.
Trong bàn tay, Tiêu Phàm lấy ra Tu La Kiếm, ra sức cắm vào bên trong vách đá, hắn không dám tiếp tục rơi xuống dưới, phía dưới khiến cho hắn có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Tu La Kiếm không khiến cho hắn thất vọng, sau khi tạo ra một vết cắt dài trên vách đá, thân hình rốt cục dừng lại.
- Nơi này rốt cuộc là chỗ nào, sao lại có nhiều Mệnh Trọc Chi Khí như vậy?
Tiêu Phàm trong lòng trầm xuống, dù hắn ra sức ngăn cản, cũng không ngăn cản được Mệnh Trọc Chi Khí đi vào trong thân thể hắn.
Nghĩ đến đây Mệnh Trọc Chi Khí đã không làm gì được hắn, Tiêu Phàm dứt khoát không ngăn cản lại, mặc cho Mệnh Trọc Chi Khí xông vào trong thân thể hắn.
Khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là, Mệnh Trọc Chi Khí đi vào thân thể càng nhiều, sương mù màu trắng bên trong Tiểu Thiên Địa càng dày đặc, quan trọng nhất là, Tiêu Phàm còn cảm giác bạch sắc không gian nhanh chóng mở rộng.
Chẳng lẽ Mệnh Trọc Chi Khí còn có thể khiến Tiểu Thiên Địa không ngừng trưởng thành?
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm trong lòng kích động, sau đó bắt đầu không kiêng nể gì cả hút vào, cũng không quan tâm liệu Mệnh Trọc Chi Khí có phải là khí thải do ai đó phóng ra hay không.
Tiểu Thiên Địa Tiêu Phàm điên cuồng thôn phệ, Mệnh Trọc Chi Khí bốn phía quay cuồng, hung mãnh vọt về phía Tiêu Phàm, cùng lúc đó, Tiểu Thiên Địa của hắn biến hóa theo tốc độ mắt thường có thể thấy được.
- A, đó là?
Tiêu Phàm tâm thần đột nhiên khẽ run lên.
Ngay sau đó, hắn trong nháy mắt biến mất tại chỗ, tiến vào bên trong Tiểu Thiên Địa, lúc vừa nhìn thấy toàn cảnh bên trong Tiểu Thiên Địa, Tiêu Phàm phát hiện, cái kia phiến cát vàng nơi vậy mà biến mất.
Cát vàng biến mất, thay thế vào đó là một mảnh thổ nhưỡng, tản ra sức sống nồng đậm.
- Tinh Thần Tức Nhưỡng?
Tiêu Phàm liếc một cái liền nhận ra lai lịch của thổ nhưỡng này, đây là bảo bối lần trước Tiêu Phàm tìm được trong Hồn Giới Tư Không Vũ.
Hắn cảm thấy tương đối quan trọng, cho nên liền thu thập cùng với mấy viên Thần Thạch bỏ vào trong Tiểu Thiên Địa.
Nhưng mà Tiêu Phàm không nghĩ tới là, Tinh Thần Tức Nhưỡng vậy mà thôn phệ cát vàng, hóa thành một mảnh thổ nhưỡng, mặc dù chỉ rộng khoảng một trượng, nhưng Tiêu Phàm vẫn cảm thấy chấn kinh.
Hơn nữa, không chỉ Tinh Thần Tức Nhưỡng biến mất, ngay cả mấy viên Thần Thạch kia cũng biến mất không còn.
Hắn biết rõ, Tiểu Thiên Địa có vẻ như có chút không giống bình thường, so với bên ngoài, ngoại trừ quá nhỏ ra, có vẻ như không có bất kỳ khác biệt gì cả.
Đã có sức sống, phải chăng có thể để sinh vật sinh sống?
- Hô hô!
Đột nhiên, một trận tiếng lẩm bẩm truyền đến, Tiêu Phàm lúc này mới phát hiện, Tiểu Kim còn nằm sấp ngủ say trên đầu vai mình, Tiểu Kim không phải chính là sinh vật khác sao, nó cũng có thể sống sót ở chỗ này?
Sau đó Tiêu Phàm lại lấy ra vài cọng Linh Dược, Linh Dược này là hắn mang tới từ trong không gian bí cảnh của Vạn Thánh Dược Các, hắn hiện tại còn chưa có thời gian cẩn thận xem xét không gian bí cảnh kia.
Vừa đi vào tùy ý quét qua vài lần, Tiêu Phàm liền phát hiện không ít Linh Dược, hơn nữa còn có không ít Hồn Thú thủ hộ, điều này cũng làm cho Tiêu Phàm vô cùng tò mò, đương nhiên bây giờ hắn càng thêm hiếu kỳ về việc Tiểu Thiên Địa xảy ra biến hóa.
Đem vài cọng Linh Dược cắm vào trong Tinh Thần Tức Nhưỡng, điều khiến Tiêu Phàm ngạc nhiên là, vài cọng Linh Dược kia vậy mà lại sinh trưởng với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
- Tiểu Thiên Địa này của mình, hoàn toàn chính là một thế giới chân chính.
Tiêu Phàm trợn to hai mắt, trong lòng cuộn sóng.
Đây quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi, bên trong thân thể người vậy mà lại sinh ra một cái thế giới, việc này nếu nói ra ngoài, người khác nhất định cũng sẽ chấn kinh.
Tiêu Phàm thật lâu sau vẫn không thể nào bình tĩnh suy nghĩ của bản thân, sau nửa ngày, Tiêu Phàm lại trừng lớn hai mắt, hắn phát hiện, mảnh thổ địa rộng khoảng một trượng này, vậy mà đã khuếch trương ra đến hai trượng, phạm vi gia tăng gấp hai lần.
Hơn nữa, phạm vi thổ địa còn đang rộng ra bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, giống như nhìn thấy cảnh tượng Thiên Địa biến hóa.
Mảnh thổ địa có sức sống này, xung quanh lượn lờ một màn sương mù màu trắng, ngăn trở Mệnh Trọc Chi Khí ở bốn phía ăn mòn.
Nghĩ vậy, thân hình Tiêu Phàm lần nữa xuất hiện ở bên ngoài, hắn rốt cuộc không chút cố kị, bắt đầu điên cuồng hấp thu Mệnh Trọc Chi Khí.
Hai trượng, ba trượng, năm trượng...
Cũng không biết qua bao lâu, Mệnh Trọc Chi Khí đã bị hắn luyện hóa không còn một mảnh, mà Tiểu Thiên Địa của Tiêu Phàm, mảnh đất kia đã khuếch trương ra chừng năm trăm trượng, đã có thôn xóm quy mô nhỏ.
Xung quanh thôn xóm nhỏ, lại là vô tận sương trắng lượn lờ, đến Tiêu Phàm cũng không biết nó lớn nhỏ thế nào, màn sương này giống như thành lũy, đem mảnh đất này bảo vệ ở trung tâm.
- Năm trăm trượng, mặc dù sức sống không bằng trước đó, nhưng phạm vi này đã không kém gì thôn xóm, cái gọi là không gian bí cảnh kia, so sánh với cái này, thì tính được là gì đây? Có vẻ như Bất Hủ Chi Lực của mình, cũng cường đại hơn không ít, vậy mà đã đột phá đến Bất Hủ Thiên Địa Chi Ý.
Tiêu Phàm trong lòng kích động.
Mặc dù Tinh Thần Tức Nhưỡng cùng mấy khối Thần Thạch không thấy, nhưng mà Tiêu Phàm vẫn cảm thấy đáng giá.
Trên người hắn mặc dù có hai cái không gian bí cảnh, một cái là Tu La Điện, một cái khác là Vạn Thánh Dược Các, nhưng mà theo Tiêu Phàm, nó đều không quan trọng bằng Tiểu Thiên Địa trong thân thể hắn.
Thậm chí hắn đang nghĩ, nếu như hai cái không gian bí cảnh có thể dung nhập vào Tiểu Thiên Địa, hắn nhất định sẽ không chút do dự làm như vậy.
Mặt khác, thu hoạch ngoài ý muốn cũng không tệ, Bất Hủ Chi Lực của Tiêu Phàm cũng đã đạt đến Tam Trọng, hắn đã lĩnh ngộ được Bất Hủ Thiên Địa Chi Ý.
Điều này cũng xảy ra trong quá trình Tiểu Thiên Địa biến hóa, có liên quan đến việc Tiêu Phàm lĩnh ngộ sinh cơ, bây giờ, hắn chỉ cần lĩnh ngộ Tu La Thiên Địa Chi Ý, liền có thể đột phá Chiến Thánh cảnh hậu kỳ.
Một khi lĩnh ngộ Tu La Thiên Địa Chi Ý, nơi ý niệm của Tiêu Phàm đi qua, đâu đâu cũng có Tu La Huyết Hải cùng giết chóc, đây chính là sự khủng bố của Thiên Địa Chi Ý.
- Hô!
Tiêu Phàm bỗng nhiên mở hai mắt ra, khẽ nhả một ngụm Trọc Khí, hắn khoanh chân ngồi trên Tu La Kiếm, cả người giống như pho tượng, đã không biết ngồi bao lâu.
- Nơi này Mệnh Trọc Chi Khí đã sắp tiêu hao sạch sẽ, phải nghĩ biện pháp rời khỏi mới được.
Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn không trung, nhanh chóng hướng về phía không trung bay đi, sau đó không qua bao lâu, Tiêu Phàm liền cảm giác hô hấp đều có chút dồn dập hơn lên.
- Bay lên trên vẫn luôn có lực cản, hơn nữa càng lên cao lực cản càng lớn, bay ở nơi này đã vô cùng gian nan, nếu như tiếp tục bay, sớm muộn sẽ tiêu hao hết thể lực, xem ra muốn rời khỏi nơi này cũng không dễ dàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...