Vô Thượng Sát Thần

Hề Lão kỳ thật cũng có thể mặc kệ việc này, hắn quan tâm việc này cũng không phải là bởi vì hắn cùng Sở gia sâu xa, mà là không gian bí cảnh Sở gia có mấy chục tỉ sinh mệnh.

Cho nên hắn mới dày mặt khẩn cầu Tiêu Phàm, hi vọng Tiêu Phàm cân nhắc một hai.

Nghe thấy Hề Lão nói, Tiêu Phàm trong lòng giật mình, bất quá hắn vẫn không có mở miệng, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, hắn làm sao không minh bạch ý tứ Hề Lão đây.

Chỉ là thù cha mẹ, gia gia mình liền không báo sao?

Không có khả năng, những năm này cha mẹ, gia gia của hắn chịu khổ, Tiêu Phàm nhất định muốn Sở gia trả lại gấp bội, dù Sở Lăng Tiêu là cậu ruột hắn.

Sở Lăng Tiêu chưa bao giờ coi mẫu thân hắn là thân muội muội, Tiêu Phàm tự nhiên cũng sẽ không coi Sở Lăng Tiêu là cậu ruột.

Bất quá vừa nghĩ tới mấy chục tỷ nhân loại trong không gian bí cảnh Sở gia, Tiêu Phàm lại có chút không đành lòng.

- Rốt cuộc là cái gì liên quan đến an nguy mấy chục tỷ sinh mệnh.

Tiêu Phàm cuối cùng vẫn mở miệng nói.

- Ta liền biết ngươi khẳng định sẽ không để cho sinh linh không gian bí cảnh Sở gia đồ thán.

Trên mặt Hề Lão cũng lộ ra nụ cười, Tiêu Phàm nói như vậy chí ít còn có khả năng giúp đỡ.

Hắn hiện tại muốn làm chính là đem lai lịch sự tình nói cho Tiêu Phàm, cuối cùng Tiêu Phàm quyết định như thế nào, vậy liền chờ hắn phán đoán.

- Ta không quan tâm sinh linh đồ thán.

Tiêu Phàm lắc đầu, đạm mạc nói:


- Thế sự thực sự là buồn cười, Điện Chủ Tu La Điện giết người không chớp mắt vậy mà vì cứu người mà phiền não.

- Tu La Điện Chủ vốn không đáng sợ như vậy, cũng không phải là Ma Đầu giết người, chỉ là người Chiến Thần Điện ma diệt mà thôi.

Hề Lão lắc đầu.

Vừa nhắc tới Chiến Thần Điện, trong mắt Hề Lão cũng lộ ra một tia tàn nhẫn, tựa như có không ít oán khí.

- Hề Lão không cần khen ta, ta bây giờ còn chưa đáp ứng ngươi đâu.

Tiêu Phàm nhún nhún vai nói, hắn không muốn bị Hề Lão rót thuốc mê.

Bất quá Tiêu Phàm cũng có thể cảm thụ vẻ độc ác của Hề Lão, điểm này cũng không giống làm bộ, trong lòng hắn cũng trấn định không ít.

Chí ít Hề Lão cùng Chiến Thần Điện là địch nhân, địch nhân của địch nhân có thể là bằng hữu, vô luận như thế nào Hề Lão cũng không phải là địch nhân hắn.

Hơn nữa, Hề Lão biết rõ mình là Tu La Điện Chủ, vẫn như lúc trước đối đãi hắn, chỉ bằng vào điểm này Tiêu Phàm cũng sẽ không hoài nghi Hề Lão.

- Vậy liền cùng ngươi nói một chút sự tình đầu đuôi, sự tình là như thế này.

Thần sắc Hề Lão đột nhiên nghiêm một chút, tựa như lâm vào hồi ức xa xưa.

Tiêu Phàm ngồi ở kia, lẳng lặng nghe Hề Lão nói.

Việc này cũng không biết từ lúc nào nói ra, từ khi Cổ Tộc Sở gia tồn tại đến nay, bọn hắn thủ hộ lấy một đồ vật, về phần là cái gì, bọn hắn cũng không rõ ràng.

Bởi vì cho tới bây giờ không có người thực sự từng gặp đồ vật kia, cho dù là Hề Lão mặc dù đã từng từng tiến vào nhưng cũng không biết là cái gì.


Mà đồ vật này lại tồn tại ở cấm địa Sở gia, cũng bị Sở gia xưng là Phong Ấn Chi Địa.

Bên trong Phong Ấn Chi Địa Sở gia, khắp nơi giăng đầy loại Trọc Khí, cũng chính là Mệnh Trọc Chi Khí, phàm là người tiến vào bên trong đều sẽ bị Mệnh Trọc Chi Khí quấn thân, bị Mệnh Trọc Chi Khí tước đoạt tính mệnh.

Cho nên, phàm là người có thể xâm nhập bên trong, cơ hồ không có sống sót đi ra, dù là Chiến Thánh đỉnh phong cũng không ngoại lệ.

Hề Lão tại sao có thể đi ra, hắn cũng không rõ ràng, chỉ có thể nói là một loại vận khí.

- Hề Lão cố ý mang đến Mệnh Trọc Chi Khí, chính là để cho ta thử xem có thể khống chế nó hay không? Ngươi tiến vào bên trong là vì cái gì?

Tiêu Phàm rốt cục nhịn không được hỏi.

- Bởi vì ngươi là Tu La Điện Chủ, ta nghĩ ngươi có lẽ có khả năng ngăn cản Phong Ấn Chi Địa Mệnh Trọc Chi Khí, sự thật chứng minh ta nghĩ là chính xác.

Hề Lão gật gật đầu, sau đó lại nói:

- Về phần tiến vào bên trong là vì cái gì, là vì gia cố một đạo phong ấn.

- Phong ấn?

Tiêu Phàm buồn bực, cái gì phong ấn, chung quanh vậy mà giăng đầy ô trọc chi khí.

- Không sai, chính là một đạo phong ấn, Sở gia có lẽ là vì trấn thủ đạo phong ấn này mà tồn tại.

Hề Lão trịnh trọng việc gật gật đầu, tiếp tục nói ra:


- Vô số năm qua, nhà tù bị phong ấn một mực không thể phá, cái việc lại phát sinh không sai biệt lắm mấy trăm năm trước a.

Kỳ thật, từ khi vừa mới bắt đầu, Phong Ấn Chi Địa là không có Mệnh Trọc Chi Khí, từ mấy trăm năm trước, một lần Phong Ấn Chi Địa đột nhiên bạo loạn, Mệnh Trọc Chi Khí liền bắt đầu xuất hiện.

Lúc trước ta cùng với phụ thân Sở Lăng Tiêu từng tiến vào một lần, đồng thời thành công gia cố phong ấn, bất quá ta cùng hắn cũng gặp một chút ngoài ý muốn, ta sống sót mà hắn lại tiến vào Thần Kiếp Chi Địa, bây giờ sinh tử chưa biết.

Nói đến đây, trong mắt Hề Lão có một tia tưởng nhớ, hắn nói cũng giống như mở lòng ra, tiếp tục nói ra:

- Về sau, Sở gia lại tìm tới người Bắc Thần gia tộc, bên ngoài Phong Ấn Chi Địa bố trí bốn mươi chín Hồn Giới, phong bế Mệnh Trọc Chi Khí.

Bây giờ, theo Mệnh Trọc Chi Khí khuếch tán, Hồn Giới tùy thời đều có thể bị phá vỡ, mà hiện tại Bắc Thần gia tộc bế quan ẩn thế, muốn tìm tới rất khó.

Cho nên Sở gia liền từ người tham gia Vạn Thánh Dược Điển chọn lựa một chút, nhìn bọn hắn có nguyện ý tiến vào Phong Ấn Chi Địa hay không, việc này ta đã đi tìm Sở Lăng Tiêu, nếu như người khác không nguyện ý, hắn cố ý gạt người khác ta sẽ không bỏ qua hắn.

Hề Lão sợ Tiêu Phàm tức giận, vội vàng bổ sung một câu, lại nói:

- Nguyên bản ta là định tìm Bắc Lão Quỷ, thế nhưng là hắn dạo chơi tứ hải, ta bây giờ muốn tìm tới hắn đã rất khó, cho nên chỉ có thể gửi hi vọng ở ngươi.

Nghe được nơi này, Tiêu Phàm đại khái minh bạch đầu đuôi sự tình, hơi nhíu mày nói:

- Tại sao Sở gia không nguyện ý đi vào, mà là để tu sĩ Cửu Vực tiến vào đây, chẳng lẽ người Sở gia là người, tu sĩ Cửu Vực liền không phải là người sao?

Giờ phút này trong lòng Tiêu Phàm thập phần khó chịu, để người tham gia Vạn Thánh Dược Điển thử nghiệm, đây không phải cố ý cho người ta đi chịu chết sao?

Phải biết, không phải mỗi người đều có thể ngăn cản Mệnh Trọc Chi Khí, người tiến vào bên trong tám chín phần mười đều sẽ lưu ở trong đó.

Hề Lão nghe vậy, trên mặt cũng lóe qua vẻ tức giận, hắn trước đó hiển nhiên không nghĩ tới vấn đề này, ngẫm lại lại nói:

- Kỳ thật, ngay từ đầu cũng không cần những người khác tiến vào, bởi vì đạo phong ấn kia còn có cuối cùng một đạo phòng tuyến, chính là Sở gia tổ truyền ngọc bội.

- Ngọc bội?


Tiêu Phàm cau mày, không tự giác sờ sờ Hồn Giới trong tay, trong lòng buồn bực nói:

- Sẽ không trùng hợp như thế chứ?

- Khối ngọc bội kia có thể gia cố Phong Ấn Chi Địa, ít nhất có thể đủ ổn định một trăm năm, đáng tiếc ngọc bội bị Nhị muội Sở Lăng Tiêu lấy mất.

Hề Lão thở dài một hơi.

Những lời này là Sở Lăng Tiêu nói, Hề Lão mặc dù cũng hoài nghi tính chân thực sự tình nhưng hắn chỉ có thể tận lực khuyên giải Tiêu Phàm vì mấy chục tỷ sinh mệnh Cổ Thành Sở gia suy nghĩ, cho nên mới chi tiết nói lại.

Nghe nói như thế, chỗ sâu đáy mắt Tiêu Phàm lóe qua một vòng nồng đậm sát ý, cười lạnh nói:

- Một khối tổ truyền ngọc bội vì sao sẽ rơi vào trên người muội muội Sở Lăng Tiêu?

Hề Lão còn chưa từng nghĩ tới vấn đề này, bất quá bây giờ nhìn đến, Sở Lăng Tiêu thật đúng là có khả năng lừa hắn.

- Cái này lão hủ cũng không rõ ràng, bất quá lão hủ nghe Sở Lăng Tiêu nói, vì tha tội cho muội muội Sở Lăng Vi, nên hắn một tháng trước đã để nàng tiến vào Phong Ấn Chi Địa.

Hề Lão thở dài nói, có chút sự tình hắn cũng thập phần bất đắc dĩ.

- Cái gì?

Tiêu Phàm bỗng nhiên đứng dậy, sát ý đáng sợ từ trên người hắn bộc phát ra, nhiệt độ trong phòng trong nháy mắt hạ thấp mấy chục độ, không trung kết đầy hàn băng.

- Ngươi mới vừa nói cái gì?

Tiêu Phàm lại hỏi, hắn sắc mặt trở nên có chút dữ tợn.

Đồng thời, hai tay Tiêu Phàm dắt lấy cổ áo Hề Lão, trong hai mắt phóng huyết quang màu đỏ tươi, thiêu đốt lên lửa giận.

Hề Lão bị cử động Tiêu Phàm dọa cho nhảy một cái, thập phần không hiểu nhìn Tiêu Phàm, có chút không biết làm sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui