Nhiệt độ biển dung nham Tử Vô Danh đã không chịu được, cho dù không đốt chết hắn, đoán chừng cũng làm cho hắn chịu thương không nhẹ, bây giờ rốt cuộc lại xông vào trong biển hỏa diễm càng đáng sợ hơn.
Đám người không cách nào tưởng tượng Tử Vô Danh sẽ bị đốt thành cái bộ dáng gì.
Cho dù Tử Vô Danh có thể từ trong Kim Sắc Hỏa Diễm đi ra, đoán chừng cũng nhất định sẽ bị lột da.
Mọi người đoán không sai, mấy tức sau Tử Vô Danh lần nữa từ trong biển Kim Sắc Hỏa Diễm hướng đi ra, nhưng toàn thân đã bị đốt không còn hình dáng.
Trước đó một bộ áo bào trắng nhìn qua rất có tiên phong đạo cốt, lúc này mới ngắn ngủi mấy hơi thở, toàn thân đều bị nướng cháy, hơn nữa còn tản ra mùi thịt khét.
Một túm tóc trắng cùng hai phiết lông mày biến mất không thấy gì nữa, cả người nhìn qua đã hoàn toàn không ra dáng người.
Giờ phút này, biển Kim Sắc Hỏa Diễm đã tràn ngập cả tòa sơn cốc, cùng biển dung nham dung hợp tại cùng một chỗ, biển dung nham cực nóng, nhiệt độ dường như có thể hòa tan tất cả, hướng về bốn phía nhanh chóng lan tràn.
Mấy trăm trượng quanh sơn cốc đã sớm bị dung nham lấp đầy, nhưng mà vẻn vẹn chỉ là bắt đầu, biển dung nham lấy tốc độ đáng sợ mở rộng, rất nhanh liền lan ra xung quanh vài dặm.
Hơn nữa căn bản không có xu thế đình chỉ, thời gian không sai biệt lắm nửa chén trà nhỏ, biển dung nham mở rộng tốc độ rốt cục có chỗ chậm lại, phạm vi biển dung nham bao phủ đã rộng chừng hơn mười dặm.
Đám người lui lại, mặc dù bọn hắn có thể phi hành nhưng cũng không dám lăng không đứng ở trên biển dung nham, Tử Vô Danh liền là ví dụ sống sờ sờ.
Mặt khác, trong quá trình biển dung nham mở rộng có một tầng nhàn nhạt huyết sắc quang mạc cũng tùy theo mở rộng, mọi người biết rõ, huyết sắc quang mạc hẳn là kết giới không đơn giản.
- Là bọn Tiêu Phàm!
Đột nhiên, trong đám người có người kêu lên sợ hãi, ánh mắt những người khác không chút do dự nhìn qua.
Chỉ thấy biên giới kim sắc biển dung nham đứng mấy đạo thân ảnh, cũng bị huyết sắc quang mạc ngăn cản ở ngoài, chỉ có một người đứng ở bên trong huyết sắc quang mạc.
Chẳng lẽ chỉ có Tiêu Phàm có thể đi vào? Đám người trong nháy mắt nghĩ đến một cái khả năng, dù sao Tiêu Phàm chính là Tu La Điện Chủ.
Nếu quả thật là như thế mà nói, những người bạn Tiêu Phàm sẽ không may.
- Lần này xem các ngươi chạy chỗ nào!
Tử Vô Danh nhìn thấy đám Tiêu Phàm một chút tổn thương đều không có, lại nhìn bản thân, hắn triệt để phát cuồng.
Không cần nghĩ cũng biết, bởi vì Tiêu Phàm bước vào bên trong huyết sắc Hồn Giới cho nên kích phát Hồn Giới cấm chế, làm hắn ăn phải thiệt thòi lớn.
Nghĩ vậy, Tử Vô Danh liền lửa giận xen lẫn, chỗ nào sẽ bỏ qua bọn Tiêu Phàm.
- Tử huynh còn mời thủ hạ lưu tình!
Thân hình Quỷ Vô Môn lóe lên, trong nháy mắt ngăn lại đường đi Tử Vô Danh.
- Ngươi muốn ngăn ta?
Tử Vô Danh lửa giận xen lẫn, hắn chỉ muốn giết bọn nhóc con này, mặc dù Tu La Truyền Thừa hắn cũng cảm thấy hứng thú, nhưng hắn biết rõ, đây không phải một cái tán tu như hắn có thể nhúng chàm.
- Tử huynh muốn giết bọn hắn, ta tự nhiên sẽ không ngăn ngươi, nhưng còn mời Tử huynh tạm thời tha bọn hắn một mạng, chờ Diêm La Phủ được tất cả những thứ bên trong Tu La Điện rồi giết bọn hắn cũng không muộn.
Quỷ Vô Môn thản nhiên nói.
Hiện tại tình hình này chỉ có Tiêu Phàm có thể đi vào, nói cách khác, chỉ có Tiêu Phàm có thể có được Tu La Điện, nếu như giết bọn Long Vũ, hắn dùng cái gì để uy hiếp Tiêu Phàm đây?
- Một kẻ phá Hồn Giới mà thôi, lão hủ một chỉ phá vỡ cho ngươi xem, cần phải dùng bọn tiểu bối này uy hiếp sao?
Tử Vô Danh hào khí trùng thiên, thân hình lóe lên, trong nháy mắt hướng về huyết sắc quang mạc đánh tới.
Quỷ Vô Môn tự nhiên sẽ không ngăn cản, cái này đối với hắn mà nói tuyệt đối là chuyện tốt, nếu như Tử Vô Danh có thể phá vỡ Hồn Giới, vậy hắn cũng tự nhiên không cần thiết dùng bọn Long Vũ đến uy hiếp Tiêu Phàm, thực lực Diêm La Phủ liền có thể miểu sát Tiêu Phàm.
- Phốc!
Tử Vô Danh đầu ngón tay bắn ra một vệt sáng, hướng về huyết sắc quang mạc đâm tới, tốc độ nhanh vô cùng, hắn thấy Hồn Giới nho nhỏ lại có thể ngăn cản hắn công kích.
- Hiện tại ta giết bọn hắn, ngươi không nói cái gì chứ?
Tử Vô Danh nhìn cũng chưa từng nhìn Hồn Giới một cái, hắn đối với thực lực bản thân cực kỳ tự tin, một chỉ liền có thể tuỳ tiện phá mở Hồn Giới này.
- Tử huynh cẩn thận!
Quỷ Vô Môn đột nhiên hét lớn, Tử Vô Danh một mặt không hiểu, bản thân phải cẩn thận cái gì, chẳng lẽ còn có người dám đối bản thân động thủ hay sao?
Chẳng qua là khi hắn quay đầu nhìn về Hồn Giới, lại phát hiện Hồn Giới không có bất kỳ cái gì dị động, ngoài ra còn có một đạo Kiếm Chỉ từ trong hư không bắn ra.
Tử Vô Danh phản ứng cũng cực nhanh, hướng về một bên tránh đi, nhưng mà đạo Kiếm Chỉ kia tốc độ không chậm, xẹt qua gương mặt hắn, trong hư không bay vụt lấy một tia máu tươi.
- Ai dám đánh lén ta!
Tử Vô Danh giận tím mặt, hắn là người được Diêm La Phủ mời đến, ai ăn tim gấu gan báo dám động thủ đối phó hắn.
Con ngươi hắn băng lãnh liếc nhìn tứ phương, lại phát hiện không có bất luận bóng người nào, lúc nhìn về phía đám người lại phát hiện, rất nhiều người nhìn mình như nhìn kẻ ngu.
Tử Vô Danh trong lúc nhất thời không nghĩ ra, Quỷ Vô Môn một bên rốt cục nhịn không được, vội ho một tiếng nói:
- Tử huynh, hình như là Hồn Giới bắn ngược công kích ngươi.
Tử Vô Danh nghe vậy lúc này mới minh bạch cái gì, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào, cái này quá mất mặt rồi, đơn giản ném đến nhà bà ngoại.
- Quỷ huynh, ta thay ngươi đem bọn hắn chộp tới, trở về cho ta làm thịt hắn.
Tử Vô Danh vội vàng đổi chủ đề, lách mình hướng về bọn Tiêu Phàm đánh tới.
Đám Long Vũ tự nhiên cũng đã sớm chú ý tới ngoại giới biến hóa, bọn hắn không nghĩ tới sau khi Tiêu Phàm đi vào, Thời Không Chi Giới vậy mà tự động giải thể.
Tiêu Phàm bên trong Huyết sắc Hồn Giới hoàn toàn bị một màn trước mắt làm cho chấn kinh, bởi vì huyết sắc Hồn Giới bên trong cũng không phải chật hẹp như ngoại giới chứng kiến như thế, mà là một mảnh không gian to lớn.
Lờ mờ thiên không cuồn cuộn hắc vân bao phủ, lộ ra một cỗ khí tức kiềm chế làm cho người ta có loại cảm giác ngột ngạt.
Mặt đất rách nát không chịu nổi, gạch ngói vụn nghiễm nhiên là di tích sau đại chiến lưu lại, trong không khí lộ ra một cỗ chi khí tử vong cùng khắc nghiệt.
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Phàm trong đầu trước tiên nghĩ đến một cái tên: Tu La Bí Cảnh!
Không sai, chính là Tu La Bí Cảnh, bọn hắn một lần kia vận khí tốt hơn, mười hạng đầu Sát Vương Thí Luyện đều có may mắn để ý thức tiến vào Tu La Bí Cảnh, Tiêu Phàm cũng kiến thức đến hùng uy Tu La Điện Chủ đời trước.
Nhưng mà Tiêu Phàm như thế nào cũng không nghĩ đến, Tu La Bí Cảnh vậy mà thực tồn tại, hơn nữa đang ở trước mắt.
Hắn không khỏi xoa xoa con mắt, hồi lâu mới hít sâu một cái, trước mắt mình nhìn thấy tất cả là chân thật.
Chẳng qua là khi Tiêu Phàm quay đầu lại, lại phát hiện thân ảnh đám Long Vũ cao lớn vô cùng, chỉ là càng lúc càng mờ nhạt, cùng huyết sắc quang mạc tùy thời đều có thể biến mất.
- Chẳng lẽ là ta thu nhỏ?
Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, hắn vội vàng hướng về sau lưng thối lui, trong chớp mắt liền lách mình ra huyết sắc quang mạc.
Cũng đúng lúc này, Tử Vô Danh vừa lúc đánh tới, Tiêu Phàm sầm mặt lại, vội vàng kêu lên:
- Mọi người đi vào trước, ta ngăn lại hắn một hồi.
Đám người cũng không do dự nữa, mặc dù cảm nhận được hỏa diễm bên trong huyết sắc quang mạc uy hiếp, nhưng bọn hắn đối với Tiêu Phàm cực kỳ tín nhiệm, mấy người không chút do dự hướng bên trong huyết sắc quang mạc đi đến, thoáng cái liền biến mất ở bên trong ánh mắt đám người.
- Cái gì, đều có thể đi vào?
Những người khác con ngươi co rụt lại, rất nhiều tu sĩ Diêm La Điện nhao nhao đạp không mà lên, không chút do dự xông lên.
Tử Vô Danh một mặt mộng bức, cái này không phải Hồn Giới à, làm sao người đều có thể đi vào?
Nghĩ vậy, Tử Vô Danh lạnh lùng quét Tiêu Phàm một cái, liền từ bỏ công sát hắn, quay người hướng về Hồn Giới phóng đi, mặc dù hắn rất muốn giết đám Tiêu Phàm, nhưng hắn càng hy vọng được bảo bối Tu La Điện.
- Hỗn trướng!
Quỷ Vô Môn thấy thế, cảm giác bị đùa nghịch, vừa nãy không phải chỉ có Tiêu Phàm có thể đi vào à, hiện tại làm sao toàn bộ có thể đi vào?
Lục Đạo
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...