Vô Thượng Niết Bàn

Càng đọc càng mù tịt, thế nhưng hắn không cam lòng, sau khi ngồi tĩnh tọa một lát thì lại cầm cuộn thẻ tre lên, tập trung tinh thần nhìn kỹ. hắn đọc đi rồi lại đọc lại, nghiên cứu kỹ từng chữ một, Hắn cứ nhìn, cứ nhìn rồi tự nhiên trong đầu hắn bất ngờ xuất hiện cảm giác buồn ngủ.

Bạch Hàn Phong cảm thấy ngạc nhiên. Cảnh giới của hắn tuy không cao nhưng đạt đến cấp độ như hắn có thể hàng ngàn ngày không ngủ cũng được, vậy mà lại xuất hiện cảm giác buồn ngủ khi đọc sách ư?

Hắn dụi mắt rồi tiếp tục quan sát. Dần dần cơn ngủ vẫn dâng lên. Cuối cùng không thể chịu nổi, hắn lăn ra sàn nhà trọ, nằm im bất động. lúc đó từ trong cuộn thẻ tre có một tia sáng màu xanh nhập vào người hắn,

Còn bản thân hắn nằm trên đất không ngờ hắn lại nằm mơ, trong giấc mơ hắn thấy mình tới một không gian rộng lớn, không hề nhìn thấy biên giới. Nơi đó không phân biệt ngày đêm, nhưng bốn phía lại có rất nhiều vật phát sáng. Cho dù nằm mơ nhưng đầu óc hắn vẫn hết sức tỉnh táo. Thậm chí hắn còn thấy kỳ lạ là tại sao mình lại ở một nơi như vậy.

Ở đó hắn có cảm giác rất thoải mái. Trong lòng hiểu rõ mình đang nằm mơ, nhưng không biết phải làm sao để tỉnh dậy. Không còn cách nào khác hắn liền đi loanh quanh một lúc. Không biết bao lâu sau, Hắn đi đến một thôn trang nọ, nhìn thấy trong thôn trang một lão đạo vô cùng tiên phong đạo cốt,

Lúc này lão đang đứng ở trước thôn, một tay lão cầm một cây đèn, một tay lão cầm một cái xác của con yêu thú, Bạch Hàn Phong đưa mắt nhìn vào, không ngờ thôn trang trước mắt lại toàn là người chết.

Đúng lúc này một tiếng gầm lớn vang lên:

“Đoạn Hải Bình, sao ngươi giám”

Thì ra lão đạo này tên là đoạn hải bình, nghe tiếng gầm kia hỏi, lão không nhanh không chậm đáp lại:

“Vậy tại sao ngươi lại giết hại cả nhà ta”

“Ngươi sẽ phải hối hận về điều này:


Liền theo tiếng nói là một bóng đen lướt đên, trái ngược với Đoạn Hải Bình, kẻ mới đến này, có một vẻ mặt vô cùng âm u, toàn thân hắn mặc đồ màu đen, tóc dài xõa ra không ngớt tung bay trong gió:

“Đoạn Hải Bình, ta không hiểu, ngươi có điểm nào hơn ta, mà sư phụ lại truyền chức trưởng môn cho ngươi”

Đoạn Hải Bình lắc đầu:

“Hướng Hải Lam, ngươi không bao giờ hiểu, sư phụ yêu thương ngươi như thế nào”

“Ha Ha Ha, Ta cũng lười nhiều lời với ngươi, hôm nay ngươi giết hậu nhân của ta, ta sẽ dùng mạng của ngươi để tế họ”

Cả hai bắt đầu trận chiến bằng cánh mỗi người đều rút ra một thanh kiếm, rồi bay lên không trung va chạm vào nhau. Hai cao thủ cấp bậc cực cao tỷ đấu khiến cho Bạch Hàn Phong mở rộng tầm mắt.

Kiếm pháp Hướng Hải Lam sở trường ở chỗ khí thế mãnh liệt, mỗi lần lần lão huy động pháp bảo đều khiến cho đất đá bay tứ tung, vô số tiếng rít phát ra trong không khí,

Ngược lại Đoạn Hải Bình có một cách đánh vô cùng chậm rãi, bất kể là phòng ngự hay tấn công, lão đều vô cùng nghiêm cẩn,

Thế nhưng bất kể phòng thủ nghiêm cẩn thế nào, thì đến lúc này Đoạn Hải Bình đã dần dần yếu thế, còn Hướng Hải Lam mỗi lúc một chiếm được thượng phong. Trong mười chiêu có đến tám Đoạn Hải Bình phải giữ thế. Lão liên tục quăng pháp bảo ra để phòng ngự. Dường như lão hết sức né tránh chứ không đối chiêu trực tiếp để ráng kéo dài cuộc đấu. Hiển nhiên lão không thể đường đường chính chính đấu như bão táp với Hướng Hải Lam được nữa.

Hai bên lại đấu vài chiêu nữa, đột nhiên Hướng Hải Lam lăng không lao tới, vô số băng trùy từ trên người hắn bay ra hòa trộn với hào quang sáng lấp lánh thành vô số mũi tên ánh sáng. Chụp xuống Đoạn Hải Bình.

Sắc mặt Đoạn Hải Bình bỗng tím bầm lại. gương mặt lão trở nên vặn veo vô cùng đáng sợ. Ðồng thời lão cũng vung tay trái vẽ ra một lớp hào quang che chắn trước cơ thể. Lại luồng đụng nhau bật lên tiếng sầm rùng rợn.

Dưới uy lực của vụ va chạm. Đoạn Hải Bình bị ném về phía sau mười mấy trượng, còn Hướng Hải Lam vẫn đứng nguyên một chỗ.

Đoạn Hải Bình lớn tiếng hỏi:

- “Ngươi làm sao lại biết Luyện Thần Quyết?”

Bạch Hàn Phong vừa nghe đến đây thì vô cùng giật mình, hóa ra cái này là Luyện Thần Quyết, nó khác hay giống với cái thần quyết mà ta đang học,

Trong lúc đó, Hướng Hải Lam đã nói:

“Ngươi tưởng chỉ mình ngươi biết sao”


Đoạn Hải Bình cũng cười nói:

“- À ra thế đấy! Nếu vậy để ta lãnh giáo Luyện Thần Quyết của sư đệ xem sao.”

Hướng Hải Lam nghiến răng nói:

“Ngươi chết chắc rồi”

Hắn liền vung hai tay lên, thi triển luyện thần quyết đánh tới tấp vào Đoạn Hải Bình. Đoạn Hải Bình cũng nhanh chóng đáp trả, vô số hào quang bay ra, từng tiếng nổ ầm ầm, khiến cho đất đá, cây cối nhà cửa quanh thôn trang bị nghiền nát thành bột vụn,

Chỉ trong khoảnh khắc cBạch Hàn Phong nhận thấy hai người đang thi triển từ đầu đến cuois Luyện Thần Quyết. cả hai đều đánh ra những công pháp giống nhau, tấn công như nhau phòng ngự cũng như nhau, nhất thời bất phân thắng bại.

Hướng Hải Lam quát một tiếng, khí tức khủng bố tràn ra các nơi, guong mặt hắn nhanh chóng biến đổi thành mặt quỷ. lập tức bàn chân đạp vào hư không, vô số khí tức khủng bố quét ngang qua Đoạn Hải Bình, thân ảnh như điện, nương theo đó là một cỗ lực lướng xé rách không gian, lập tức xuất hiện trước mặt Đoạn Hải Bình.

- So Luyện thần thuật với ta, vậy cứ thử xem.

Ánh mắt Đoạn Hải Bình nhảy lên, trong mi tâm có hào quang màu xám bắn ra các nơi, linh hồn phân thân của hắn xuất hiện, giống như đúc bản thể của hắn, nhưng mà khí tức lại cách biệt một trời một vực.

Phần phật!

Từ khi linh hồn phân thân xuất hiện, hàn ý lạnh giá tới cực điểm bạo phát ra, cả không gian xuất hiện khí tức băng sương rét lạnh.

“Hướng Hải Lam, Hôm nay dù là ai cũng không cứu ngươi được”

Linh hồn phân thân của Đoạn Hải Bình lúc này không thèm nhìn một chưởng của Hướng Hải Lam, đánh ra một chưởng nghênh tiếp đối thủ.


Bành.

Hai chưởng ấn va chạm vào nhau, thiên địa run lên, khí tức của Đoạn Hải Bình trở nên vô cùng manh, đánh thẳng tới phía trước, khí tức hàn băng của Hướng Hải Lam nứt vỡ từng khúc, thân thể bị ném ra phía sau.

Khóe miệng Hướng Hải Lam phun máu tươi, ánh mắt kinh hãi không nhẹ.

Xùy.

Thân ảnh của hắn lại một lần nữa lao về phía Đoạn Hải Bình, hắn cũng nhanh chóng từ một biến thành hai Hướng Hải Lam, không gian gào thét khắp nơi, chỉ trong nháy mắt tất cả trở nên ảm đạm, vòng xoáy âm phong quét qua thân thể Đoạn Hải Bình.

Đoạn Hải Bình cười nhạt, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ không thấy gì nữa, lúc hắn xuất hiện trở lại đã có bốn Đoạn Hải Bình.

“- Ta nói rồi, hôm nay dù ngươi có làm gì thì cũng phải chết thôi.”

Cùng một thời gian, linh hồn phân thân của Đoạn Hải Bình đã xuất hiện bên cạnh Phân thân của Hướng Hải Lam, không có trì hoãn bất cứ lúc nào, bàn tay đánh ra, khí tức hủy diệt bạo phát ra các hướng, băng sương đầy trời, một quyền ngưng tụ như thái sơn áp đỉnh, từ trên cao giáng xuống.

- Tại sao lại mạnh như vậy?

Hướng Hải Lam kinh ngạc, cả hai đều có cảnh giới như nhau, lại cùng sử dụng một loại công pháp, cả hai đều đã tu luyện đến tầng cuối cùng, vậy mà công kích của Hướng Hải Lam lại yếu hơn Đoạn Hải Bình một trời một vực./.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui