Bạch Hàn Phong lững thững đi đến hậu điện, nơi đó hắn đã thiết kế một mật thất ngầm dưới lòng đất, nơi này hắn để cho Tử An lão đầu dùng làm nơi nghiên cứu phù lục, Lúc này, trong một căn phòng nhỏ dưới mật thất rộng lớn này, Tử An lão đầu đang đứng như trời trông, hai tay lão cầm hai lá phù lục một đen, một trắng không ngừng sát vào nhau, tạo ra từng tia lửa như pháo hóa, tuy nhiên có vẻ như nó vẫn chưa đạt được hiệu quả như lão mong muốn,
Thấy Bạch Hàn Phong đi tới, Tử An liền ném hai lá bùa đó về phía hắn thao thao bất tuyệt:
“a, tiểu tử, đến đúng lúc lắm, ta đang có một nan đề cần đến ngươi đây”
Vừa đi lại gần Bạch Hàn Phong lão vừa nói:
“Mấy ngày nay ta thử dung hợp hai loại phù lục có thuộc tính trái ngược hoàn toàn lại với nhau, không ngờ có một lần thu được một lá bùa hết sức kỳ dị, nó không ngờ đạt đến sự cân bằng về lực lượng, nhưng ta muốn thử làm một cái khác thì lại không được, ngươi nói xem vì đâu”
Bạch Hàn Phong nhẹ nhàng phẩy tay, tạo thành một cái đồ hình trong không trung, hai lá bùa của Tử An ngay lập tức bốc cháy, hắn nói với Tử An:
“Ta tìm lão có việc”
Tử An nhìn vẻ mặt của bạch hàn phong thì hỏi:
“Có chuyện gì, chẳng phải đã xử lý hết hay sao, đâu có lưu lại bất kỳ chứng tích gì”
Bạch Hàn Phong lắc lắc đầu, ngồi xuống ghế,
“Không phải chuyện đó, mà chính là giờ đây ta đắc tội quá nhiều thế lực, rất có thể họ sẽ ám toán ta”
Tử An, cũng ngồi xuống ghế, lão gật đật đầu:
“Cái này đã hắn, nhớ năm xưa….”
Lão nói đến đây rồi đột ngột không nói nữa, Bạch Hàn Phong nhìn lão, dường như lão đang có điều gì không muốn nói ra, Tử An hung hăng đưa chén trà lên miệng tu một hơi rồi nói, rất nhanh chuyển đi sự chú ý của hắn:
‘Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Bạch Hàn Phong nói:
“Sắp tới ta sẽ đi Âm Hà một thời gian”
Tử An gật đầu, Đắc tội nhiều người như vậy, Âm Hà chính là nơi lánh nạn thích hợp nhất hiện tại, tuy nhiên việc này thì có liên quan gì đến lão, lại thấy Bạch Hàn Phong nói:
“Ta muốn đề nghị lão lên làm tổng quản, thay ta quản lý sự vụ trong thành, một./….”
“Không đời nào”
Bạch Hàn Phong còn chưa nói hết, Tử An đã thẳng thừng từ chối
“Chỉ là tạm một thời gian,,,”
“Một ngày cũng không được,”
Tử An Nhìn Bạch Hàn Phong rồi nói:
“Tiểu tử, ta đã hứa sẽ đi theo ngươi mấy năm, nhưng ta không hề hứa làm thành chủ, hay tổng quản gì đó cho người, nằm mơ đi.
“Lão đã hứa sẽ bảo hộ ta”
Bạch Hạn Phong đứng dậy nói
“Thì sao, ta sẽ bảo hộ ngươi, cùng lắm ta theo ngươi đi Âm hà, ngươi đừng mong ta sẽ làm quản gia gì đó cho ngươi.”
Bạch Hàn Phong trợn mắt nhìn lão, lão cũng trợn mắt nhìn lại hắn, hai bên gườm gườm nhìn nhau một hồi lâu, sau cùng Bạch Hàn Phong đành hạ giọng:
“Vậy lão để ý người thay ta có được chứ”
“Điều này có thể”
Tử An trầm ngâm một lát rồi gật đầu, cái này đơn giản, cứ chống lại lợi ích của Bạch hàn Phong, lão trực tiếp bẻ gãy cổ hắn là xong, đạt được thỏa thuận, bạch hàn phong nói:
“Ta còn chưa biết tiến cử ai, lão tính thế nào”
Tử An lão đầu, lại ngồi trở lại xuống ghế, bưng chén trà lên uống ực một hơi rồi nói:
“Hiện tại, ngươi vừa mới huyết tẩy Khô lâu thành, các thế lực chống đối nhất thời không còn bao nhiêu, trong thời gian ngắn không có gì lo lắng, theo bản ý của ta, cứ để tên Hoắc Hải Ba gì đó làm,”
“Hoắc Hải Ba ư?”
Bạch Hàn Phong kinh ngạc, tên này lật lọng như vậy, hắn đã phản thiên kê tộc một lần, ai biết hắn có phản lại Bạch Hàn Phong hay không. Tử An dường như hiểu trong đầu Bạch HÀn Phong nghĩ gì, lão chậm rãi nói:
“Ngươi chỉ biết một mà không biết hai, Hoắc Hải Ba cho dù có làm phản, hiện tại ngươi chỉ cần giết một mình hắn, nhưng nếu cho Tam Hải, Thử Kim làm, bọn chúng làm phản ngươi lại tính đồ thành một lần nữa ư”
Vậy tại sao không phải là Toàn Phong
Bạch Hàn Phong vẫn cố cãi, theo hắn Toàn Phong chính là tâm phúc của hắn cùng hắn đi xuống chỗ này, về tình về lý đều phải do toàn phong làm mới hợp. Tử An khinh thường nhếch mép nói:
“Nếu bây giờ Viên thuật cũng rời đi và cho một tên mới đây còn gác cổng ngồi lên ghế yêu chủ, ngươi có phục không”
Bạch Hàn Phong há miệng ra nhưng rồi lại lắc đầu, chắc chắn hắn sẽ không phục, các vị thành chủ khác cũng vậy, cuối cùng hắn đành đồng ý chọn Hoắc Hải Ba
“Liệu hắn có làm được không?”
“Chắc chắn, có ta ở đây đảm bảo hắn ngoan ngoãn”
Tử An vỗ ngực đảm bảo, rồi lão lại nói với Bạch Hàn Phong:
“Nói cho ngươi biết nếu ngươi ở im trong âm hà thì không vấn đề gì, nhưng chớ có dại dột mà đi khám phá đại mạc bên kia, nơi đó căn bản không dành cho người ở,”
“Ta biết rồi, ta còn quý trọng cái mạng này, dù sao cũng cám ơn lão”
“Không cần cám ơn, ta chỉ lo ngươi chết, sẽ không biết đi đâu tìm người biết chế phù”
Bạch Hàn Phong trợn mặt nhìn lão, rồi lại hỏi:
“Sao lão không đi đến nhân tộc?”
Tử An không trả lời, chỉ nhanh chóng đuổi hắn ra ngoài:
“Ngươi cút mau, vừa lúc ta có tia cảm ngộ”
“Đúng lúc vậy ư, lão đừng có trở mặt”
“Cút”
Tử An giơ bàn tay lên, trên tay lão một quầng sáng màu tím xuất hiện, Bạch Hàn Phong nhìn thấy thế thì vội vàng rời ra khỏi mật thất:
“Lão khốn”
Hắn lẩm bẩm rồi đi về đại điện, hạ lệnh triệu tập tất cả nhân thủ chủ chốt đến, Lúc này so với khi trước quả thực không giống nhau, Bạch Hàn Phong vừa mới đây đã giết hàng trăm người, đám cấp dưới lúc này đã biết Bạch Hàn Phong xuống tay máu lạnh thế nào, hơn nữa mọi người đều được lợi ích của việc này, lại thêm Tử An lão đầu, tu vi cao thâm làm chỗ dựa cho nên lần này khác hẳn dĩ vãng, lệnh vừa ban ra, chưa đến mấy khắc thời gian tất cả đều tụ tập đông đủ:
“Thuộc hạ tham kiến thành chủ”
“Miễn lễ”
Bạch Hàn Phong lười biếng phất tay, hắn nhìn đám cấp dưới một lát rồi nói:
“Vừa rồi yêu chủ Viên đại nhân rất hài lòng với việc làm lần này của chúng ta, anh em ai cũng vất cả, lần này ai cũng có phần”
Bạch Hàn Phong đến đây đột ngột quát lớn:
“Toàn Phong”
Toàn Phong nghe gọi đến tên bước ra khỏi hàng, ôm quyền:
“Có”
“Ở trong túi trữ vật này là một chút lợi ích cho các ngươi, ta đã trừ chỗ hiếu kính lên trên, còn lại các ngươi dựa vào cấp bậc mà chia đều ra”
Cả đám đã chờ đợi điều này từ lâu,. Cho nên khi Bạch Hàn Phong vừa nói hết, vô số tiếng hoan hô vang lên, ai ai cũng khen hắn anh minh thần võ:
“Tạ ơn Thành chủ”
Bạch Hàn Phong lại nói:
“Việc tiếp theo nữa là Viên Yêu chủ vừa hạ pháp chỉ để ta đi chấp hành nhiệm vụ cho người, việc không thể trậm chễ, trong thời gian ta đi vắng, cần một kẻ làm tổng quản, tạm thời trông coi việc trong thành”
Đám người đều gương mắt lên nhìn về phía Bạch Hàn Phong, không hiểu đây là nhiệm vụ gì, mà sớm không tới muộn không tới lại tới đúng lúc này, Có kẻ thông minh đã bắt đầu hiểu được gì đó, chắc hẳn đây là thành chủ đại nhân đi tránh cơn sóng giận giữ từ các nhà quyền quý, và nhất là từ hậu nhân của thiên kê tộc ở bên trên, Nếu vượt qua được đại nạn này, thì Bạch Hàn Phong nhất đinh sẽ được viên thuật và yêu tướng trọng dụng, còn nếu không thì hắn cũng sẽ chỉ như Vạn Văn thành chủ KHô lâu thành tiền nhiệm, mãi mãi nằm im dưới lòng đất và rơi vào quên lãng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...