Vô Thượng Luân Hồi


"Giao bí pháp thi triển khí thế Thiên Võ ra đây thì ta sẽ chừa cho ngươi một con đường sống".

Lão già áo bạc cười âm hiểm, lão ta không hề vội vàng, chỉ đi từng bước một về phía trước, hưởng thụ cảm giác chiến thắng, tên tiểu võ tu đối diện lão ta chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch nhưng lại ẩn giấu rất nhiều bí mật, lão ta không thể không khai thác từng chút một, càng khai thác sâu hơn thì càng cảm thấy thú vị.

Đây đã là ngõ cụt rồi, chẳng lẽ hắn còn có thể chạy được sao?
Về phần lão ta nói chừa cho hắn một con đường sống, chắc chắn lão ta sẽ không làm như vậy.

Cho dù Triệu Bân có giao ra bí pháp thì cũng sẽ bị giết, không tra tấn hắn đến chết thì lão ta sẽ không xua tan được sự phẫn nộ của mình, sau khi lấy được bí pháp và giết chết hắn rồi thì lão ta sẽ lại có thêm một con rối xác chết.

Haiz!

Triệu Bân thở dài, trong mắt lão già áo bạc, đây là hành động chấp nhận hiện thực tàn khốc của hắn.

"Có giao ra hay không?"
Lão già áo bạc âm hiểm cười, bước từng bước tới gần.

"Giao".

Triệu Bân ngồi xuống, còn ho ra một đống máu.

Đương nhiên, hắn đang muốn làm phân tâm lão già áo bạc.


Trong thời điểm chiến thắng người ta thường hay mất cảnh giác, đó chính là cơ hội của hắn.

Triệu Bân từ trong lồng ngực lấy ra một cuốn sách cổ, thật ra đó là một cuốn sách cổ bình thường, nhưng trong cuốn sách cổ lại có dán thêm một lá bùa nổ.

Bùa nổ cao cấp đó không phải của hắn mà là của một tên người tộc xác chết.

Nếu như khoảng cách đủ gần thì lão già áo bạc sẽ phải trả giá.

Hắn đã trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn, tất nhiên hắn sẽ không khoanh tay chịu trói ở đây, hắn vẫn còn sức để chống đỡ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui