Vô Thượng Luân Hồi
Vào đạo viện, hắn liền nhìn thấy một lò luyện đan.
Đến tận đây, Triệu Bân mới biết lão già răng vàng lôi hắn đến đây làm gì, chắc chắn lão ta muốn dùng hắn để luyện đan, lão ta chắc là luyện đan sư tà ác đã tìm ra một lối tắt đẫm máu, trong quá trình luyện đan cần dùng đến huyết tinh làm đan dẫn, để đan dược có thêm phần linh tính.
Trong cơ thể của lão già răng vàng có ngọn lửa.
Hắn biết điều này vì lúc hắn mua sơ đồ cấu tạo xe nỏ từ lão ta thì hắn đã phát hiện bằng Thiên Nhãn của mình.
"Nào, bên trong ấm áp lắm".
Lão già răng vàng ném Triệu Bân vào trong lò luyện đan.
Xong việc, lão ta xắn tay áo chuẩn bị làm việc lớn.
Chuông leng keng!
Trước khi ngọn lửa phụt ra thì đã nghe thấy tiếng chuông leng keng tràn đầy ma tính.
Nghe vậy, lão già răng vàng quay lại, nhanh như chớp xông ra khỏi đạo viện, nhảy xuống chân núi, trên một tảng đá lớn dưới chân núi, có một bóng người mặc áo bào đen xinh đẹp đang đứng, không nhìn ra được nhân dạng của người đó, chỉ biết trên trán của người đó có khắc chữ "thù".
Lúc này, chữ "thù" vẫn còn máu rỉ ra.
Nếu Triệu Bân có ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra, người đó chính là Phượng Vũ!
"Thánh nữ".
Lão già răng vàng rất kính cẩn, cúi người chắp tay chào, còn chưa kịp thở.
"Huyết đan dịch dung khi nào luyện xong?"
Phượng Vũ thản nhiên nói, giọng nói tràn đầy uy nghiêm,lại giống như tiếng chuông, tự mang một loại ma lực.
"Đã tìm thấy đan dẫn, chậm nhất là đêm mai".
"Ta chờ".
Phượng Vũ chỉ để lại một tiếng rồi biến mất như một bóng ma.
Nếu có người quen nhìn thấy cô ta hẳn nhiên sẽ cảm thấy rất kinh ngạc, đã bao lâu không gặp, vậy mà cô ta đã trở nên quỷ dị như thế.
Trong lò luyện đan, Triệu Bân bất động như một bức tượng đá, không phải là hắn không muốn công kích cấm chế, chỉ có điều hắn không thể nào công kích nổi, tuy chỉ có cảnh giới Địa Tạng tầng 1 nhưng phong ấn của lão già răng vàng có khi còn mạnh hơn cả phong ấn của mụ dạ xoa cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong, tấm lưới đan bằng chú văn kia cũng bỏ xa chú định thân.
"Sốt ruột quá!"
Lão già răng vàng đã trở lại, tiếp tục xắn tay áo.
Hành động của lão ta nhìn y chang một tên đồ tể đang làm thịt con lợn bị trói.
"Không lâu, trong một ngày là được rồi".
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...