Vô Thượng Luân Hồi
Lão già mặt sẹo kêu rên, tinh thần bị chấn thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn chẳng những rành đánh lén, mà còn mạnh mẽ trong việc đánh trực diện.
Bị phản kích mạnh mẽ, ba kẻ kia hoàn toàn trở tay không kịp.
"Làm sao có thể?"
Lão già bị chấn động, phải lui lại từng bước, khó có thể tin được.
Khi Triệu Bân thi triển Long Ngâm Hổ Gầm, lão ta có thể phát hiện ra võ hồn của hắn.
Một tên nhóc cảnh giới Chân Linh nho nhỏ mà lại có võ hồn sao? Nếu không thì tại sao tiếng hống của hắn có thể khiến cho cường giả cảnh giới Huyền Dương cũng phải bị chấn động đến hộc máu?
"Lên đường thong thả".
Triệu Bân lãnh đạm nói, đâm tới một đường kiếm nhanh như gió.
Phụt!
Máu tươi lại phun ra giàn giụa.
Lão già vừa mới đứng vững thì đã bị một kiếm đâm vào giữa ấn đường.
Một kiếm tuyệt sát.
"Chết đi!"
Tên hói lỗ mãng quát lớn, đã dậm chân nhảy lên cao, cầm rìu bổ xuống dưới.
Cấm!
Cùng lúc đó, thanh niên áo đen thi triển thuật độn mộc, dây leo từ trên mặt đất vọt ra, khóa cổ chân Triệu Bân, phối hợp với tên hói lỗ mãng, một rìu này chắc chắn có thể chém nát Triệu Bân.
"Tới đây!"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, chuyển kiếm sang tay trái, cánh tay trái này chính là cánh tay Kỳ Lân, cánh tay bộc phát ra uy lực cực đại, nghênh chiến một rìu bổ xuống của tên hói lỗ mãng.
Keng!
Kiếm và rìu va chạm cực mạnh, bắn ra những tia lửa tung tóe.
Triệu Bân từng bước lui về phía sau, kiếm Long Uyên trong tay bị chấn bay ra khỏi tay, mà rìu của tên hói lỗ mãng cũng bị bật ngược, hơn nữa, cái rìu còn bị mẻ ra một mảng lớn.
Một kích giáp chiến khiến cho Triệu Bân không thể nào trụ vững, cánh tay trái đã mất đi cảm giác.
Một kích giáp chiến cũng khiến cho tên hói lỗ mãng bị ảnh hưởng không ít, cánh tay phải run rẩy, xương thịt nát bươm, máu chảy ròng ròng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...