Vô Thượng Luân Hồi
Triệu Bân nhà họ Triệu ấy mà! Chẳng những nổi tiếng ở thành Vong Cổ mà sang tới thành Thương Lang cũng nổi danh không kém, phá Vọng Nguyệt Lâu, ác chiến với Nghiêm Khang, đánh bại Khô Sơn… Truyền thuyết quá nhiều, từng đó thời gian đủ để hắn nổi tiếng một phen.
“Không phải hắn chết mất xác rồi à?”
“Làm gì có, mạng lớn lắm, làm gì có chuyện chết dễ thế được”.
“Chạy đến thành Thương Lang này rồi thì đừng hòng chạy, thiếu chủ thành Thương Lang chúng ta chẳng phải là người tốt đâu”.
“Anh hùng đầy mưu lược”.
Đa số mọi người đều khoanh tay chờ xem kịch hay.
Đúng là Hán Triều không phải là người tốt.
Chuyện đó, cũng không quan trọng.
Quan trọng là Triệu Bân và Hán Triều có thù oán, từ rất lâu trước đó đã có rồi.
“Đóng cửa thành lại cho lão tử”.
Nhắc tới Hán Triều cái là Hán Triều xuất hiện ngay.
Bấy giờ, hắn ta đang đứng trên con Huyết Ưng, cứ gào lên như một con chó điên, một kẻ tâm thần.
Đáng sợ.
Con mẹ nó quá đáng sợ.
Sau khi hò hét đòi chém đòi giết chạy ra ngoài lại bị một cái chú định thân làm cho ngã ngửa, ức chịu không được.
Tâm trạng khó chịu, phải tìm kẻ nào đó để trút.
Triệu Bân nhà họ Triệu cũng khá là thích hợp, hắn ta đã chờ cái ngày này rất lâu.
Đóng kín thành!
Lời của thiếu chủ thành Thương Lang vẫn rất có trọng lượng.
Sau khi ra lệnh, bốn cửa thành đông tây nam bắc đều đóng lại thật kín, có rất nhiều binh vệ đeo đao đứng trước cửa, dưới tường thành, chú truy nã, độn thổ, xuyên tường gì đó đều không dùng được.
Ngoài ra còn có xe bắn nỏ xếp đầy.
Ai dám bay trên trời đều sẽ bị bắn xuống đất.
“Được, xong chuyện rồi”.
Những người đuổi giết Triệu Bân trước đó đều trở nên im lặng.
Đây là thành Thương Lang, là địa bàn của nhà Hán Triều.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...