Vô Thượng Luân Hồi
Ngay cả trong bụng, hắn vẫn có thể nghe thấy âm thanh rạn nứt.
Đó chính là tiếng tinh kim Phượng Thể vỡ ra, từng chút một dung hợp vào bên trong cơ thể Triệu Bân.
Chuyện đáng sợ còn ở phía sau.
Luyện hóa tinh kim vào cơ thể cũng không thành vấn đề, nhưng sau khi Triệu Bân luyện hóa xong thì tinh kim lại kết tinh lần nữa trong máu thịt, khiến cho máu thịt của hắn như cũng đang hóa thành tinh kim vậy.
"Chuyện này..."
Triệu Bân không khỏi biến sắc, mỗi lần hắn động đậy đều vang lên thành tiếng.
Hắn không muốn bị hóa đá.
Chỉ có trời mới biết tại sao sau khi luyện hóa tinh kim Phượng Thể vào bên trong cơ thể lại xảy ra chuyện vô lý như thế này.
Hắn nhìn về phía Nguyệt Thần, thấy cô ta vẫn rất bình tĩnh.
Cô ta đã sớm dự đoán được chuyện này, người thường chắc chắn không thể tiêu hóa nổi tinh kim Phượng Thể, cho nên hóa đá cũng là chuyện bình thường, nói cho chính xác thì hắn đang bị tinh kim đồng hóa, giống như bị đoạt xác vậy, một khi hóa đá thì sẽ rất khó hồi phục.
Suy cho cùng.
Chỉ trách Triệu Bân đạo hạnh không đủ, không thể chịu nổi tinh kim Phượng Thể.
Chỉ có điều, vấn đề cũng không lớn.
Triệu Bân có thiên phú dị bẩm, còn chưa đợi Nguyệt Thần nhắc nhở thì hắn đã vận chuyển dịch cân kinh, khiến cho máu thịt ngưng kết tinh, sợ rằng chỉ có luyện thể mới có thể phá vỡ được cục diện này, vừa ngưng tụ vừa luyện thể, hắn vẫn có thể luyện thành một cơ thể máu thịt bình thường.
Phương pháp này của hắn rất có tác dụng.
Hắn chỉ luyện thể một tiểu chu thiên thì lục phủ ngũ tạng vừa bị ngưng tụ lúc nãy cũng đã bình thường trở lại, gân cốt máu thịt cũng đều được tôi luyện, hấp thu tinh hoa tối đa.
Tinh kim này mặc dù có thể trở thành nguyên liệu tốt cho việc luyện binh khí, nhưng khi dung hợp vào bên trong cơ thể cũng thu được rất nhiều lợi ích.
Lợi ích lớn nhất chính là thể chất của hắn đã được tăng cường.
Dung hợp tinh kim Phượng Thể không hề vô ích, nó đã khiến cho cường độ chịu đựng của thân thể hắn tăng lên không ít.
Vèo!
Triệu Bân nhảy ra khỏi sơn động, trèo lên một đỉnh núi, ngày nắng chói chang nhất trong một trăm năm đã bắt đầu, những tia nắng giống như những ngọn lửa nóng đang thiêu đốt thế giới, khiến cho nhiều cây cối đang tươi tốt cũng trở nên khô héo, mặt đất đang ẩm ướt cũng trở nên cằn cỗi, đến mức nứt ra từng mảng.
"Thật quái quỷ, sao lại nóng như vậy".
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...