Con trai của ông ấy đã trải qua những gì trong thời gian qua?
Hồng Uyên.
Nhất định là Hồng Uyên.
Suy nghĩ thật lâu, ông ấy mới nghĩ tới một lời giải thích hoàn mỹ nhất, Triệu Bân có thể lột xác, còn thông hiểu nhiều bí thuật huyền diệu như vậy, nhất định là do Hồng Uyên dạy, tương truyền rằng Đại Hạ Hồng Uyên đã tu luyện thành tiên, tất nhiên phương pháp của ông ta cũng phải thông thiên.
"Cha, con phải đi ra ngoài".
Triệu Bân bố trí xong trận pháp, liền đứng dậy rời đi.
Đi ra ngoài thì còn có thể làm gì nữa đây, đi gạt người chứ làm gì! Hắn sẽ tiếp tục dùng thân phận của Hồng Uyên đi gạt người, muốn mượn kinh nghiệm cùng quan hệ của mấy người Chư Cát Huyền Đạo trợ giúp hắn đi tìm hoa Quỷ Linh.
Vẫn là câu nói cũ.
Hắn không hy vọng xa vời rằng bọn họ có thể mang nó tới cho hắn, chỉ cần nói cho hắn biết nó đang nằm ở đâu là được rồi.
Chạy được mấy bước, hắn lại vòng trở lại, đem một cái túi lớn kín đáo đưa cho Triệu Uyên.
Xong chuyện thì hắn liền chạy mất tăm.
Phía sau, Triệu Uyên mở cái túi ra, nhìn vào bên trong, suýt nữa không đứng vững.
Bùa, có tất cả các loại bùa trong đó: bùa tốc hành, bùa nổ, bùa định thân, bùa lôi quang, không phải mỗi thứ một ít, mà là mỗi thứ một đống!
"Con trai ta là bùa chú sư sao?"
Thật lâu Triệu Uyên mới phản ứng được, số lượng bùa chú nhiều như vậy, có thể là do Hồng Uyên cho, cũng có thể là do Triệu Bân tự mình vẽ.
Ông ấy nghĩ, khả năng Triệu Bân tự vẽ thì cao hơn.
Cho con cá cũng không bằng cho cần câu, Hồng Uyên vừa thông hiểu phương pháp vẽ bùa, lại thu nhận con trai của ông ấy làm đồ nhi, nếu như ông ta truyền cho đồ nhi phép vẽ bùa thì cũng hợp tình hợp lý.
Chỉ có điều, sự tình đáng kinh ngạc như vậy, cho đến nay ông ấy cũng không dám tin tưởng.
Bên này, Triệu Bân đã đi ra khỏi địa cung, ở trong phòng mình dùng thuật biến thân, nuốt thuốc đổi giọng, nhưng hắn vẫn chưa yên tâm, lại đeo thêm một tấm mặt nạ da người, gắn đè lên một cái tay giả, sau đó mới mặc áo choàng đen vào để che giấu thân phận, rồi lẻn ra khỏi phòng.
Giờ phút này, sắc trời đã dần sáng.
Hắn tìm tới một cái đình nghỉ mát, tự mang bình trà chén trà, nhàn nhã ngồi đó uống trà.
Thấy thời cơ chín muồi, hắn mới bộc phát ra một tia khí tức cảnh giới Thiên Võ.
Két! Két!
Ngay sau đó, liền nghe thấy thanh âm của mấy cánh cửa phòng mở toang ra, mấy đạo thân ảnh cũng phóng ra nhanh như cắt, đặc biệt là Chư Cát Huyền Đạo cùng lão mập phóng ra nhanh nhất, Xích Yên, thằng nhóc tóc tím, nhóc hám tiền cùng Tiểu Hắc mập cũng không chậm, trong ngực nhóc hám tiền còn đang ôm Tiểu Linh Lung, đêm qua hơn phân nửa chính là cô nhóc ôm Tiểu Linh Lung đi ngủ.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...