Vô Thượng Luân Hồi
Sau đó hắn lại đi thẳng tới sơn cốc, giết chết Lữ Trác rồi thì hắn cũng phải tiêu diệt luôn lão yêu, như vậy mới có thể xem là công đức viên mãn.
Lần ám sát này tuyệt đối không được để xảy ra biến cố về sau.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hắn còn chưa tới sơn cốc thì đã nghe truyền ra tiếng ầm ầm dữ dội.
Ma Tử đang bị lão yêu đánh tới mức không ngẩng đầu lên được, chỉ riêng tu vi của lão ta cũng đã có thể áp chế được Ma Tử rồi, chiến lực của cảnh giới Địa Tạng vẫn hết sức hùng mạnh, cho dù có liều mạng dốc hết toàn lực đối kháng thì Ma Tử vẫn không thể thoát khỏi kết cục bị đánh tơi tả.
Phụt!
Khi Triệu Bân đuổi tới thì Ma Tử đã bị đánh tới bê bết máu, bị lão già mặc mãng bào đánh trúng một chưởng văng ra xa.
Huyết điêu trung thành cứu chủ, ngay lập tức tiếp được Ma Tử, một đường bay thẳng lên trời.
“Muốn chạy?”
Lão già mặc mãng bào cũng triệu hồi một con huyết ưng đuổi theo.
Cùng lúc đó, lão ta còn biến ra một thanh huyết kiếm, trong nháy mắt phóng thẳng lên bầu trời.
Phụt! Phụt!
Hai tia máu phun ra giàn giụa, không thể phận biệt được thứ tự trước sau.
Lão già mặc mãng bào đâm huyết điêu của Ma Tử, mà Triệu Bân cũng đã dùng Tru Tiên quyết xuyên thủng bụng huyết ưng của lão già mặc mãng bào, lão già mặc mãng bào và Ma Tử vừa mới bay lên được một chút thì đã từ trên không trung ngã xuống.
Quách!
Đại Bằng ngay lập tức bay lên, Triệu Bân nhảy xuống từ trên người của nó, hắn đã dùng bùa nhẹ thân để giảm bớt trọng lượng cơ thể, cũng dùng bùa tốc hành để gia tăng tốc độ của mình.
Tốc độ của hắn vốn đã rất nhanh nhưng lúc này còn nhanh hơn, nhìn từ xa trông hắn như một đạo thiên lôi vàng kim từ trên trời đánh thẳng xuống, nhắm ngay thân thể của lão già mặc mãng bào.
Không sai, hắn đang muốn tiêu diệt đối thủ bằng cách giáp chiến thô bạo nhất.
Hắn phóng tới với tốc độ này thì ngay cả cảnh giới Địa Tạng tầng 8 cũng sẽ bị đâm đến thất điên bát đảo, nhưng đây thật sự là một chiêu lưỡng bại câu thương, lúc trước khi tiêu diệt Liễu Sĩ Nguyên hắn cũng đã từng dùng tới chiêu này, bởi vì hắn có trường sinh quyết nên cho dù thân tàn cũng có thể khôi phục lại.
Nhưng người bị trúng đòn thì… rất khó nói.
“Tìm chết”.
Lão già mặc mãng bào cười lạnh quát lên một tiếng, sau đó thi triển thuật độn băng, dưới chân lão ta liền ngưng tụ ra một khối băng khổng lồ cao ba trượng.
Lão ta vững vàng đứng trên khối băng đó, vung tay phóng ra một luồng kiếm khí màu đỏ đâm về phía Triệu Bân.
Triệu Bân không hề phòng ngự, để cho luồng kiếm khí đó đâm xuyên qua ngực.
Thấy vậy, lão già mặc mãng bào mới hiểu ngay ra rằng tên Cơ Ngân này… sắp đâm sầm vào lão ta!
Nói đâm liền đâm.
Triệu Bân phóng tới nhanh như một mũi tên khổng lồ đâm thẳng vào trong lồng ngực của lão già mặc mãng bào.
Ngay trước khi va chạm thì hắn đã dán thêm bùa dày đặc lên người của mình, toàn bộ đều là bùa nặng thân, lúc trước đáng ra hắn chỉ nặng hơn mấy trăm cân nhưng trong phút chốc hắn đã trở nên nặng hơn mấy ngàn cân.
Hự!
Lão già mặc mãng bào rên rỉ, vẻ mặt thất thần.
Tên tiểu bối cảnh giới Huyền Dương này sao lại nặng đến như vậy?
Nguyên nhân chính là vì không ngờ tới cho nên lão ta mới bị đâm tới mức trở tay không kịp, ngay cả khối băng dưới chân lão ta cũng bị xuyên thủng, hai người nặng nề ngã xuống đất.
Có lẽ là bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên lực của không khí ma sát lên người Triệu Bân cực kỳ khủng khiếp, khiến cho khung cảnh cháy sáng lên giống như có một ngôi sao băng vừa mới đáp xuống mặt đất vậy.
Bang!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...