Vô Thượng Luân Hồi
Như những gì mọi người đoán, Hàn Tuyết dùng đại chiêu, một bàn tay ngọc khổng lồ trong suốt từ trên trời ập xuống, nơi tay ngọc lướt qua, không khí và linh lực đều hóa thành băng, nửa bầu trời trở nên lạnh run, có tia sáng lờ mờ lóe lên, chưởng có mạnh hay không thì chẳng ai biết, nhưng hình ảnh lại khá là rung động.
Sở Vô Sương còn chẳng cần nhìn, lại chém ra một kiếm khí ngũ sắc.
Keng!
Tiếng kiếm khí va chạm vang vọng, như tia chớp bắn thẳng lên trời, thoải mái phá vỡ Lăng Tiêu Băng Ấn, sau đó kiếm uy vẫn còn rất mạnh, tách thành hai chém hai cánh của Hàn Tuyết.
Phụt!
Màu máu trên bầu trời rực đỏ.
Tất nhiên là Hàn Tuyết thua, rơi từ trên trời xuống như cánh diều đứt dây.
Soạt!
Sư phụ của cô ta đã đứng dậy, dùng lực nhẹ nhàng đỡ lấy cô ta.
“Ta… Thua”.
Hàn Tuyết cũng cười tự giễu, trận này thất bại thảm hại.
Từ đầu đến cuối vẫn không thể phá được lớp phòng ngự của Sở Vô Sương, thậm chí còn chẳng thể đến gần cô ta chứ đừng nói đến việc lay động được cô ta.
Sự chênh lệch của cô ta với Sở Vô Sương là một trời một vực.
Cô ta không còn cơ hội để hồi sinh nữa, trận chiến này đến đây là kết thúc.
Sở Vô Sương như bóng ma, khi tất cả mọi người vừa mới lướt qua thì cô ta đã ngồi xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi rồi.
Dù kiếm quang ngũ sắc đã nhập vào người nhưng vẫn có vầng sáng vô hình chiếu rọi khắp nơi.
“Mạnh, quá mạnh”.
Đệ tử chân truyền trong tông môn đều thổn thức không thôi.
Lần này các đệ tử mới vào tông đúng là không phải người, cháu gái của nữ soái thật đáng sợ, năm loại thuộc tính! Bao nhiêu năm mới có được một người, đến tận bây giờ vẫn không có ai biết hai thuộc tính còn lại là gì, có lẽ rất hiếm, cũng vì rất hiếm nên sức sát thương sẽ cực kỳ khủng bố.
“Đừng dây vào người đó, bỏ mạng đấy”.
Các trưởng lão đều dặn dò đồ đệ nhà mình như thế.
“Chỉ có đứa ngốc mới đi đụng vào người đó”, các đệ tử ho khan.
“Cơ Ngân, Liễu Như Nguyệt, lên đài”.
Ngô Huyền Thông ngáp một cái, lại gọi người, chỉ có Cơ Ngân là giọng cao vút.
“Sẽ là một trận chiến thú vị đây”.
Tất cả mọi người đều lên tinh thần, nhất là người nội môn, tất cả đều muốn nhìn thử xem cảnh giới Chân Linh của Cơ Ngân có thật sự mạnh như thế không, quật ngã Phật, điều mà người bình thường không thể làm được nhưng hắn lại làm được.
Có khá nhiều người liếc sang nhìn Vân Phượng và Vân Yên.
Tỷ muội sinh đôi, đệ tử của hai người lại phải lên đài ganh đua cao thấp.
Trước đó Mục Thanh Hàn đã thua.
Không biết lần này Cơ Ngân có cứu vãn được không.
Soạt!
Trong sự chú ý của tất cả mọi người, Liễu Như Nguyệt nhanh nhẹn nhảy xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...