Vô Thượng Luân Hồi
Hàn Tuyết không dám khinh thường, ngay lập tức phi thân lui về sau.
Ngay cả cô ta cũng không dám đỡ một đao này.
Khi phi thân ra phía sau, một tay cô ta liền kết ấn quyết, đài chiến đấu ngay lập tức được bao phủ bởi một lớp băng, từng mảnh băng đều lóe lên ánh sáng sắc lạnh, hóa thành những lưỡi dao băng phóng về phía Mặc Đao.
Mặc Đao định thân, vung đao đón đỡ.
Ám khí của Đường Hạo thì hắn ta vẫn có thể dùng chân nguyên hộ thể chống đỡ.
Nhưng những lưỡi dao băng của Hàn Tuyết không phải chuyện đùa, nó có thể dễ dàng xuyên thủng chân nguyên hộ thể của hắn ta.
Phong!
Hàn Tuyết khẽ quát lên, ấn quyết trong tay cô ta lại thay đổi.
Bí pháp mới được thi triển, ngay lập tức có một tầng băng xuất hiện níu chặt hai chân của Mặc Đao lại trên đài, từ đó lại có thêm tầng tầng lớp lớp băng lan ra muốn bao phủ lấy toàn thân hắn ta, chỉ cần một chút thời gian thì hắn ta nhất định sẽ bị đóng băng thành tượng đá.
Phá!
Mặc Đao quát lên một tiếng làm vỡ nát lớp băng, rồi lại chém ra một đao quét ngang.
Uy lực của một đao này hết sức bá đạo, đao thế ma sát khiến cho không khí trên đường đi của lưỡi đao cũng phải tóe lửa.
Keng!
Hàn Tuyết cầm kiếm Âm Băng vẽ ra một đường kiếm băng phá chiêu của Mặc Đao.
“Phách Thiên trảm”, Mặc Đao mạnh mẽ quát lên một tiếng, đao thế cuồng nộ không gì sánh được.
“Âm băng thiên thuẫn”, Hàn Tuyết định thân, một tay vung kiếm, một tay kết ấn ngưng tụ thành tấm khiên băng trước mặt, bên trên tấm khiên băng có khắc không ít cổ tự.
Keng!
Một trảm của Mặc Đao đã bổ đôi tấm khiên.
Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp Hàn Tuyết, tuy rằng một đao của hắn ta có thể bổ đôi tấm khiên nhưng chính hắn ta cũng đã bị chấn lui về phía sau, thanh đao trên tay hắn ta rung lên dữ dội khiến cho cánh tay của hắn ta tê dại, cơ bắp đau nhức vô cùng.
Cấm!
Hàn Tuyết hừ lạnh, một lần nữa thay đổi ấn quyết.
Ngay sau đó mọi người liền nghe thấy có tiếng dây xích va chạm, cổ tự trên tấm khiên băng đã kết thành những sợi xích vây chặt lấy Mặc Đao ở giữa rồi khóa chặt lấy tay chân của hắn ta, những sợi xích này còn mang theo lực hút, trong nháy mắt đã hút đi không ít khí huyết của Mặc Đao.
“Trảm”.
Mặc Đao đứng yên trên mặt đất, quanh thân hiện lên đao khí cắt đứt dây xích.
Đao khí của hắn ta rất mạnh, đã có thể chém đứt được hết những sợi xích băng.
Keng!
Hàn Tuyết đã lướt tới như một bóng ma, lăng thiên chém xuống một kiếm.
Ông!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...