Vô Thượng Luân Hồi
“Dược dịch linh châm đều vô ích cả thôi”, Trường Sinh Tiên nắm chặt lấy tay của Triệu Bân, âm trầm nói: “Nhóc con, bạc này không thể kiếm, chiếc nhẫn hộ tiễn mà lão phu đưa cho ngươi không được đem cầm bán”.
Trường Sinh Tiên dường như đã dùng hết sức bình sinh chỉ để nói ra câu này.
Triệu Bân cười khan một tiếng, nói ngay: “Tiên vật mà ta cũng dám bán hay sao chứ!”
“Vậy hãy nhắm mắt lại bảo vệ tâm mạch của mình”.
Trường Sinh Tiên mỉm cười, cố hết sức nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu của Triệu Bân.
Hự!
Triệu Bân kêu rên một tiếng, chỉ cảm thấy có một nguồn năng lượng mạnh mẽ chảy vào giữa ấn đường, nhìn vào bên trong thì mới nhận ra đó là tiên quang đang ngưng tụ ra một mảnh tiên tự trong thần thức của hắn.
“Vạn Pháp Trường Sinh quyết”, Triệu Bân đọc từng chữ một lên rồi mới nhận ra Trường Sinh Tiên đã ban cho hắn một bộ tiên pháp, nhìn qua là biết bộ tiên pháp này không hề tầm thường.
“Đây là công pháp trấn giáo của Đại La Tiên Tông ta, không được truyền ra bên ngoài”.
“Nhẫn hộ tiễn ngọc đen trong tay ngươi cũng không được để lộ ra trước mặt người ngoài”.
“Nói với Bất Niệm Thiên rằng lão phu không thể trở về…”
Trường Sinh Tiên nói liên tục, lão lúc này đã giống như ngọn đèn cạn dầu, càng nói giọng của lão lại càng khàn đi, hơi thở lại càng yếu ớt hơn.
Nói xong hết tất cả thì lão cũng ngưng lại, đầu của lão từ từ gục xuống, đôi mắt cũng từ từ nhắm lại.
“Tiền bối!”
Triệu Bân vội vàng bước tới, cố gắng đỡ lấy Trường Sinh Tiên.
Nhưng hắn còn chưa kịp chạm vào thì đã thấy thân thể của Trường Sinh Tiên dần dần hóa thành tro bụi.
Triệu Bân trong lòng cảm thấy hết sức bi thương, một vị tiên cao cao tại thượng, vạn người kính ngưỡng, tới khi rời khỏi thế gian lại ở trong hoàn cảnh ảm đạm như vậy.
“Cung tiễn tiền bối”.
Triệu Bân lui về phía sau từng bước, chắp tay cúi người.
Cái cúi người này xem như là bái tiên nhân, cũng là bái tiền bối, việc tiền bối đã giao hắn nhất định sẽ dốc lòng dốc sức đi làm.
Mẹ của hắn đã từng nói, đã hứa với người thì phải làm cho bằng được.
Sau khi thi lễ, hắn góp nhặt tro cốt của Trường Sinh Tiên để vào trong bình rồi cất cùng với chiếc nhẫn hộ tiễn, hắn sẽ mang theo tất cả tới Đại La Tiên Tông… đó hẳn là cố hương của Trường Sinh Tiên, hắn sẽ giúp cho lão tiền bối được trở về nhà, cũng như lá rụng về cội.
Xong việc, hắn lại xếp chân ngồi xuống, tĩnh tâm nghiên cứu Vạn Pháp Trường Sinh quyết.
Bộ tiên pháp này khiến cho hắn càng đọc lại càng cảm thấy kích động, sau khi hắn thử tu luyện theo tiên pháp thì toàn thân liền sinh ra một loại năng lượng tái sinh, hơn nữa còn giúp cho hắn phát huy hết tiềm năng trong cơ thể của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...