Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 96: Nó là bé gái…
Dịch: Toby
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Vĩnh biệt nghệ sĩ Văn Hiệp
Tề Bắc nhìn hướng Mộ Dung Tinh Thần biến mất, khoé miệng mỉm cười. “Nàng không đến, chẳng lẽ mình sẽ không biết đường đi sang sao?”
Dĩ nhiên, chuyện này phải đợi tới tối. Trở lại phủ thành chủ, Tề Bắc liền nói với bé trai Ca Đặc:
- Tiểu tử, ngươi tên là gì?
- Mễ Kỳ (Mickey).
Bé trai đáp.
“Mễ Kỳ?” Tề Bắc đột nhiên nở nụ cười. Danh tự của tên nhóc này rất giống tên một nhân vật phim hoạt hình kinh điển kiếp trước.
- Cười gì thế?
Bé trai căm tức nhìn Tề Bắc. Tên của nó vốn được gia gia đặt cho, nó luôn tự hào vì điều đó. Tề Bắc vỗ đầu Mễ Kỳ một cái nói:
- Tiểu tử kia, lớn tới vậy rồi mà vẫn so đo với bổn thiếu gia à.
Mễ Kỳ bị Tề Bắc kéo đi, chật vật lắm mới theo kịp cước bộ của hắn. Thằng bé nhanh chóng phát hiện nó bị Tề Bắc kéo tới một gian phòng tắm lớn, trong bồn tắm hơi nước bốc lên ngùn ngụt.
- Ngươi … ngươi muốn làm gì?
Mễ Kỳ tựa hồ bị doạ một chút. Tề Bắc cười ha ha một trận, quay đầu nhìn Mễ Kỳ, trực tiếp quăng nó vào bồn tắm, cười nói:
- Đương nhiên là tắm một cái rồi. Hiện tại người ngươi vô cùng bẩn, sao ở cùng bản thiếu gia được.
Vừa nói, Tề Bắc vừa thoát y nhảy vào bồn tắm.
- A ….!
Trong bồn tắm, Mễ Trì hét lên một tiếng, đồng thời lấy tay che mắt lại.
- Đều là đàn ông cả, kêu cái chim à
Tề Bắc nói, bất quá nghĩ lại xem ra quả thực tên tiểu tử này còn chưa có phát triển hết, nên chưa được thấy thân thể trưởng thành của đàn ông, thứ kia chắc vẫn còn chưa phát triển. (DG: chẳng biết có đúng không)
Mễ Kỳ sau khi hét lên một hồi thì buông tay xuống thì ngạc nhiên nhìn thân thể cường tráng của Tề Bắc. Chưa nói đến việc Tề Bắc có bộ mặt tuấn tú mà thân thể cũng phát triển hết sức cường tráng, da thịt không đẹp lắm nhưng theo từng cử động của hắn cũng có thể thấy được sự mạnh mẽ của những cơ bắp đó.
- Ha ha, hâm mộ sao, ngươi rèn luyện thân thể nhiều vào, đợi mấy năm nữa thì thân thể ngươi cũng trở nên cường tráng như vậy.
Tề Bắc cười nói.
- Ta không thèm.
Mễ Kỳ lầu bầu nói.
- Tiểu hữu, sao có thể không ôm chí lớn được, bổn thiếu gia sẽ dạy ngươi làm sao để trở thành môt người đàn ông thực thụ.
Tề Bắc hài hước cười cươi, vung tay bắt lấy Mễ Kỳ kéo xuống nước.
- A! Đừng mà!
Mễ Trì chưa nói xong thì đã bị hắn mạnh mẽ kéo vào trong nước. Làm hậu duệ của Địa Tinh, mặc dù thân thể đã có những biến đổi lớn nhưng vẫn không thể thích nghi được với nước. Vài lần như vậy, Tề Bắc không rút bớt chút sức mạnh nào, hắn cũng không cảm thấy việc khi dễ thằng nhóc kia là vô sỉ đến thế nào. Đầu Mễ Kỳ từ trong nước nhỏm lên, bị sặc đến đỏ cả mặt mũi, vừa ho khan vừa phun nước ra. Tề Bắc trượn trừng hai mắt, có chút ngạc nhiên. Lúc này, chiếc mũ rách nát trên đầu Mễ Kỳ đã bị rơi ra, từng sợi tóc dài rũ xuống, vết bẩn trên mặt cũng được rửa sạch sẽ, hiện tại nhìn nó ai dám bảo không phải là một tiểu nha đầu chứ.
- Nói cho bổn thiếu gia biết rốt cuộc nhóc là đàn ông hay đàn bà.
Tề Bắc sững sờ hỏi.
- Ngươi mới là đàn bà…
Mễ Kỳ quát Tề Bắc. Vẻ mặt Tề Bắc buông lỏng, thì ra chỉ là lớn lên giống con gái thôi.
- Ta là con gái.
Ngay sau đó Mễ Kỳ nói.
Tề Bắc há to mồm “con gái? Trời …. Thanh danh cả đời của ta!”
- Ngươi từ từ tắm, ta đi trước.
Tề Bắc từ dưới nước nhảy lên, khóac trường bào vào rồi lao ra ngoài như gió. Mễ Kỳ thả lỏng ngồi tựa vào bên hồ tắm, lẩm bẩm nói:
- Cái tên thành chủ này thật ra cũng không xấu lắm.
Huyễn Ảnh thấy Tề Bắc có chút khổ sở chạy ra liền kỳ quái hỏi:
- Thiếu gia, huynh làm sao vậy?
- Hừ! Tiểu gia hỏa kia là một nha đầu !
Tề Bắc lúng túng nói. Huyễn Ảnh hơi ngạc nhiên sau đó quay ra cười khanh khách. (.
- Còn dám cười, để xem bản thiếu gia trừng phạt muội ra sao đây.
Tề Bắc một tay ôm lấy Huyễn Ảnh, miệng hôn lên môi.
- Đừng!
Huyễn Ảnh ngẩng đầu lên, cánh tay ngọc choàng lên cổ Tề Bắc, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, đưa cái lưỡi nhỏ thơm tho vào. Hôn, kích tình triền miên, nóng bỏng mà nồng ấm. Huyễn Ảnh chỉ cảm thấy cả người nhẹ bẫng như mây hồng, linh hồn lơ lửng bay bổng. Nhất thời, Huyễn Ảnh cảm giác cái ở nơi bí mật giữa hai chân có một chiếc gậy thịt cứng rắn và nóng bỏng đang ngọ nguậy ở đó. Thân thể mềm mại của nàng run lên, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, cũng không biết sức lực từ đâu sinh ra mà lấy hai tay đẩy lồng ngực Tề Bắc ra.
- Thiếu gia, muội …muội còn có chút chuyện.
Đôi mắt xinh đẹp của Huyễn Ảnh rụt rè nhìn Tề Bắc một cái rồi nhanh chóng chạy mất.
- Nha đầu này ….
Tề Bắc có chút bất đắc dĩ nhìn xuống thằng nhỏ đang hớn hở sung sức, khí thế hừng hực. Mấy ngày qua hắn phải nhịn không ăn Huyễn Ảnh để khơi thông kinh mạch cho nàng thế mà hiện tại muốn ăn nàng cho hạ hỏa thì nàng lại chạy mấy. Tề Bắc dĩ nhiên có thể ép buộc nàng nhưng chuyện nam nữ quan trọng nhất là tình cảm. Một lát sau Huyễn Ảnh quay trở lại, mang theo cô bé Mễ Kỳ đã mặc đầy đủ quần áo. Mễ Kỳ đã trang điểm lại nhìn khá đẹp, lông mày như lá liễu, mắt trong như hạnh, da trắng như tuyết, nhưng lại là một mỹ nhân bại hoại. Vừa đi tới, Mễ Kỳ liền nhìn Tề Bắc một cái, ánh mắt di chuyển xuống dưới rồi ngừng lại khi tới nơi giữa hai chân hắn, dường như đang nhớ lại lúc nhìn thấy vật kia nơi bồn tắm. Tề Bắc có chút cứng họng, hắn rất muốn hô to một tiếng: “Tiểu nha đầu, ngươi sao có thể lưu manh như vậy?”
- Khụ Khụ…!
Tề Bắc ho khan hai tiếng, tay thoáng một cái lấy từ Không Gian giới chỉ ra một bộ khải giáp thời Địa Tinh và khay ngọc chế tạo. Ánh mắt Mễ Kỳ nhất thời bị hấp dẫn, nàng có chút thích thú vọt tới bên cạnh cái hộp trong suốt kia, mở nắp ra cầm lấy Địa Tinh khải giáp nhẹ gần như không có trọng lượng. Khải giáp này được đính vào mười lăm viên Ma Tinh cao cấp, đã không còn bộ dáng tàn tạ như lúc trước mà lộ ra vẻ đẹp đẽ sặc sỡ.
- Khải giáp thuộc thời kỳ toàn thịnh nhất của văn minh Địa Tinh, không ngờ vẫn còn một khải giáp chất lượng thượng phẩm như vậy.
Mễ Kỳ kinh ngạc nói. Tề Bắc khẽ mỉm cười, tiểu nha đầu này dường như không giống đang lừa người khác, nhìn bộ dáng nó rất giống một chuyên gia đầy kinh nghiệm.
- Phương pháp chế luyện ở bên trong, ngươi xem có thể chế tạo được không?
Tề Bắc mở miệng nói. Mễ Kỳ nhìn vào bên trong chiếc hòm có mười mấy cái ngọc bàn chế tác. Con bé buông khải giáp trong tay ra, thật cẩn thận nâng khai ngọc lên mang ra ngoài. Cũng không biết nó làm thế nào mà khay ngọc trong tay nàng đột nhiên nổi lên từng tia sáng. Trong con mắt của con bé mơ hồ có những văn tự thần bí đang lượn lờ bên trong.
- Nội dung bên trong coi như đầy đủ, phương pháp chế luyện cũng có đầy đủ cả ba loại chất lượng hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Mễ Kỳ nói.
- Ngươi có thể chế tạo được không?
Tề Bắc hỏi.
- Có thể, chỉ cần cung cấp đầy đủ tài liệu cho ta là được.
Mễ Kỳ ngẩng đầu lên, vẻ mặt tự tin nói.
- Cần những tài liệu gì?
Tề Bắc hỏi.
- Ngươi cầm giấy bút tới đây, ta sẽ liệt kê ra cho ngươi.
Mễ Kỳ nói, nhanh chóng liệt kê hết tất cả các tài liệu của khải giáp Phá Thiên vào trong một trang giấy. Tề Bắc nhìn một hàng tài liệu dài ngoẳng mà Mễ Kỳ liệt kê, sự hưng phấn trên khuôn mặt dần dần biến mất, thay vào đó là nụ cươi khổ. Hắn chưa cần nhìn Mễ Kỳ viết xong, chỉ nhìn mấy tài liệu phía trên hắn cũng còn chưa nghe thấy chứ đừng nói sở hữu, còn có một vài loại tài liệu thì dù có tiền cũng không mua nổi, đừng nói muốn chế tạo với số lượng lớn mà ngay cả chế tạo một cái cũng khó như lên trời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...