Vô Thiên Đế
- Cao đạo hữu chúng ta có thể bàn luận một chút không?
- Lý đạo hữu có gì chỉ giáo?
- Ở đây không tiện nói chuyện hay là tìm một chỗ yên tĩnh để bàn luận được không?
- Tất nhiên là được.
Hai người tiến vào căn phòng trống gần đó Lý Thiên Hành tìm một chỗ ngồi xuống thuận miệng hỏi.
- Sao hôm nay không thấy Y Tiên tiểu thư đi cùng mọi người?
- Y Tiên cảm thấy không được khỏe nên ở lại phòng nghĩ ngơi.
- À thì ra là vậy.
Lý Thiên Hành gật gật đầu ánh mắt đảo qua một vòng.
- Cao đạo hữu ta thấy huynh tuổi trẻ tài cao, thiên phú trát tuyệt chưa tới 20 đã sắp tiến vào trúc cơ nếu đặt ở hoàng gia học viện cũng có thể xem là thiên tài để bồi dưỡng.
- Lý huynh quá lời ta làm sao có thể so sánh với anh tài của học viện được.
Cao Trung Kiên hai mắt tràn đầy kiêu ngạo, ngoại trừ vị đại sư huynh vừa tiến vào trúc cơ thì bên trong Bạch Vân môn không ai là đối thủ của hắn.
- Cao huynh không cần khiêm tốn con người huynh từ bề ngoài đến thần thái đều là nhân trung chi long sao này chắc chắn sẽ thành tựu đại nghiệp, danh chấn tứ phương nói không chừng chức chưởng môn của Bạch Vân môn cũng không thể thoát khỏi tay huynh.
Cao Trung Kiên nghe Lý Thiên Hành nói trong lòng như nở hoa nhưng ngoài mặt lại thở dài ngao ngán.
- Muốn thành tựu đại nghiệp nào dễ như vậy.
- Cao huynh hình như có tâm sự thì phải?
- Không giấu gì Lý đạo hữu lần này ta đến Chung Nam cầu hôn một đích chính là để lôi kéo quan hệ, ta ở bên trong môn phái tuy tài năng không kém nhưng lại thân cô thế cô nếu như được Ngọc Thanh công chúa giúp đỡ như vậy mới có được vài phần cơ hội.
- Nói như vậy chẳng phải ta đã phá hư chuyện tốt của Cao huynh hay sao?
- Lý đạo hữu đừng hiểu lầm ta không có ý đó.
Lý Thiên Hành lập tức lắc đầu vẻ mặt tràn đầy chính khí.
- Dù sao chuyện này ta cũng có một phần trách nhiệm hay là như thế này đi, đúng lúc ta đang thực hiện một nhiệm vụ ở Chung Nam ta sẽ xin học viện ở lại thêm vài hôm sao đó cùng huynh đi tới Bạch Vân môn, trước mặt các vị trưởng lão cùng môn chủ nói giúp huynh vài lời có được không?
- Lý đạo hữu nói thật sao?
- Tất nhiên con người Lý Thiên Hành ta nói được làm được chưa bao giờ thất hứa với người khác.
- Vậy Trung Kiên xin đa tạ.
Lý Thiên Hành cười rạng rỡ đi đến bên cạnh hắn.
- Cao huynh hai ta cũng đã thân như vậy rồi ta có một chuyện muốn hỏi huynh nếu có chỗ không đúng xin huynh lượng thứ.
- Lý đạo hữu có gì cứ nói.
- Là như thế này hôm trước ta nhìn thấy Y Tiên tiểu thư ở ngự thư phòng nếu như ta đoán không lầm thì nàng chỉ mới tiến vào luyện khí sơ kì đúng không?
- Đúng là như vậy, Y Tiên từ nhỏ đã không thể tu luyện, môn chủ từng tìm rất nhiều vị đan sư nhưng vẫn không cách nào chữa được.
Lý Thiên Hành định mở lời nhưng lại do dự không quyết, Cao Trung Kiên nhìn thấy liền hỏi.
- Lý đạo hữu có chuyện gì khó sử sao?
- Đúng vậy, ta vốn tu đan đạo đối với những vấn đề này luôn có hứng thú rất lớn nếu như có thể mời Y Tiên tiểu thư đến vương thành thì tốt quá.
- Ý của đạo hữu là đưa Y Tiên đến vương thành để chữa trị.
- Cũng gần như là vậy nhưng mà bản thân ta cũng không nắm chắc được với lại thời gian lại rất lâu chỉ sợ nàng không đồng ý.
- Không biết thời gian là bao lâu?
- Ít nhất là 5 năm nhiều nhất có thể lên đến 20 năm.
- Lâu đến như vậy sao? Chuyện này e là ta không thể làm chủ cần phải hỏi ý kiến của Y Tiên.
Lý Thiên Hành khẽ gật đầu ánh mắt có chút thất vọng.
- Vậy ta sẽ đợi tin tức của huynh à đúng rồi có phải Cao huynh vừa mới tiến vào luyện khí đỉnh phong đúng không?
- Đúng vậy.
- Thật trùng hợp đúng lúc trên người ta có vài kiện tam cấp quy linh quả.
- Lý đạo hữu thật sự có tam cấp quy linh quả?
Cao Trung Kiên hai mắt sáng rực nếu như có được quy linh quả hắn có thể lập tức tiến vào trúc cơ không cần phải lo đến việc căn cơ bất ổn cũng không cần phải sợ tên đại sư huynh kia nữa.
Lý Thiên Hành lấy ra túi trữ vật tìm kiếm một lúc ánh mắt thoáng kinh ngạc.
- Kì lạ rõ ràng là ta để ở trong đây mà tại sao lại không có?
- Lý đạo hữu tìm kĩ lại xem.
- À ta nhớ ra rồi, mấy hôm trước ta đã đưa cho Ngọc Thanh luyện chế quy linh đan, Cao huynh không cần lo lắng nàng chỉ lấy có một quả để luyện đan hẳn là vẫn còn mấy quả.
- Vậy bây giờ chúng ta mau đi tìm Ngọc Thanh công chúa.
- Ấy huynh gấp như vậy làm gì? Ta đoán giờ này có lẽ Ngọc Thanh đã trở về phòng luyện đan chúng ta cũng không nên vì một chút chuyện nhỏ như thế mà làm phiền đến nàng, huynh yên tâm ngày mai ta sẽ mang linh quả đến cho huynh.
- Vậy xin đa tạ Lý đạo hữu nhưng thứ quý trọng như quy linh quả ta làm sao có thể nhận không được? Hay là ta dùng linh thạch để mua lại được không?
- Không cần phiền phức như vậy vài vạn trung phẩm linh thạch ta cũng không để ý chỉ là hi vọng huynh có thể giúp ta nói với Y Tiên tiểu thư một chút là được.
Cao Trung Kiên sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, số linh thạch lớn như vậy ngay cả sư phụ hắn cũng không có.
- Lý đạo hữu yên tâm ta sẽ cố hết sức.
- Vậy ta xin đa tạ Cao huynh trước.
Lý Thiên Hành mỉm cười thỏa mãng rời phòng, Cao Trung Kiên nhìn hắn rời đi sắc mặt trầm ngâm một lúc cuối cùng cũng rời đi.
- Lần này lão tử dùng một kiện tam cấp quy linh quả để đổi lấy một tiên thiên chi thể đúng là quá lời rồi.
Hắn vừa đi vừa mỉm cười một lúc sao đã đến phòng Ngọc Thanh.
- Thanh nhi phu quân của nàng về rồi đây.
Lý Thiên Hành hét lên một tiếng xong vào hắn vừa đẩy cửa ra liền thấy một già một trẻ đang ở bên trong.
- Gia gia sao ngài lại ở đây?
- Đây là hoàng cung của ta sao ta lại không thể ở đây?
- Ý của tiểu tế là ngài không phải muốn tổ chức yến tiệc gì đó sao? Sao bây giờ lại ở chỗ này?
Lão hoàng thượng nghe hắn hỏi ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
- Trẫm là hoàng thượng những chuyện nhỏ nhặt đó còn cần ta tự thân làm sao?
Hắn chợt nhớ ra lão già này là đại ca một nước cần gì phải động tay chân, tất cả mọi chuyện đều có tiểu đệ làm hết, Lý Thiên Hành nghĩ đến hai tên tiểu đệ của mình suốt ngày chỉ biết trộm cắp xem ra phải dạy dỗ lại một chút.
- Tiểu tử còn kim nguyên quả không? Nếu còn thì mau lấy ra đây.
- Gia gia kim nguyên quả cũng không phải là rau cải tiểu tế thật sự chỉ có hai quả, đợi khi tiểu tế trở lại vương thành nhất định sẽ lấy thêm cho người vài quả.
- Tiểu tử người không gạt lão già này đó chứ?
- Đúng vậy.
Lý Thiên Hành gật đầu chắc chắn bên trong vườn linh quả của hắn chỉ có một cây tứ cấp kim nguyên quả nếu như là ngũ cấp thì có tới vài chục cây.
- Thanh nhi con ra ngoài một chút ta có chuyện muốn nói riêng với hắn.
- Vâng.
Ngọc Thanh hành lễ rời đi trong phòng chỉ còn lại hai tên nam nhân một già một trẻ.
- Tiểu tử người quen Ngọc Thanh lâu như vậy hẳn là biết hoàng cảnh của mẫu thân nàng.
- Tất nhiên, nhạc mẫu đại nhân hiện tại đang làm nhị phu nhân bên trong Bạch gia.
- Ta muốn tiểu tử người giúp ta một việc hi vọng người không nên từ chối.
Lý Thiên Hành nghe lão nói lập tức ngẩn cao đầu.
- Gia gia cứ nói chỉ cần việc ngài yêu cầu không vi phạm nhân, lễ, nghĩ, trí, tín là được.
- Lão phu muốn người sao này thay ta chiếu cố hai mẹ con của Ngọc Thanh.
- Hử? Ngài… ngài muốn… muốn ta chiếu cố cả hai mẹ con?
- Không được sao?
Lý Thiên Hành tuy chưa gặp được nhạc mẫu lần nào nhưng chắc chắn nữ nhân sinh ra một mỹ nữ như Ngọc Thanh có thể xấu được sao, trong đầu hắn bắt đầu suy nghĩ đến cảnh tượng cùng hai mẫu tử nàng abcxyz máu huyết dâng trào, tim đập tán loạn.
- Được, tất nhiên là được, đây là việc tiểu tế nên làm.
- Ngọc Phương tuy là nhị phu nhân bên trong Bạch gia nhưng ta biết cuộc sống của nó cũng không dễ dàng gì, tiểu tử người là đệ tử trọng điểm hoàng gia học viện tương lai địa vị hẳn sẽ không bình thường, hi vọng người có thể giúp cho nó một ít để cuộc sống dễ thở hơn.
Lão đầu nói xong thì thở dài một hơi ánh mắt uy nghiêm lúc trước giờ đã mờ đục vẻ mặt dường như già đi rất nhiều.
- Chỉ có nhiêu đây thôi sao?
- Không lẽ tiểu tử người còn muốn tặng cho lão già này thêm mấy kiện linh quả sao?
- Gia gia yên tâm việc này tiểu tế nhất định sẽ làm được.
Chuyện này cũng không khó lắm chỉ cần hắn ném cho Bạch lão đầu kia mấy cái đan phương hoặc là mấy trái linh quả không tin bọn người Bạch gia không xem nhạc mẫu của hắn như nữ hoàng mà cung phụng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...