Lúc hắn trở lại luyện võ đường thì mọi người đã tập trung đầy đủ, người của đế viện chia ra canh giữ hai mươi sàng đấu, bên phải còn có một tấm bản lớn dáng danh sách tên của những đệ tử được chọn tham gia thí luyện lần này, Lý Thiên Hành nhìn qua một lần phát hiện tên của hắn nằm ở gần cuối bảng.
- Lão tử cũng có tên sao?
Hắn nhớ từ khi tiến vào học viện bản thân chỉ đi làm đúng một nhiệm vụ là cướp Y Tiên làm thê tử, tu vi của hắn cũng chỉ mới tiến vào kim đan sơ kì vậy mà lại được chọn.
- Cũng đúng kĩ thuật cưa gái của lão tử đâu phải ai cũng làm được, mấy tên này có thể nhìn ra được đúng là không hổ danh đệ tử đế viện.
Đúng lúc này Tần Phong bước lên đài tuyên bố tỉ thí bắt đầu, bất kì đệ tử bên dưới kim đan cảnh có thể đánh ngã người bên trong danh sách sẽ thay thế chỗ cho người đó.
Lý Thiên Hành nhìn từng tên bước lên đài khiêu chiến trong lòng có chút lo lắng.
- Không biết đánh du khích có bị phạm quy hay không?
Ngoại trừ xuyên tâm chỉ dùng để công kích trực diện, cho đến bây giờ lão sư phụ của hắn chỉ truyền thụ một bộ vô thượng long thương cùng một bộ nhất niệm hành không mà thôi.
- Nhất niệm hành không là thân pháp chắc chắn không dùng được còn vô thượng long thương ặc di tích lần này có lẽ không đi sẽ tốt hơn.
Lý Thiên Hành ngồi một bên chờ đợi vẫn không thấy ai đến khiêu chiến liền cảm thấy kì lạ, ánh mắt liếc nhìn xung quanh ở chỗ kháng đài của hắn vừa có một người muốn tiến lên khiêu chiến thì bị một đám người chặn lại, hắn nhìn đám thanh niên bên dưới trong đầu lóe lên một ý nghĩ.
- Lần này ta được tham gia di tích không lẽ là do lão viện trưởng sắp đặt?
Lý Thiên Hành quan sát một lúc vẻ mặt liên tục biến đổi, khi ánh mắt chuyển sang một thanh niên đang đứng gần đó chỉ huy, tên này chính là một trong những tiểu đệ của Triệu Minh.
- Tên Triệu Minh này đúng là không đơn giản.
Nếu hắn đoán không lầm thì Triệu Minh muốn lợi dụng di tích lần này để trả thù cho Triệu Lâm.
- Dù sao lần này lão tử cũng đi đào mộ sẵn tiện đào thêm vài cái cũng chẳng sao.
Nhờ đám người Triệu Minh bảo kê Lý Thiên Hành thuận lợi tham gia di tích, hắn rời khỏi học viện trở về biệt viện của mình liền chuẩn bị vài món quà để đa tạ đám người Triệu Minh.
- Tỷ phu huynh mới đi đâu vậy?
- Tiểu nha đầu sao muội lại ở đây? Có phải muội lại trốn học không?
Tiểu Linh nghe hắn nói liền biểu môi phản ứng.
- Huynh tưởng ai cũng như huynh sao, hôm nay người của đế viện đến giải quyết chuyện di tíchtất cả lão sư đều bận rộn nên muội mới được nghĩ.
- Thật sao?
- Đúng vậy.
Lý Thiên Hành nhìn nàng gật đầu khẳng định vẻ mặt hài lòng khẽ vuốt tóc nàng mấy cái.
- Còn nhò mà siêng năng như vậy là rất tốt, muốn trở thành một công dân tốt của xã hội phải biết tuân thủ đúng quy định hiểu không?
Hắn động viên nàng thêm vài câu sao đó hiên ngang rời đi.
- Tỷ phu tỷ phu khoang đã huynh vẫn chưa trả lời câu hỏi của muội.
- Muội hỏi gì?
- Hừ huynh đừng giả bộ nữa mau khai thật đi lúc nãy huynh đã đi đâu? Có phải là đến chỗ của yêu nữ kia không?
Lý Thiên Hành nghe nàng nói vẻ mặt có chút tức giận.
- Muội thấy huynh giống loại người như vậy sao?
- Huynh không đi gặp nàng ta vậy cả một buổi sáng huynh đi đâu? Nếu huynh không nói rõ muội sẽ đi báo cho Thanh tỷ biết.
Hắn nhìn tiểu nha đầu chạy đi lập tức kéo lại, từ sao khi ở vạn bảo các trở về hắn vẫn bị Ngọc Thanh cắm túc nếu bây giờ lại bị tiểu nha đầu đốt nhà vậy thì tháng này xác định cmn rồi.
- Sáng nay ta ở trong học viện.
- Huynh ở học viện để làm gì?
Tiểu Linh dùng ánh mắt không tin nhìn hắn, hơn nữa năm nay số lần vị tỷ phu này đến đan phòng còn không quá 5 lần.
- Ta đi tham gia di tích nếu muội không tin thì có thể đến luyện võ đường xem, tên của huynh vẫn còn nằm trên danh sách.
- Thật không?
- Muội đến đó chẳng phải sẽ biết sao?
Tiểu nha đầu nhìn vẻ mặt thành thật của hắn tạm thời cho qua.
- Huynh tu đan đạo lại muốn tiến vào di tích làm gì? Như vậy sẽ rất nguy hiểm.
- Muội không biết tỷ phu của muội là đan vũ song tu sao, tai trái luyện đan tay phải luyện kiếm một cái di tích nho nhỏ làm sao có thể làm khó ta được, muội không cần lo lắng cho ta.
- Ai lo lắng cho huynh chứ? Muội chỉ sợ Thanh tỷ lo lắng mà thôi.
- Thật vậy sao? Muội thật sự không lo lắng cho ta sao?
Tiểu Linh nhìn nam nhân trước mặt càng lúc càng gần, gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, tim đập loạn cả lên.
- Muội có chuyện phải giải quyết, trước khi đi huynh nhớ thông báo cho Thanh tỷ đó.
Tiểu nha đầu nói xong liền chạy đi mất, chỉ có thể nghe được tiếng của nàng vọng lại.
- Cuối cùng cũng tìm ra cách khắc chế tiểu bạo nữ này.
Lý Thiên Hành tiến vào giới chỉ, di tích lần này mở ra ngay cả người của đế viện cũng đến chắc chắn sẽ không đơn giản, hắn cần phải chuẩn bị trước vài thứ.
- Trước tiên cần phải nâng cấp một số vật phẩm.
Di tích lần này không giới hạn cảnh giới khả năng đụng phải boss lớn là rất cao, Lý Thiên Hành nhìn toàn bộ số đan dược trước mắt vẽ mặt tràn đầy thỏa mãng.
- Hóa linh đan, hóa thủy đan, bạo linh đan, mê hồn đan, khốn hồn đan… lão tử đúng là một lương y cả đời chỉ luyện đan giúp người khác.
Lý Thiên Hành gọi ra linh hỏa dựa theo chỉ dẫn của thần thư bắt đầu nâng cấp đan dược, hắn mất gần nữa ngày trời mới có thể nâng cấp toàn bộ số đan dược của mình.
- Tiểu tử ta khuyên người một câu ít dùng mấy thứ bàn môn tả đạo sẽ tốt hơn.
- Thật ra đệ tử cũng không muốn dùng những thứ này nhưng vì để giữ lấy cái mạng nhỏ của mình giúp sư phụ thực hiện nguyện vọng nên mới cắn răng dùng đến.
Hắn nói đến đây bên trong đôi mắt tràn đầy ủy khuất cùng không cam lòng.
- Sư phụ hay là người truyền thụ cho đệ tử thêm vài môn vô thượng công pháp như vậy đệ tử cũng không cần dùng những thứ này nữa.
- Những thứ này tuy là có chút tà đạo nhưng để đối phó với mấy tên tiểu tử phàm giới cũng không tệ.
Lý Thiên Hành nhìn bộ dáng như đúng rồi của lão thì biết lần này chẳng làm ăn được gì.
- Lão đầu tử đúng là càng ngày càng khó chơi, nếu như không nhanh chóng tìm cách ngay cả báo vật bên trong tiên các cũng khó moi được chứ đừng nói đến mấy bộ công pháp kia.
Hắn vừa nghĩ đến đây trong đầu chợt nhớ ra một chuyện.
- Sư phụ lần trước người hứa với đồ nhi không biết đã làm xong chưa?
- Chuyện gì?
- Người từng nói sẽ tặng cho Y Tiên vài món bảo vật để phòng thân không lẽ người quên rồi sao?
- Người yên tâm ta đã chọn được mấy thứ thích hợp cho tiểu nha đầu đó.
- Thật sao?
Lý Thiên Hành hai mắt sáng rực nhìn lão.
- Hay là sư phụ giao mấy thứ đó cho đồ nhi giữ, đồ nhi sẽ tìm cơ hội thích hợp đưa cho nàng.
- Cũng được.
Lão sư phụ gật đầu, một luồn tử sắc linh khí bay đến trước mặt hắn, sao khi linh khí tan đi trên đất xuất hiện vài món đồ vật.
- ẶC chỉ có nhiêu đây thôi sao?
Lý Thiên Hành kiểm tra từng món vẻ mặt vô cùng khó coi, những thứ này vừa nhìn qua là đã biết không phải phàm vật nhưng vấn đề nằm ở chỗ đây đều là tư trang của nữ nhân làm sao hắn có thể dùng được?
- Sư phụ sao không thấy binh khí tấn công?
- Chỉ cần tiểu nha đầu kia mang theo mấy thứ này trên người cho dù bị một đám toái hư vây công cũng chẳng có vấn đề gì.
- Lợi hại vậy sao?
Hắn nghe lão nói trong đầu liền xuất hiện cảnh tượng bản thân hiên ngang đứng trước mấy chục tên toái hư tay trái cằm trâm cài, tay phải cằm khăng lụa đúng là vô cùng đặc sắc.
- Sư phụ cho dù không ai đụng được vào nàng nhưng mà bị động phòng ngự cũng không phải là cách tốt chẳng lẽ người chưa nghe độc cô tiền bối nói tấn công chính là cách phòng ngự tốt nhất sao?
- Được rồi người đi hỏi xem nha đầu kia thích loại vũ khí nào sao đó nói cho ta biết.
- Đồ nhi tuân lệnh.
Lý Thiên Hành nhìn lão gật đầu, khuôn mặt xuất hiện nụ cười đắt ý, chỉ cần đến lúc đó hắn phong bế thần thức thì muốn đào kiểu gì chẳng được?
Lý Thiên Hành ở bên trong giới chỉ chế tạo thêm vài loại đan dược mãi đến sáng hôm sao hắn mới ròi phòng, vừa ra khỏi cửa đã đụng phải tam nữ.
- Các nàng đứng đây làm gì?
- Thiên Hành thiếp nghe Tiểu Linh nói chàng sẽ tham gia di tích lần này đúng không?
- Đúng vậy, ta cũng đang định tìm nàng để nói chuyện này.
- Thiếp nghe nói di tích lần này rất nguy hiểm ngay cả người của đế đô cũng đến chàng đừng đi được không?
Lý Thiên Hành nghe nàng nói liền biết tiểu nha đầu phía sao chính là chủ mưu mọi chuyện, hắn quay sang trừng mắt nàng một cái.
- Thanh nhi lần này là người của đế viện đích thân tuyển chọn ta làm sao có thể làm trái được?
Hắn tiến đến bên cạnh nắm lấy tay nàng, khuôn mặt áp sát tới, nhỏ giọng nói.
- Nàng quên ta còn có thứ kia sao? Chỉ cần gặp phải nguy hiểm ta sẽ lập tức tiến vào bên trong.
Ngọc Thanh bị hắn áp sát gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ cuối đầu, trong lòng loạn lên cũng không biết có nghe được gì hay không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...