Lời nói y hệt với giọng điệu gần như giống nhau được nói ra từ trong miệng hai người quan tâm nhau.
Diệp Hi Hòa quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào tên người Ấn còn nửa cái mạng đang cầm quả bom mini sắp nổ trong tay!
“Lại là trò này à?”
Diệp Hi Hòa thua một lần cho nên hắn tuyệt đối sẽ không để gã đạt được ý nguyện, hắn lên đá bay cánh tay Dujean thành xương máu, sau đó nhặt quả bom mini lên, hời hợt bóp nát.
Quả bom mini được chế tạo đặc biệt có sức nổ kinh người, nhưng ở trong tay Diệp Hi Hòa thì lại như viên phấn bị bóp thành bụi, ngay cả tư cách nổ tung cũng không có.
“AmenlII"
Dujean nhìn thấy cảnh tượng này thì trực tiếp cầu nguyện trời xanh, hai mắt trợn tròn rồi bị dọa xỉu.
Ngay cả Long Lăng Vân đi tới từ phía sau nhìn thấy cảnh tượng này cũng kinh hãi không thôi!
Cô ấy là nữ chiến thần, nhưng khi tự ngẫm lại thì cũng không làm được chuyện dùng tay không bóp nát một quả bom mini như Diệp Hi Hòa!
Cho dù có thể thì cô ấy cũng không thể ung dung bình thản, nhẹ nhàng như Diệp Hi Hòa!
Bây giờ cô ấy mới nhớ tới câu nói của Yêu Cơ về vị sư đệ này, mặc dù lên núi muộn và xuống núi sớm, tổng cộng mới ba năm.
Nhưng những thứ hắn học trong ba năm này chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn so với chín vị sư tỷ cộng lại, cho nên hiện tại Long Lăng Vân không dám tưởng
tượng rốt cuộc Diệp Hi Hòa đã mạnh đến mức nào!
“Sư đệ, nếu đệ vào quân đội bọn tỷ, thì sau này ở Đại Hạ rộng lớn nào có kẻ địch dám tới đánh?”
Long Lăng Vân hít một hơi thật sâu, đi tới trước mặt Diệp Hi Hòa nói.
“Sư tỷ, tỷ biết thân phận của bọn họ không?” Diệp Hi Hòa hỏi.
“Không biết." Long Lăng Vân lắc đầu.
Với địa vị của cô ấy thì có rất nhiều người muốn giết cô ấy, cho dù là trong nước hay là nước ngoài.
Nhưng người dám giết cô ấy lại không nhiều như vậy, cho nên rất dễ trong việc điều tra!
“Sư đệ, tỷ sẽ dẫn bọn họ về tra hỏi nghiêm khắc nên tất nhiên sẽ biết ai muốn làm hại tỷ, chỉ là...”
Long Lăng Vân có hơi tiếc nuối nói: “Tỷ nói muốn dẫn đệ đi ăn cơm để mở tiệc cho đệ, kết quả lại phải khiến đệ ra mặt giúp sư tỷ, sư tỷ có lỗi với đệ.”
“Không phải sư tỷ đã nói giữa chúng ta không cần phải nói câu cảm ơn sao? Ăn cơm là chuyện nhỏ, đầu tiên chúng ta phải kéo thủ phạm thật sự ở phía sau tấm màn ra, dám ra tay với nữ chiến thần thì đây là tội chếtI!” Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói.
“Ừm, tỷ sẽ lập tức điều tra sau khi quay về, ngoài ra đệ hãy yên tâm về phố, sư tỷ sẽ cho người giải quyết hậu quả thật tốt. Sư đệ, đệ phải nhớ lần này sư tỷ nợ đệ một bữa cơm, lần sau sẽ đền bù cho đệ gấp đôi!”
Long Lăng Vân trịnh trọng nói.
“Không dám.”
Diệp Hi Hòa cũng không dài dòng, hắn giao nơi này cho Long Lăng Vân như vậy là đủ rồi, sau đó quay người rời đi.
“Sư đệ"
Bỗng nhiên Long Lăng Vân kêu lên.
“Sao vậy?”
“Nhớ rõ phải thường xuyên liên lạc với sư tỷ, kết bạn 'Wechat với sư tỷ, nếu đệ có gặp chuyện gì thì có thể tìm sư tỷ!" Long Lăng Vân dặn dò.
Diệp Hi Hòa khẽ gật đầu, lập tức xin số điện thoại của Long Lăng Vân.
“Tên nhóc thúi này!”
Long Lăng Vân đỏ mặt nhìn Diệp Hi Hòa đi xa, lúc này cô ấy mới lấy điện thoại ra gọi điện cho phó quan của mình, để cô ấy dẫn người tới áp giải ba tên tàn phế, rồi cùng nhau giải quyết chuyện phố ẩm thực.
Mà lúc này, cô ấy suy nghĩ rồi mở nhóm Wechat ra, gửi tin nhắn: “Hôm nay muội đã gặp sư đệ! Không lừa mấy tỷ, đệ ấy đẹp trai ngất ngây, đẹp muốn chết, đệ ấy khiến trái tim muội rạo rực luôn đó!”
“Xem ra sư tôn nói không sai, đệ ấy thật sự là đứa con của Trời, bây giờ muội đã xác thực chuyện này.”
Nhóm Wechat im lặng một lúc lâu. Có người trả lời:
“Gửi ảnh đi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...