Vô Tận Trùng Sinh



***

Trong quá khứ, Khương Thần cũng đã từng tìm được Hỗn Nguyên Chi Khí sót lại trên Lam Hải tinh này, tuy nhiên lại không đủ để hắn vượt qua Nguyên Thể Cảnh, do đó không thể mở ra Thánh Đồng, cũng không thể quan sát kĩ được tình hình trong cơ thể mình. Hiện tại, nhờ có gốc dược thảo kia, hắn vượt qua Nguyên Thể Cảnh, bước vào Nguyên Khí Cảnh, Thánh Đồng được kích hoạt, hắn cũng đã nắm rõ tình hình bên trong cơ thể mình. Phù văn nguyền rủa của Thời tộc cường giả đánh sâu vào linh hồn mình kia so với rất lâu trước đó hắn nhìn thấy, đã mờ đi rất nhiều. Nếu như một thế này, có thể tăng cao thực lực của mình, hắn có thể thử xóa đi lạc ấn phù văn nguyền rủa trong linh hồn mình.

Theo đó cảnh giới tu luyện tại Đại Thiên Nguyên Giới lần lượt là Nguyên Thể Cảnh, Nguyên Khí Cảnh, Nguyên Hồn Cảnh, ba cảnh giới này là ba cảnh giới căn bản của tu sĩ Đại Thiên Nguyên Giới. Tu luyện thân thể, khí huyết cùng linh hồn, tại ba cảnh giới này càng vững chắc, tương lai càng có thể đi xa. Cảnh giới sau đó lần lượt là Nguyên Linh Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Nguyên Vương Cảnh, Nguyên Tôn Cảnh, Nguyên Thánh Cảnh, Nguyên Đế Cảnh. Phía sau Nguyên Đế Cảnh còn có Tiên Đế, Đại Đế cùng Cổ Đế, tuy nhiên, ngoại trừ tại Thánh giới, Minh giới, Thần giới cùng Thiên Giới thì ở Đại Thiên Nguyên Giới ba cảnh giới phía sau Nguyên Đế từ khi đại chiến thế giới năm đó, gần như chưa bao giờ xuất hiện.

Lại nói Khương Thần cảnh giới hiện tại liền là Nguyên Khí Cảnh. Nếu như chỉ dựa vào một gốc linh dược thì hắn mười phần không thể tu luyện tới Nguyên Khí Cảnh, may mắn hắn dùng một chút phàm dược thay thế, luyện chế ra Bồi Nguyên Đan, vừa phục dụng vừa hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí còn sót lại trên Mê Thất Đảo mới có thể miễn cưỡng tu luyện tới Nguyên Khí Cảnh. Tại cảnh giới này, tu sĩ liền tu luyện khí huyết, nhờ Hỗn Nguyên Chi Khí tẩm bổ khí huyết của bản thân. Hắn cũng không nghĩ tới, thân thể này do Luân Hồi Chú diễn sinh ra lại mang theo huyết mạch Thánh tộc. Thánh Đồng vì thế cũng thuận lợi kích hoạt. Thánh Đồng đồ đằng của Thánh tộc theo lí thuyết mang theo chín hình thái tương đương chín cảnh giới từ Nguyên Thể Cảnh tới Nguyên Đế Cảnh. Tuy nhiên, trên thực tế tộc nhân tại Thánh tộc bình thường việc mở ra hình thái thứ chín sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi lẽ tại ba đại cảnh giới căn bản Nguyên Thể, Nguyên Khí cùng Nguyên Hồn Cảnh khi tẩy rửa huyết mạch, dẫn động Thánh Đồng, thường sẽ thất bại, phải đợi đến cảnh giới Nguyên Linh, tộc nhân Thánh tộc có huyết mạch đạt độ tinh khiết cao mới có thể thành công kích hoạt Thánh Đồng, do vậy, nếu như từ Nguyên Linh Cảnh ngươi mới có thể kích hoạt Thánh Đồng, vậy thì phải chạm đến Cổ Đế Cảnh ngươi mới có thể mở ra hình thái thứ chín. Chính vì thế, Cửu Tinh Thánh Đồng tại Thánh tộc cũng cực kì hiếm thấy. Một số người đã từng đưa ra chủ ý tu luyện đạt tới cảnh giới cao, huyết mạch trở nên tinh khiết sẽ tự phế tu vi, trở lại Nguyên Thể Cảnh mưu toan kích hoạt Thánh Đồng, nhưng tự phế tu vi đồng nghĩa với việc huyết mạch bị tổn hại nghiêm trọng. Trộm gà không thành còn mất thêm nắm gạo, chủ ý này cũng đã bị dẹp bỏ.

Khương Thần là tộc nhân trẻ tuổi duy nhất nắm chắc trăm phần trăm mở ra được Cửu Tinh Thánh Đồng, bởi vì ngay từ khi sinh ra, tại Nguyên Thể cảnh giới Thánh Đồng đồ đằng đã được kích hoạt. Thân mang huyết mạch Thánh tộc cực phẩm, nếu như không thể tu luyện tới Nguyên Đế để mở ra Cửu Tinh Thánh Đồng thì huyết mạch cực phẩm này coi như quét rác.


Tại Thánh tộc vốn chia làm hai mạch chính, một mạch chủ tu nguyên thuật, mạch còn lại chủ tu đan dược, trận pháp hoặc phù chú. Hai mạch này thường sẽ thay phiên nhau chưởng quản Thánh tộc.

Ngoài ra, Thánh tộc còn có các chi mạch khác, những chi mạch này số nhỏ ở Thánh Giới, còn phần lớn sẽ ở Thánh Thiên đại lục, một mảnh đại lục tại Đại Thiên Nguyên Giới do Thánh tộc chấp chưởng, Thánh tộc các chi mạch ở đây thường có huyết mạch không tinh khiết, do kết hôn cùng người ngoại tộc, chỉ khi nào nắm chắc huyết mạch tu luyện tới mức độ cận tinh khiết, mới được tham gia đại lễ tẩy rửa huyết mạch. Đại lễ này được tổ chức tại Thánh Giới, những tộc nhân trẻ tuổi tại Thánh tộc Thánh Thiên đại lục lúc này sẽ được đặt chân lên Thánh Giới để kiểm tra huyết mạch, những tộc nhân nào có huyết mạch cận thuần khiết sau khi khi tẩy lễ sẽ không còn lây dính huyết mạch pha tạp, lúc đó có thể mở ra Thánh Đồng đồng thời sẽ được lựa chọn ở lại Thánh Giới tu luyện hoặc trở về Thánh Thiên đại lục. Với tộc nhân Thánh tộc tại Thánh Thiên đại lục, được tu luyện tại Thánh Giới chính là ước vọng lớn nhất của họ, bởi Thánh Giới mới là cội nguồn của họ. Thánh Thiên đại lục mặc dù điều kiện tu luyện so với Thánh Giới kém một chút, nhưng được tu luyện tại Thánh Giới còn mang một ý nghĩa khác, đó là lúc đó ngươi mới chân chính được công nhận là tộc nhân Thánh tộc. Còn tại Thánh Thiên đại lục, ngươi ít nhiều sẽ chịu một chút ủy khuất khi gặp tộc nhân từ Thánh Giới, không phải họ mạnh hơn ngươi, mà vì cùng là tộc nhân Thánh tộc, họ có Thánh Đồng còn ngươi thì không. Chuyện này tại các cổ tộc khác cũng diễn ra như vậy, sẽ có chủ mạch cùng các chi mạch tách biệt, không sống cùng tại một giới vì sợ huyết mạch bị pha tạp.

Khương Thần sau khi đạt tới Nguyên Khí Cảnh, Thánh Đồng dần chuyển sang hình thái thứ hai, mang theo thần thông Thanh Tẩy. Nhờ Thanh Tẩy, Hỗn Nguyên Chi Khí còn sót lại trong không khí trên Lam Hải tinh này sẽ được hấp thu triệt để. Mặc dù với Lam Hải tinh không khí, Hỗn Nguyên Chi Khí gần như bằng không, nhưng đối với hắn, gia tăng một phần thực lực chính là tăng thêm khả năng có thể thoát khỏi trớ chú nguyền rủa. Hắn sớm đối với cảnh trùng sinh vòng lặp này sinh ra chán ngán. Đồng thời đối với thủ đoạn của Thời tộc, càng cảm thấy kinh thán, quả nhiên là chủng tộc thần bí nhất Đại Thiên Nguyên Giới.

Sau khi chia tay với Tiểu Ngạc, hắn trôi nổi trên biển đã mấy ngày, tính toán, nếu không thể gặp được tàu bè nào qua lại, có lẽ phải dùng đến một chút thủ đoạn để bè gỗ có thể vào bờ nhanh hơn. May mắn, hắn gặp một chiếc tàu đánh cá đi ngang qua, sau khi bịa ra một vài lí do gặp nạn, hắn cũng được chấp nhận cho lên tàu, nhờ đó, hắn cập bến nhanh hơn.

“Thải Hân a, không biết ngươi hiện tại thế nào nha.” Khương Thần lẩm nhẩm, mỗi lần nhắc đến cái tên này, khóe miệng hắn không tự chủ được đều câu lên nụ cười thần bí.




Trong một thành trấn phồn hoa, người đi tấp nập, xuất hiện giữa đám người, một vị thanh niên trẻ tuổi, thời tiết mặc dù không đến mức nắng nóng gay gắt, nhưng đối với người đi đường, việc mặc lên mình một chiếc áo măng tô dạ dày cộp là một điều không tưởng. Chỉ có điều, điều không tưởng đó lại xuất hiện trên người vị thanh niên kia. Hắn chính là Khương Thần, sau khi vào đến đất liền, hắn liền bắt đầu tìm cách đi đến Đế đô trước hết gặp Lâm Thải Hân báo bình an. Tuy nhiên, tại thế giới này, với việc hắn không có một xu dính túi, muốn tìm một chiếc xe đến với Đế đô là không thể nào.

Lợi dụng thân phận tu sĩ?

Mặc dù kết cấu không gian ở Lam Hải tinh không hề vững chắc, ngược lại, lại còn vô cùng lỏng lẻo, nhưng hắn mới chỉ có cảnh giới Nguyên Khí Cảnh vẫn không thể phi hành.

“Vẫn là một phàm nhân thì sẽ tốt hơn.” Khương Thần lẩm nhẩm, đối với thành trấn này, hắn cũng không xa lạ. Nơi này gọi là Lữ Hành trấn. Đây là một điểm du lịch nổi tiếng gần với vùng biển, quanh năm có rất đông du khách trong nước và ngoại quốc tới đây, vì thế liền gọi là Lữ Hành.


Nghe tên mang đến một cảm giác cổ xưa cũ kĩ, quả thật đây là một trong những cổ trấn còn nguyên vẹn của Thiên Độ quốc. Lữ Hành trấn này là một trong những thành trấn quan trọng của Thiên Độ quốc, hàng năm mang lại một nguồn lợi kinh tế lớn cho đất nước này.

“Tiểu tử, mau mau tránh đường, trời nóng bức còn bày đặt cosplay.”Một vị thanh niên đạp xe xích lô băng lên vỉa hè đón khách, vừa đạp xe vừa la lên tránh cho đâm phải Khương Thần.

Khương Thần nhanh chóng tránh qua một bên, nhíu mày, lát sau khẽ lắc đầu, nếu như ở Thánh giới hoặc Đại Thiên Nguyên Giới, tên cưỡi xích lô kia sớm đã bị hắn một tát, chụp chết tại chỗ. Chỉ là đối với phàm nhân không chút chống cự này, hắn không khác bao nhiêu so với một con kiến. Một con kiến hướng tới ngươi kêu gào, ngươi cần thiết phải để ý tới nó sao?

Trên đường, mọi người đều nhiều ít liếc nhìn Khương Thần một chút, không hẳn bởi lối ăn mặc kì dị của hắn giữa thời tiết nóng nắng như vậy, mà còn bởi vì kì lạ đối với mái tóc của hắn nữa. Bình thường không có nhiều nam nhân nuôi tóc dài cả. Nếu có, cũng là sẽ buộc lên một cách gọn gàng, sang trọng, không giống như Khương Thần, mái tóc dài của hắn chỉ buộc hờ giữa lưng, nhìn qua giống như vừa mới đi đóng phim cổ trang về.

“Có cướp…có cướp..”

Trong đám đông, một mỹ phụ xinh đẹp bỗng nhiên hô hoán lên, bên cạnh, một vị thiếu nữ tuổi chừng mười lăm mười sáu đang nâng đỡ, một bên tay của mỹ phụ xinh đẹp kia đang chảy chút máu máu, nhìn qua hẳn là do vết dao gây ra. Đồng thời, len lỏi qua đám đông, một tên thanh niên dáng người nhỏ con, một tay cầm dao giơ lên hù dọa đám người đi đường, một tay còn đang cầm một chiếc túi xách da nâu, hẳn là mới vừa giật trộm của mỹ phụ nọ. Tên tiểu thâu này có lẽ mới hành nghề, đáng lí ra chỉ nên cắt quai của chiếc túi xách, không ngờ quá tay, cắt trúng tay của mỹ phụ xinh đẹp nên mới bị phát hiện.


“Mau cút ra nếu không ta đâm...”Tiểu thâu vừa chạy vừa la lớn, tay cầm dao lia qua lia lại hòng giải tán đám đông.

“ Hiện tại cướp cũng manh động như vậy sao?”Khương Thần khẽ lắc đầu liếc nhìn tiểu thâu, quyết định không để ý tới.

Tuy nhiên, hắn không để ý tới không có nghĩa là tên tiểu thâu kia không để ý tới hắn. Nhận ra trên đường chạy, vẫn có một tên thanh niên cản trở không né tránh, tiểu thâu quyết định cho tên thanh niên này một bài học.

“Tiểu tử, ngươi bị điếc a, nếu không tránh ra, đại gia tặng ngươi một dao.”Tên tiểu thâu lao tới, một tay cầm túi xách định đẩy Khương Thần sang một bên, tay còn lại cầm dao định lia ngang, chém cho hắn một cú vào bắp tay. Tuy nhiên, đối với loại hành động này, trong mắt Khương Thần chính là tiểu hài tử múa võ. Chỉ thấy Khương Thần khẽ nghiêng mình né sang một bên, tiểu thâu mất đà, liền ngã sầm xuống đất, con dao vì thế liền văng sang một bên.

Người đi đường thấy vậy, nhanh chóng xúm lại, một người cầm lấy con dao ném ra xa phòng tránh tên cướp vùng dậy giật dao trở lại, những người còn lại mỗi người một tay một chân giữ chặt lấy tên cướp.

Khương Thần có chút tức cười ngoảnh mặt nhìn tên tiểu thâu, sau đó hờ hững quay đi như chưa từng có chuyện gi xảy ra. Tên tiểu thâu bị mọi người đè nghiến, chỉ lát sau bị trói chặt như bánh trưng, khuôn mặt khổ qua, miệng không biết bị ai trong lúc hỗn loạn đấm sưng lên, lúc này chỉ biết khóc lóc xin tha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận