Một trăm tám mươi vạn trung phẩm linh thạch, đừng nói là đối với hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, dù là cường giả cấp lục tinh cũng là số tài sản kếch sù. Trong cường giả cấp lục tinh chỉ có cường giả như phủ chủ Vân Lam phủ, Đảo chủ của Mạc Niên đảo, Thành Hồng mới có được mấy trăm vạn thậm chí là ngàn vạn trung phẩm linh thạch. Cường giả cấp lục tinh đơn độc thường không có nhiều linh thạch.
- Những linh thạch này phải giữ lại cho ta.
Có được pháp khí thì hiến cho Thuần Nhân tộc.
Những tinh thạch thì Dương Thạc phải để trong người.
Sau này có rất nhiều chỗ cần sử dụng linh thạch.
Dương Thạc cất đi báu vật không gian giới chỉ của năm chủng tộc trên Bạch Lâm đảo, đưa mắt nhìn Dương Thiên đứng gần đó, lạnh lùng hỏi:
- Dương Thiên, bây giờ ngươi chịu phục chưa?
Giờ phút này, Dương Thiên trợn to mắt.
Dương Thiên không thể tin nổi.
Nếu nói lúc trước Dương Thạc tập kích giết chết hai cường giả của Nhân Mã tộc, biểu hiện ra sức chiến đấu cấp ngũ tinh thì Dương Thiên còn có tự tin ngang ngửa với hắn. Bây giờ Dương Thạc dễ dàng giết bá cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, năm cường giả hư không Võ Thánh cấp tứ tinh, cứng rắn đỡ những đòn công kích, hiện ra thực lực khiến Dương Thiên không thể sinh ra một chút ý định đứng ngang hàng.
- Không thể nào!
Dương Thiên nhỏ giọng nói:
- Sao lại mạnh như vậy được? Điều này không hợp với lẽ thường, tuyệt đối không hợp với lẽ thường!
- Thiên hạ to lớn, không gì không có, thiên tài tuyệt vời siêu hơn ta có rất nhiều. Chẳng qua Dương Thiên, ngươi luôn cho rằng có thể nắm sinh mạng của ta trong tay, vững vàng đè đầu ta. Bây giờ ta đánh vỡ ý niệm cố hữu trong lòng làm người không thể chấp nhận được.
- Xét đến cùng ngươi không thể nắm giữ được gì hết!
- Ngươi chỉ là một võ giả bình thường, ở nhân gian giới còn có thể rong ruổi tung hoành, trong Thiên Thánh giới thì ngươi chỉ là một con kiến, tùy tiện một vị siêu cấp cao thủ bóp nát ngươi.
- Tại nhân gian giới, ngươi có thể xưng bá võ đạo giới!
- Tại Thiên Thánh giới có rất nhiều tài nguyên, tùy tiện một người có thể tăng vọt áp chế ngươi.
Dương Thạc nói một tràng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng câu như búa tạ đập vào ngực Dương Thiên.
Thân hình Dương Thiên liên tục run rẩy.
Dương Thiên hộc ngụm máu:
- Phụt!
- Ta... ta là con kiến? Ở Thiên Thánh giới bất cứ ai đều có thể áp chế, nghiền nát ta? Không có khả năng... Không có khả năng...
Miệng Dương Thiên nói không có khả năng nhưng trong mắt không còn bá khí mạnh mẽ mà tràn ngập nghi ngờ. Nguồn tại http://
Niềm tin võ đạo của Dương Thiên vào khoảnh khắc này bị Dương Thạc đập nát.
Dương Thạc liếc Dương Thiên, mặt không biểu tình.
Tuy Dương Thiên và Dương Thạc không có thù hận sinh tử nhưng là kẻ thù, không phải bằng hữu. Nếu không phải tình hình hiện nay của Thuần Nhân tộc thì Dương Thạc đã có ý định hoàn toàn phế bỏ Dương Thiên. Nay Dương Thạc chỉ đánh bại niềm tin võ đạo của Dương Thiên, gieo mầm trong lòng gã, để suốt đời suốt kiếp gã bị ràng buộc có thể tăng thực lực, đi vào trình độ cao hơn. Thế này đã xem như Dương Thạc nhân từ.
Giờ phút này, Dương Thạc nhìn bộ dạng của Dương Thiên, thầm thở phào.
- Phù.
Hoàn toàn thở ra.
Dương Thạc bước vào võ đạo đã vài chục năm, luôn bị Dương Thiên áp chế. Dương Thiên giống ngọn núi to đè nặng lòng Dương Thạc, khiến hắn lúc nào cũng bức bối. Mãi đến bây giờ, trông thấy Dương Thiên bị mình áp đảo thì Dương Thạc mới hoàn toàn thở phào, lòng thông thoáng.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tâm tình của ta thông thoáng rồi, nên nghĩ cách cất bước đi tầng võ đạo cao hơn.
- Chuẩn bị lĩnh ngộ, tu luyện đệ thất trọng hai huyền công cửu âm cửu dương.
Dương Thạc đi vào Thiên Thánh giới không lâu đã tu luyện xong
cửu âm cửu dương huyền công đệ lục trọng
Sau đó Dương Thạc luôn ổn định cảnh giới, cảm ngộ áo nghĩa, không nóng lòng cảm ngộ tu luyện cửu âm cửu dương huyền công đệ thất trọng.
Bởi vì Dương Thạc mơ hồ cảm giác cơ sở không ổn định, cưỡng ép cảm ngộ tu luyện cửu âm cửu dương huyền công đệ thất trọng thì e rằng làm nhiều công ít, không có hiệu quả gì.
Giờ thì cảnh giới võ đạo của Dương Thạc đã ổn định rồi.
Mặt áo nghĩa thì dung hợp áo nghĩa đạt năm phần, bắt đầu dung hợp sáu loại nguyên tố áo nghĩa với nhau.
Cộng thêm áp đảo Dương Thiên, tảng đá to đè lòng Dương Thạc bị dời đi, tâm tình nhẹ hẫng khiến Dương Thạc cảm thấy ngày thể ngộ tu luyện cửu âm cửu dương đệ thất trọng cũng không xa...
Đương nhiên bây giờ Dương Thạc mới chỉ vạch kế hoạch, không lập tức thể ngộ ngay.
Trước khi thể ngộ cần chuẩn bị sẵn sàng như là sáu loại nguyên tố áo nghĩa chưa hoàn mỹ dung hợp. Tốt nhất là dung hợp sáu loại nguyên tố áo nghĩa đã, nếu không thì tu luyện cửu âm cửu dương đệ thất trọng lại hấp thu hai loại nguyên tố âm dương thuộc tính, nguyên tố đạt tới tám loại thì càng khó dung hợp.
Ngoài ra cũng cần tiến hành tẩy lễ huyết mạch.
Chờ tất cả chuẩn bị sẵn sàng thì Dương Thạc mới bắt đầu thể ngộ tự sáng tạo cửu âm cửu dương đệ thất trọng công pháp, hấp thu dung hợp hai loại linh vật nguyên tố âm dương thuộc tính, cuối cùng bước hướng đẳng cấp đẳng cấp thất trọng lôi âm Võ Thánh.
Trong khi Dương Thạc suy tính thì Dương Thiên vẫn lầm bầm không tin.
- Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng...
- A? Vẫn chưa thể chấp nhận hiện thực sao?
- Lá gan của Dương Thiên bởi vì bị ta đả kích mà biến nhỏ đi nhiều rồi.
Dương Thạc liếc Dương Thiên.
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi đã không nguyện ý tin tưởng, như vậy ta dùng thực lực của mình để ngươi càng thêm tin tưởng sự thật trước mắt, để ngươi tin Dương Thạc ta có thể hoàn toàn áp chế ngươi. Suốt đời suốt kiếp ngươi không thể vượt qua ta!
Dương Thạc vung tay, hai thứ như quyển trục xuất hiện trong tay hắn.
- Đây là quyển trục truyền tống đến Bạch Lâm đảo, sau khi sử dụng là sẽ tới gần Bạch Lâm đảo. Năm chủng tộc phong tỏa Bạch Lâm đảo đúng không? Hôm nay ta dùng thực lực cường đại giết tới Bạch Lâm đảo, phá tan phong tỏa của họ, tiến vào Bạch Lâm đảo, mạnh mẽ trở về Thuần Nhân tộc của ta!
Quyển trục truyền tống là vật cực kỳ quý giá, Dương Thạc giết mấy cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh Thiết Y tộc, Điệp Y tộc mới được ba cái. Hiển nhiên chỉ người cỡ đẳng cấp trưởng lão năm chủng tộc trên Bạch Lâm đảo mới có quyển trục truyền tống, hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh tuy có thực lực cấp ngũ tinh nhưng lúc trước không phải là trưởng lão, không có quyển trục này.
Vù vù vù vù vù!
Một tay động, Dương Thạc ném quyển trục truyền tống hướng Dương Thiên.
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Còn có gan thì hãy sử dụng quyển trục truyền tống này cùng ta quay về Bạch Lâm đảo đi!
Thiên Thánh giới, một hòn đảo cực kỳ nhỏ trong Đông hải, Bạch Lâm đảo.
Mặc dù Bạch Lâm đảo là hòn đảo cực kỳ nhỏ, đó là đối với Thiên Thánh giới, nếu đặt ở trần gian thì nguyên Đại Chu triều không thể so sánh diện tích với Bạch Lâm đảo. Quan trọng nhất là tài nguyên ở trần gian có giục ngựa cũng không đuổi kịp một hòn đảo nhỏ như vậy của Thiên Thánh giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...