ương Thạc nhìn chằm chằm lệnh bài nhà ở, thầm nghĩ:
- Không biết căn nhà này có giá trị bao nhiêu, cho ta gom đủ bốn vạn trung phẩm linh thạch không.
Dương Thạc không cần dùng lệnh bài nhà ở.
Dù sao Hải Thanh thành chỉ là điểm dừng chân tạm thời của Dương Thạc, hắn không ở lại đây lâu sẽ ra biển, đi tìm chỗ Thuần Nhân tộc cư trú.
Bởi vậy nhà ở trong Hải Thanh thành đối với Dương Thạc là không có chút tác dụng, nếu đã vô dụng thì hắn chuẩn bị bán đi đổi thành linh thạch để mua dung hợp áo nghĩa truyền thừa chi châu.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Chắc lệnh bài nhà ở này có giá không thấp.
Nên biết rằng đa số hư không Võ Thánh cấp tam tinh không thể có nhà.
Hư không Võ Thánh cấp tam tinh bình thường toàn bộ tài sản hơn ngàn trung phẩm linh thạch, vậy thì một căn nhà ít nhất đáng giá từ ngàn trung phẩm linh thạch trở lên, thậm chí cao hơn.
Dương Thạc có hơn hai vạn trung phẩm linh thạch, bán tá lực chi châu đi được khoảng một vạn, đôi vuốt cấp ngũ tinh góp vô được chút vốn, chắc đủ bốn vạn trung phẩm linh thạch.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Chờ khi trời sáng sẽ vào Hải Thanh thành bán mấy thứ này đi.
- Chờ buổi tối qua đi. nguồn TruyenFull.vn
Bên ngoài Hải Thanh thành, Dương Thạc ở giữa không trung lấy ra pháp khí phi chu của mình, chui vào trong nghỉ ngơi.
- Tiểu tử này ngủ ngay bên ngoài Hải Thanh thành?
- Người ta có thực lực cấp ngũ tinh, căn bản không sợ đám trộm cướp nào nên có thể to gan nghỉ ngơi bên ngoài đồng hoang. Chúng ta không có bản lĩnh lớn như vậy, ngoan ngoãn tìm chỗ trốn chờ trời sáng đi!
Các hư không Võ Thánh nhìn phi chu của Dương Thạc trên bầu trời, lòng rất hâm mộ.
Những hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh bình thường ra khỏi Hải Thanh thành sẽ không dám ở lại ngay tại chỗ.
Đa số cần tìm nơi nào bí ẩn núp đi.
Ví dụ như sơn động, địa huyệt.
Vào trong sơn động, địa huyệt nếu gặp trộm cướp thì ít nhất sẽ không bốn bề gặp địch, chỉ cần bám chặt cửa động là được.
- Đi mau! Bọn cướp tùy thời sẽ đến!
Vù vù vù vù vù!
Những hư không Võ Thánh bình thường nhanh chóng rời đi.
Chỉ có một vài hư không Võ Thánh thực lực khá cường đại, như là vài đội có cường giả cấp tam tinh thì không cần trốn, tìm một chỗ ngoài thành ngồi xếp bằng nghỉ ngơi.
Một đêm qua nhanh.
Một đêm này không có bọn cướp mắt mù nào tới bên ngoài Hải Thanh thành quấy rầy. Mặc dù Thiên Thánh giới hỗn loạn nhưng cũng ít gặp cướp, đặc biệt là ngoài thành, mấy tháng thậm chí mấy năm mới qua một lần. Đương nhiên tại Thiên Thánh giới, tuổi thọ hư không Võ Thánh quá lâu, mấy tháng, vài năm tựa như mấy ngày ở trần gian.
Lúc trời sáng Dương Thạc bước ra khỏi phi chu, đáp xuống đất, đi hướng cửa tây Hải Thanh thành.
Dương Thạc vừa đi tới cửa thành thì mấy thủ vệ lập tức hành lễ, cung kính nói:
- Tiền bối, cung nghênh tiền bối vào thành!
Trong đó có thủ vệ cấp nhị tinh nói cho Dương Thạc chuyện Võ Thần điện lúc hắn mới vào thành một ngày trước là có thái độ cung kính nhất.
Một ngày trước khi Dương Thạc vào thành bọn họ còn tưởng rằng hắn chỉ là cường giả cấp tứ tinh bình thường.
Một ngày sau, bên ngoài Hải Thanh thành, Dương Thạc nhẹ nhàng giết Man Trảm gần cấp ngũ tinh.
Đối diện cường giả như vậy sao đám thủ vệ dám không cung kính? Nên biết rằng thành chủ Hải Thanh thành có thực lực còn kém xa Dương Thạc.
Dương Thạc gật đầu, nói:
- Ừm! Không cần đa lễ.
Dương Thạc hỏi Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh:
- Phải rồi, ta giết Man Trảm, lấy một khối lệnh bài nhà ở từ tay hắn, muốn bán nó, nên đi đâu bán?
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh ngẩn ra:
- Tiền bói muốn bán lệnh bài nhà ở?
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh lập tức hiểu ngay, Dương Thạc không định thường trú tại Hải Thanh thành.
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh nói với Dương Thạc:
- Mua bán phòng ở thì có thể đi phủ thành chủ gần trung tâm quảng trường, chỗ đó có đại sảnh giao dịch bất động sản. Nhưng muốn bán nhà thì chỉ có thể bán cho Hải Thanh thành, giá cỡ bảy phần lúc mua về.
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh nhắc nhở Dương Thạc:
- Ngoài ra tiền bối giết Man Trảm là kẻ ngang ngược, bá đạo tại Hải Thanh thành, ai cũng ghét hắn. Tiền bối giết Man Trảm sẽ không gặp rắc rối gì khi hoạt động trong Hải Thanh thành.
Nghe Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh giải thích, Dương Thạc vững bụng.
- Man Trảm này không được ai ưa?
Bình thường một võ giả sống lâu tại Thiên Thánh giới luôn sẽ có vài bằng hữu, nếu Man Trảm có một đống bằng hữu, Dương Thạc giết gã thì bằng hữu của gã rất có thể sẽ báo thù, kết bè đối phó với hắn.
Đương nhiên, Man Trảm là võ giả có sức chiến đấu gần cấp ngũ tinh tại Hải Thanh thành, xem như là cường giả đỉnh cao nhất, cho dù gã có bằng hữu ở đây thì thực lực không cao bao nhiêu, không thể tạo thành uy hiếp cho Dương Thạc.
….. …. …. …. …..
Không sợ ăn trộm, chỉ sợ bị trộm để ý. Nếu Man Trảm có bằng hữu, dù thực lực không cao, không thể trực tiêos đối phó Dương Thạc nhưng bị bọn họ ghi thù thì vẫn hơi rắc rối.
May mà nghe Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh nói Man Trảm không có bằng hữu gì.
Chắc Man Trảm có hồ bằng cẩu hữu quen thân chút chút, bởi vì thực lực của gã quá mạnh nên chúng bám gã. Người như vậy sau khi nghe Man Trảm bị Dương Thạc giết tuyệt đối không có khả năng vì gã đi đối phó hắn, người có thực lực càng cường đại hơn.
Dương Thạc gật đầu với Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh, cảm ơn:
- Đa tạ nhắc nhở!
- Viên đan dược này có chút tác dụng cho ngươi, sau khi dùng sau chắc có thể giúp ngươi nhanh chóng trùng kích đẳng cấp hư không Võ Thánh cấp tam tinh, tặng cho ngươi.
Dương Thạc lật tay, trong tay xuất hiện một bình ngọc nhỏ.
Trong bình ngọc chứa đan dược, là tứ phẩm đan dược Dương Thạc lấy từ người Man Trảm.
Tứ phẩm đan dược chỉ là thuốc trị thương bình thường với Dương Thạc, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Đối với hư không Võ Thánh từ cấp tam tinh trở xuống lại là cực phẩm đan dược. Sau khi sử dụng có thể trong thời gian nhất định bảo vệ thân thể, thần hồn, khiến họ không cần e ngại gì xông quan tu luyện, đạt tới trình độ cao hơn.
Đây không phải là lần đầu tiên Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh giúp Dương Thạc, hắn cho gã là vì không muốn thiếu nhân tình.
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh nhận lấy bình ngọc nhỏ, mắt gã sáng lên, run run nói:
- Cái này... đa... đa tạ tiền bối....
Đan dược có thể giúp gã trùng kích đẳng cấp tam tinh?
Vậy ít nhất cũng là tứ phẩm đan dược.
Tứ phẩm đan dược, giá trị không sánh bằng chí bảo pháp khí cấp tứ tinh, dù sao đan dược là dùng một lần, còn chí bảo pháp khí thì xài càng dài. Giá trị một viên tứ phẩm đan dược ít nhất cỡ một trăm trung phẩm linh thạch trở lên, đây là giá trên trời đối với Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh.
Vậy mà Dương Thạc tùy tiện tăng cho Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh?
Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh không thể tin.
Lòng Thủ vệ đầu lĩnh cấp nhị tinh mừng như điên:
- Có nó thì ta tăng xác suất gấp đôi lên đẳng cấp hư không Võ Thánh tam tinh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...