Uy danh của Thập Đại Yêu Thánh này, hiện tại chỉ sợ cho dù là Kim Hổ Yêu Thánh vị trí chót nhất, Dương Thạc đều chưa hẳn có thể chính diện chống lại.
Từ Lôi Điêu Vương trở lên, Yêu Thánh vị trí thứ năm căn bản không dám trêu chọc!
Lần này đến núi Đại Hành, dưới mặt đất Đại Hành là Tử Thử Yêu Thánh trong truyền thuyết đang ẩn cư, Dương Thạc căn bản không dám trêu chọc. Cho nên nghĩ cách đạt được huyết mạch Nham Thử thì cũng chỉ có thể tìm cách khác.
- Hi vọng trong núi Đại Hành này còn có cường giả Nham Thử khác, tốt nhất là cấp độ Đại Tông Sư trở lên!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Mặc dù biết Nham Thử trong núi Đại Hành, dù nhiều hay ít thì cũng có chút quan hệ với Tử Thử Yêu Thánh, chính là tử tôn của Tử Thử Yêu Thánh.
Nhưng trăm năm trước Tử Thử Yêu Thánh đã được xếp vào vị trí thứ tư trong Thập Đại Yêu Thánh. Hắn đã sống khoảng ba trăm năm rồi, dị thú Nham Thử này một năm sinh sôi nảy nở một thế hệ. Hiện tại không biết Tử Thử Yêu Thánh kia đã thay mấy trăm tử tôn Nham Thử rồi, chém giết mấy cái, chắc hẳn Tử Thử Yêu Thánh cũng sẽ không đuổi giết Dương Thạc không dứt.
- Cho dù thật sự giết hậu đại của hắn, chọc phải hắn, ta có Thập Phương Ca Sa, hắn cũng chưa chắc đã ngăn được ta!
Dương Thạc vô cùng tin tưởng.
Dương Thạc hiện tại dù sao cũng hoàn toàn khác với Dương Thạc lúc trước, không thể trốn khỏi Dương Thiên.
Thực lực càng mạnh, năng lực chạy trốn cũng càng mạnh mẽ hơn!
Mà tuy Tử Thử Yêu Thánh lợi hại, nhưng thực lực của hắn cũng thua kém Dương Thiên một chút. Dương Thạc còn chưa kinh sợ hắn đến mức sợ đầu sợ đuôi!
- Đi thôi, tiếp tục tìm dị thú!
- Nếu gặp phải dị thú Nham Thử cường đại liền ra tay bắt giết!
Vừa nghĩ, Dương Thạc vừa mang theo tiểu phân thân Thần Long, chíu một cái liền biến mất trong cánh rừng rậm này.
Tám ngày liên tục trôi qua.
Trong tám ngày này, Dương Thạc vẫn luôn ở bên trong Đại Hành Sơn. Mỗi lần đụng phải một loại mãnh thú là Dương Thạc hầu như đều dùng năng lực đặc thù của mình dò xét một phen, xem thử mãnh thú này có độ phù hợp như thế nào với pháp khí của mình. Chỉ tiếc là chẳng những không tìm được ác điểu mãnh thú có độ phù hợp tám phần, thậm chí đến sáu phần cũng không thấy một con.
Thời gian tám ngày gần như vô dụng.
Chẳng qua Dương Thạc cũng không nhụt chí.
Thật sự không tìm được ác điểu mãnh thú có độ phù hợp cao thì coi như Dương Thạc vào Đại Hành Sơn giải sầu.
Huống chi bên trong Đại Hành Sơn này, Dương Thạc còn có một mục tiêu theo đuổi, đó là tìm kiếm Nham Thử thực lực mạnh mẽ!
Nham Thử chính là dị thú có thuộc tính phù hợp với đại địa nhất. Dương Thạc tin rằng tất cả các ác điểu mãnh thú khác có độ phù hợp với pháp khí của mình không cao nhưng ít nhất độ phù hợp của Nham Thử với Bắc Địa Uy Lực khải của mình cũng tuyệt đối không thấp. Chỉ cần tìm được một Nham Thử có thực lực mạnh mẽ, lúc này tới Đại Hành Sơn cũng là một chuyến đi không tồi!
Vút! Vút!
Sáng sớm, hai thân ảnh xẹt qua rừng rậm trong Đại Hành Sơn.
Một là nam tử mặc áo cà sa màu vàng.
Một là một thân rắn dài hơn một trượng.
Đây đúng là Dương Thạc và phân thân Thần Long.
- Bề ngoài Nham Thử kia hẳn phải hay hoạt động vào buổi sáng mới đúng chứ nhỉ? Chúng ta di chuyển vào tảng sáng suốt tám ngày trong Đại Hành Sơn mà không thấy một con Nham Thử là sao?
Lông mày Dương Thạc hơi nhíu lại, thì thào tự nhủ, giống như đang nói chuyện với phân thân của Thần Long.
- Tiểu gia, loại sinh vật Nham Thử này đúng là ưa thích hoạt động vào buổi sáng đấy.
Thần Long ở bên cạnh mở miệng.
- Chẳng qua tiểu gia ngươi còn không biết, Nham Thử tuy thích ăn một số côn trùng vỏ cứng, nhưng loại dị thú này thích ăn nhất là một thứ đặc thù, đó là khoáng thạch! Quặng sắt, quặng đồng, thậm chí là ngọc thạch đều có thể trở thành đồ ăn của Nham Thử. Thôn phệ khoáng thạch bất đồng sẽ khiến Nham Thử có đặc tính của khoáng thạch đó. Ví dụ như Nham Thử thôn phệ đồng đỏ thì lông mọc trên người không phải màu xám bình thường mà là màu nâu đỏ!
- Nếu trong một ngọn núi có một mạch khoáng thì đám Nham Thử kia bình thường sẽ ở quanh đó. Ta đoán Đại Hành Sơn này có lẽ có mạch khoáng, hơn nữa đám Nham Thử này đều tụ tập quanh mạch khoáng đó cả!
Thần Long nói.
- Như vậy sao...
Dương Thạc gật nhẹ đầu, trong lòng thoải mái.
Chuyện Nham Thử thôn phệ khoáng thạch, lúc trước quả thực Dương Thạc chưa được nghe nói tới.
Chẳng qua lời nói của Thần Long chắc là không sai.
Như Tử Thử Yêu Thánh kia, Dương Thạc hoài nghi rất có thể đã cắn nuốt loại khoáng thạch Tử Ngọc, lông mọc trên thân thể mới biến thành màu tím, được gọi là Tử Thử Yêu Thánh.
- Nếu đều ở quanh mạch khoáng thì phải dựa vào vận may mà tìm kiếm từ từ vậy.
Dương Thạc hơi bất đắc dĩ nói.
Năng lực của mình đặc thù, ngược lại có thể dò xét độ phù hợp nhưng không thể dò xét nơi nào có mạch khoáng.
Chỉ có thể đi loạn trong Đại Hành Sơn này, hy vọng may mắn đụng phải một hai con Nham Thử. Nham Thử là dị thú sống theo bầy, một khi đụng phải một con thì tuyệt đối có thể gặp một bầy Nham Thử. Lúc đó thì sướng rồi.
- Hy vọng trong nửa tháng có thể tìm được Nham Thử!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Tuy bản thân Dương Thạc cũng không sốt ruột lắm nhưng tối đa nửa tháng, Lạc Bằng dẫn đầu Đại Thần quân tuyệt đối sẽ đánh hạ toàn bộ Sơn Dương tỉnh.
Từ Sơn Dương tỉnh, vượt qua Đại Hành Sơn là tới địa vực của kinh thành. Đến lúc đó thì chiến sự là không thể tránh. Dương Thạc muốn tăng uy lực của Bắc Địa Uy Lực khải này, tăng thực lực của bản thân trước trận đại chiến cuối cùng tại kinh thành.
Chỉ có như vậy thì hắn mới có thể chống lại cường giả cấp độ Võ Thánh chính thức như Dương Tử Mặc và Lạc Bằng.
- Tiếp tục tìm đi!
Đương nhiên Dương Thạc cũng biết muốn tìm ngay ra Nham Thử cũng không được.
Cứ bình tĩnh, từ từ sẽ thấy!
Vút!
Vút!
Mang theo phân thân Thần Long, Dương Thạc tiếp tục đi xuyên qua rừng núi.
- Trường Vĩ Hồng Văn Thỏ, dị thú trung đẳng, độ phù hợp ba phần với Thần Long Liệt Khôn đao, độ phù hợp hai phần với Bắc Địa Uy Lực khải, phù hợp một phần với thần âm Linh Đang, phù hợp bốn phần với Thập Phương Ca Sa, độ bài xích một phần với Đạo Hoàng kiếm....
Vừa tiến lên, Dương Thạc vừa điều tra độ phù hợp của các ác điểu mãnh thú mà mình gặp phải với pháp khí.
Hiện tại dưới chân Dương Thạc xuất hiện một con thỏ rất lớn, dài tới ba xích, trên lưng có ba đường vân màu đỏ, sau mông mọc một cái đuôi cực lớn, không giống thỏ mà giống một con sóc to hơn. Dương Thạc biết rõ con thỏ này tên là Trường Vĩ Hồng Văn Thỏ, là một loại dị thú bậc trung.
Tuy đây là dị thú ăn cỏ nhưng Trường Vĩ Hồng Văn Thỏ trưởng thành ít nhất đại cấp độ Võ Sư, mãnh thú bình thường tuyệt đối không trêu chọc nổi.
- Độ phù hợp cao nhất chỉ có bốn phần sáo? Quá thấp rồi! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Chẳng qua chỉ liếc con Trường Vĩ Hồng Văn Thỏ này một cái, nhìn thấy độ phù hợp không cao là Dương Thạc không để ý tới nó nữa.
Tiếp tục phi hành về phía trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...