Bên trong Hàn Băng sâm lâm.
Theo ba mảnh Lưu tinh hỏa tiễn dâng lên, trên không trung nổ bùng ba lượt pháo hoa, trong nháy mắt, tiếng chém giết liền an tĩnh.
Lập tức, cũng không biết là ai mở miệng đầu tiên: "Hỏa tiễn gọi về đã bắn lên, chúng ta cần phải trở về!"
Đây là tín hiệu, đã sớm ước định tốt. Đương khi Lưu tinh hỏa tiễn bay lên bầu trời, lần thí luyện này liền kết thúc. Nếu có ai dám hạ độc thủ với người khác, chỉ cần có người phát hiện, lập tức giết chết ngay tại chỗ, không cần giải thích.
Mà trong khi thí luyện thì không có ước thúc này, chỉ có mạnh sống, thua chết!
"Cuối cùng cũng kết thúc!" Có người thật dài thở ra một hơi, lộ thần sắc như trút được gánh nặng. Lập tức, một đám đệ tử từ những địa phương ần tàng, hướng phía ngoài Hàn Băng sâm lâm mà đi đến. Bảy ngày che dấu, đuổi giết, cướp đoạt, cho dù là ngoại tông thiên chi kiêu tử như bọn họ, một đám cũng không che dấu được sự mỏi mệt, ít nhiều đều cũng bị một ít vết thương.
Bọn họ thật sự không muốn lại tiếp tục nữa.
...
Bên ngoài Hàn Băng Hà đại sâm lâm, cửa ra vào.
Không ngừng có thí luyện đệ tử xuất hiện, mọi người cũng đã càng ngày càng khẩn trương, mỗi bước chân đều rất nặng nề đi ra ngoài!
Quả nhiên, sau khi tất cả mọi người không sai biệt lắm đều đã đi ra, toàn bộ rừng rậm trở nên yên tĩnh. Sau đó, không bao lâu sau, thân ảnh Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị liền xuất hiện ở cửa ra vào. Mặc dù hai người là Huyền khí bát tầng cường giả, nhưng lúc này trên người cũng đã dính một ít máu đen. Điều này làm cho hai người hết sức bất mãn, nhưng bọn họ lại không có để ý.
Đi đến trước bàn, hai người mỗi người từ trong lòng lấy ra hai quả Lam sắc Kiếm quang lệnh bài, tự nhiên liền có chấp bút đệ tử nhanh chóng đem tên của bọn họ ghi vào, đồng thời ghi điểm tích lũy. Hiển nhiên, hai người đều có được tư cách đi vào Diệp gia nội tông.
Thấy một màn như vậy, Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần vuốt râu mỉm cười, mà La Tang, La Liệt thì sắc mặt âm trầm, không có lên tiếng. Bọn họ cũng không nghĩ tới, người đầu tiên lại đây đăng ký dĩ nhiên là người của Diệp gia, điều này làm cho bọn họ bước đầu tiên ít nhất đã thua một bậc.
Nhưng là, lập tức, ánh mắt của bọn họ liền sáng lên, bởi vì lại có hai người đi ra. Lúc này đây, đi ra chính là hai gã thanh niên họ La, một gã tên La Kính, một gã tên La Thiên Tùng, hai người này đều hướng tới chỗ ghi danh đi tới. Nhưng là, chỉ có một gã trên người có được Kiếm quang lệnh bài là thanh niên tên La Kính. Hắn lấy ra một Hồng, một Lam hai quả Kiếm quang lệnh bài, thành công đi vào La gia nội tông.
Lại tiếp tục sau đó, thân ảnh Diệp Phá, Diệp Bất Phàm liền xuất hiện ở lối ra vào Hàn Băng sâm lâm. Hai người chuyện trò vui vẻ, đi tới, riêng rẽ lấy ra hai quả Kiếm quang lệnh bài. Diệp Phá là một Kim, một Lam, Diệp Bất Phàm là một Hồng, một Lam.
Rất hiển nhiên, hai người đồng thời thông qua ngoại tông thí luyện lần này, thành công thăng cấp trở thành một thế hệ Diệp gia nội tông đệ tử mới!
Đến lúc này, Diệp gia đã có bốn người thành công thăng cấp, mà La gia còn chỉ có một người. Lúc này, La Tang, La Liệt ở bên cạnh khuôn mặt càng thêm đen, ánh mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm cửa ra vào Hàn Băng sâm lâm, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Lúc này, đã có người thứ bảy và thứ tám từ lối ra vào Hàn Băng sâm lâm đi ra là La gia hai gã đệ tử đầu lĩnh. Tên hắc y thanh niên khí chất bất phàm kia tên là La Tống, Huyền khí bát tầng đỉnh, vị thiếu nữ xinh đẹp khuôn mặt tươi như hoa nở kia gọi là La Nhu, đồng dạng là Huyền khí bát tầng đỉnh đệ tử.
Hai người tới trước đài, mỗi người đều giao nộp hai quả Kiếm quang lệnh bài, La Tống hai Hồng, La Nhu hai Lam. Nhất thời, La Tống tích lũy đạt đến cao nhất, 1600 điểm, mà La Nhu lại trở thành người có tích lũy vừa đủ là 1000 điểm, cùng Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị giống nhau, cũng thành công thăng cấp.
Lần này, Diệp gia bốn người, La gia ba người, La Tang, La Liệt biểu tình mới dễ nhìn hơn một chút, nhưng vẫn rất không vui.
Lúc này mọi người đều đã đi ra không sai biệt lắm. Chỉ là, còn có mấy người không có đi ra? Giờ này khắc này, ngay cả mấy tên thí luyện đệ tử đi ra trước tiên, không đạt được Kiếm quang lệnh bài cũng đã chữa thương xong, những người này đứng dậy, nhìn phía cửa ra vào. Bọn họ cũng muốn biết, cuối cùng là ai đạt được Kiếm quang lệnh bài nhiều nhất, ai đạt được tích lũy cao nhất, thành tích tốt nhất, sắp xếp vị trí thứ nhất ở đợt thí luyện lần này?
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn. Nhưng là, kể từ khi La Tống, La Nhu hai người đi ra, toàn bộ Hàn Băng sâm lâm trở nên lặng im, sau một lúc lâu mới có người đi ra.
Bạch y phiêu phiêu, nhanh nhẹn như hạc, lưng đeo trường kiếm, phảng phất như người không ở cõi phàm trần, đúng là một người trong hàng đệ tử của Diệp gia thí luyện, bề ngoài có thực lực cao nhất, Huyền khí cửu tầng hạ cấp, “Thiên ngoại Bồng Lai” -- Diệp Bồng Lai!
Hắn đi đến trước bàn, quả nhiên không để cho người ta phải thất vọng, một Kim, hai Hồng, 2600 tích lũy, so với người cao nhất lúc trước là La Tống thì cao hơn 1000 điểm, làm cho bốn phía không khỏi vang lên một mảnh tiếng than sợ hãi, hít vào một ngụm lưỡng khí.
Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần trên mặt lộ vẻ tươi cười. Diệp Bồng Lai này quả nhiên không làm hai người bọn họ thất vọng, đã lấy được tích lũy cao như vậy. Số điểm này, ở các lần thí luyện trước cũng đều là rất hiếm thấy.
Xem ra, lần này có hi vọng đạt được vị trí thứ nhất rồi. Hơn nữa, lúc này, Diệp gia thí luyện đệ tử đã có năm người thành công thăng cấp. Mà La gia bất quá chỉ có ba người, kém gần gấp đôi, điều này làm cho lão hồ ly như Diệp Nguyên Vũ không khỏi cười toe tóet. Ngay cả Diệp Cửu Thần luôn luôn nghiêm túc, trên mặt cũng đã lộ ra vẻ tươi cười.
Nhưng là, thấy thế, La Tang, La Liệt hai người trên mặt lại không hề lộ vẻ chán nản, ngược lại còn lộ ra một tia quỷ dị.
Một hắc y thanh niên đệ tử họ La, trên tay áo có một đóa hoa đỏ thẫm kỳ quái, khuôn mặt chất phác, từ lối ra vào Hàn Băng sâm lâm chậm rãi đi ra. Hắn đi đến trước đài, chậm rãi đem một cái bao vải nhỏ cầm trong tay mở ra!
Nhất thời, bốn mai Kiếm quang lệnh bài hoặc Kim hoặc Hồng, quang huy rực rỡ liền xuất hiện ở trước mặt mọi người. Lập tức, tất cả mọi người hít sâu một hơi, tiếng sợ hãi than nổi lên bốn phía, biểu tình hoàn toàn là không thể tin tưởng được.
Hai Kim, hai Hồng, 3600 tích lũy, điều này sao có thể? Hắn là như thế nào lấy được?
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người. Lập tức, cái tên La Long Hạc liền trở thành người có tích lỹ cao nhất, còn Diệp Bồng Lai nhất thời liền dời xuống một bậc. Hơn nữa, so với hai tướng một đôi, hắn(Diệp Bồng Lai) cùng vị trí thứ nhất không ngờ cũng đã ước chừng kém hơn một bậc*, căn bản không thể sánh bằng.
Lần này, Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần sắc mặt lập tức thay đổi. Hai người nghĩ đến La Tang lúc trước không hề chán nản, nhất thời liền hiểu, tất cả chuyện này đều cũng là do bọn họ cố ý an bài.
Chỉ sợ, hơn một nửa bộ phận trong đó là những La gia đệ tử khác đưa cho người thanh niên họ La này. Bọn họ tình nguyện ít đi hai người thăng cấp, lại đem đại bộ phận Kiếm quang lệnh bài tụ tập đến trên tay một người. Xem ra, bọn họ hoàn toàn là hướng về phía vị trí thứ nhất của thí luyện lần này, người dưới thăng cấp bao nhiêu thì căn bản không cần để ý!
Kể từ đó, Diệp gia thăng cấp năm người, La gia bốn người. Ở bề ngoài Diệp gia tựa hồ là thắng, nhưng là, vị trí thứ nhất của thí luyện thì La gia lại được. Lần này, hào quang liền bị người khác lấy mất. Mặc dù Diệp gia so với La gia thăng cấp nhiều hơn một người, nhưng người khác nhìn qua sẽ đều cho rằng La gia thắng, mà không phải Diệp gia.
Trong nháy mắt, hai người sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi. Y theo thực lực trước mắt mà nói, người hơi có thực lực của Diệp gia toàn bộ đã đi ra, còn không đi ra thì khẳng định vĩnh viễn cũng đã không có khả năng trở ra. Mà La gia, tất cả thí luyện đệ tử toàn bộ cũng đã xuất hiện, trừ bỏ một bộ phận tử vong, thí luyện lần này, Diệp gia đã thất bại!
Không phải thất bại về mặt nhân số, mà là thất bại ở phần phân chia cao nhất. Ai cũng thật không ngờ La gia lại nghĩ đến thủ đoạn như thế, thật sự là cực kỳ ngoài dự liệu.
Hơi hơi thở dài một hơi, hai người liền chuẩn bị nhận thua. Mặc dù đối phương dùng một chút thủ đoạn, nhưng ai bảo mình không nghĩ ra. Hơn nữa, bọn họ bỏ ra giá lớn như thế để bồi dưỡng một người, La Long Hạc này chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản như vậy?
Xem ra, lúc trước nhóm người mình vẫn là nhìn nhầm a, cho rằng đối phương dù có lợi hại thì cũng bất quá chỉ có một người mà thôi. Lại thật không ngờ, La gia lại lấy lực của nhà mình để làm nổi lên một người kiệt xuất là hắn!
Chiêu thức ấy, rất độc!
Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần nhìn nhau cười khổ, còn La Tang, La Liệt biểu tình lại trở nên vô cùng sung sướng. Bọn họ mặc dù đã sớm nghĩ đến giờ phút này, nhưng trong ánh mắt đều cũng không che dấu được sự vui mừng. Vẫn luôn bị Diệp gia đè ép, lần này bất đắc dĩ dùng ra một chiêu này, cuối cùng thắng một hồi làm bọn họ xem như hãnh diện.
"Tốt lắm, thu bản ghi chép bài danh đi!" Diệp Nguyên Vũ thở dài, hướng tên chấp bút đệ tử kia nói. Rất rõ ràng, thí luyện đệ tử đều cũng đã xuất hiện không sai biệt lắm, phía sau sẽ không còn ai nữa. Cho dù có, chỉ sợ cũng không chiếm được dù là một quả Kiếm quang lệnh bài. Vì vậy, Diệp Nguyên Vũ đã muốn hạ lệnh đóng bản ghi chép.
"Chậm đã!" Nhưng vào lúc này, một thanh âm đột ngột cắt đứt hắn. La Long Hạc đứng ở một bên, mặt không chút thay đổi, bỗng nhiên mở miệng nói: "Còn một người không có đi ra. Cho dù tất cả mọi người chết ở bên trong, người kia cũng nhất định sẽ còn sống đi ra!"
Toàn bộ mọi người nhất thời ngạc nhiên, hai mặt nhìn nhau. Còn có một người, vậy sẽ là ai? Ai mà có thể làm cho nhân vật như La Long Hạc coi trọng như vậy?
La Tang, La Liệt hai người sắc mặt cổ quái, hiển nhiên là trở tay không kịp. Mà Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần thì lại không hiểu ra sao, chần chờ nói: "Còn một người?"
Phía sau, thanh âm nhàn nhạt của Diệp Bồng Lai ở một bên cũng đã vang lên, mang theo một loại biểu tình không thể khước từ, thản nhiên nói: "Yên tâm đi, hắn rất nhanh sẽ đi ra, ta tin tưởng!"
Mọi người nhất thời liền tiếp tục giật mình. La Long Hạc biểu tình quái lạ đã khiến mọi người khó hiểu, thầm nghĩ chẳng lẽ là người La gia? Chỉ là, như thế nào giờ phút này người vẫn luôn lạnh như băng, cao ngạo không nói chuyện với ai là Diệp Bồng Lai cũng nói như thế?
Rốt cuộc là ai, không ngờ làm cho hai vị ngoại tông đệ nhất cao thủ của hai nhà đều cũng nói như thế?
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người liền đồng loạt hướng về lối ra vào Hàn Băng sâm lâm, bọn họ không tin hai người sẽ gạt người. Một người thì có lẽ còn có thể, nhưng hai người ở hai thế gia đối địch đồng thời nói thì làm sao có thể nói sai được? Lúc này, không riêng gì tất cả thí luyện đệ tử, kể cả Diệp gia Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần, La gia La Tang, La Liệt tứ đại trưởng lão, bọn họ toàn bộ đều nhìn về phía lối ra vào của Hàn Băng sâm lâm.
Rốt cục, một bạch y thanh niên khuôn mặt mỉm cười, bề ngoài thoạt nhìn bình thường đến mức không thể bình thường hơn chậm rãi đi ra. Nhìn thấy nhiều người như vậy nhìn chăm chú vào mình, hắn nhất thời liền ngạc nhiên, lập tức có chút kỳ quái gãi gãi đầu, cuối cùng đi tới bên bàn.
Tay vừa lộn, một cái bao bọc nhỏ liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn. Mở ra, một Kim, hai Hồng, một Lam, bốn mai Kiếm quang lệnh bài nhan sắc không giống nhau lóe ra sắc thái mê người nhất thời liền hiện ra. Ở bốn phía, mọi người trong nháy mắt liền trở nên ngẩn ngơ.
---------------------------
*cái này mình xin giải thích 1 chút: 2 tướng 1 đôi ở đây chính là hai Kim hai Hồng, là 2 đôi Kiếm quang lệnh bài có giá trị tích lũy cao nhất. Còn vì sao Diệp Bồng Lai lại kém hơn so với La Long Hạc một bậc, mình cũng xin nói luôn, Kiếm quang lệnh bài mà Diệp Bồng Lai kiếm được là 1 Kim 2 Hồng, còn La Long Hạc là 2 Kim 2 Hồng, nói như vậy chắc mọi người đã hiểu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...