Diệp Nguyên Vũ đảo mắt qua một vòng, ắnh mắt hiện lên vẻ vui mừng nói: “Không tồi, quả thật không tồi a, người lưu lại so với tưởng tượng của ta thì hơn nhiều lắm. Thí luyện năm nay thật nhiều nhân tài a, mọi năm đạt được ba mươi người tham gia đả là khó có rồi.”
“Nghe nói...” Thanh âm hơi ngừng lại, ánh mắt thâm ý khẽ đảo qua đám người Diệp Bồng Lai, Diệp Phá rồi mới nói tiếp: “Trong đám các người có tên đã đột phá đến Huyền khí cửu tầng, lại còn luyện được thân pháp Huyền kỹ nữa. Ngoại tông đệ tử mà đạt được thành tựu như thế quả thật là khó tưởng tượng a, có thể là trăm năm qua chưa xuất hiện. Bất quá...”
Hắn lại nói tiếp: “Các người cũng đừng quá cao hứng. Ta nghe nói, La gia cùng với Thượng quan gia đều xuất hiện ngoại tông đệ tử tu vi đạt tới Huyền khí cửu tầng, xứng đáng được gọi là thiên tài. Còn Đạm Thai thế gia lại không có tin tức gì truyền đến, hoàn toàn không có tin tức. Đạm Thai thế gia này vẫn luôn ở trên Diệp gia chúng ta, thực lực khủng bố, vô cùng thần bí, tam đại thế gia chúng ta cũng biết không được nhiều lắm. Nếu tam đại thế gia chúng ta xuất hiện đệ tử đạt tới Huyền khí cửu tầng, ta không tin bọn họ sẽ không có... Vì vậy, các người trong thí luyện đại hội phải giành mặt mũi cho Diệp gia ta, đây không phải chuyện cá nhân của các ngươi. Các ngươi có thể thông qua thí luyện càng nhiều, uy vọng của gia tộc ta sẽ càng lớn. Cho nên, giờ phút này, đại biểu đặt trên vai các ngươi không còn là của riêng các ngươi, mà là cả Diệp gia ngoại tông ta.”
Nói đến đây, thanh âm của Diệp trưởng lão trở nên uy nghiêm, lạnh lùng quét mắt xuống phía dưới, nói: “Vì vậy, kẻ nào làm nhục thanh danh của Diệp gia ta, tên nào lâm trận bỏ chạy, một khi phát hiện, giết không tha. Vô luận ngươi là ai cũng không hề có ngoại lệ, các ngươi nghe rõ chưa?”
Những người dưới đài cả người run lên, đều cảm giác được hàn ý trong lòng. Đồng thời, từ miệng Diệp Nguyên Vũ nghe được tin tức của tam đại thế gia khác, mọi người tâm thần không khỏi run lên, lỗ tai dựng đứng, sợ nghe sót một chữ nào.
Bình thường, tứ đại thế gia từ khi kết thành minh hữu đến nay luôn cạnh tranh không ngừng, nhưng cũng không liên quan nhiều lắm đến bọn ngoại tông đệ tử bọn họ. Bọn họ thời gian phần lớn là bị vây vào tu luyện, đả tọa, bôn ba ở ngoài để kiếm điểm cống hiến, không có tinh lực để tìm hiểu sự tình của gia tộc khác. Đây là lần đầu nghe được trưởng lão lộ ra một chút tin tức về tam gia tộc còn lại, như thế nào mà bọn họ không hiếu kỳ cho được. Đồng thời, nghe được tin tức La gia cùng với Thượng Quan gia cũng xuất hiện Huyền khí cửu tầng ngoại tông đệ tử liền làm cho bọn họ có một cảm giác bất khả tư nghị(không thể tin nổi-DG).
Huyền khí cửu tầng, trước kia không phải là đỉnh cao mà bọn họ nhìn lên sao, như thế nào mà hôm nay lại xuất hiện một loạt như vậy?
Ở phía trước, đám người Diệp Bồng Lai ai nấy sắc mặt đều khẽ động, nhưng nhanh chóng bình tỉnh trở lại. Diệp Nguyên Vũ thấy một màn như vậy, trong lòng không khỏi âm thầm gật gật đầu.
Vỗ vỗ tay để hấp dẫn ánh mắt mọi người, Diệp trưởng lão lên tiếng tuyên bố: “Thí luyện lần này mục tiêu là nhị giai cấm địa phía Tây Nam thành, Hàn Băng Hà. Mục đích các ngươi tiến nhập vào bên trong, chính là phải giành cho được kiếm quang lệnh bài, càng nhiều càng tốt.”
Tay vừa lộn, trong lòng bàn tay, một cái kim bài hơi nát, phía trên khắc lên vô số văn tự màu ngân bạch sắc như nòng nọc hiện lên trước mắt đám người Diệp Bạch. Lệnh bài hình như hoả diễm, lộ một vẻ phong cách cổ xưa, dưới ánh mặt trời loè loè phát sáng, vừa xuất hiện liền bạo phát ra một cỗ thiên địa linh khí nồng đậm mà mắt thường có thể thấy được. Những cỗ thiên địa linh khí này hướng mảnh lệnh bài kia mà hội tụ, ở giữa không trung hình thành một đạo kiếm mang rực rỡ.
Diệp Nguyên Vũ ngón tay chỉ vào kim sắc lệnh bài này, lớn tiếng nói: “Đây chính là Kiếm quang lệnh bài - mục tiêu lần này của các ngươi. Trong phạm vi 500 dặm, chúng ta đã đặt hai mươi lăm cái Kiếm quang lệnh bài. Trong đó Lam sắc lệnh bài mười miếng, Hồng sắc lệnh bài mười miếng, Kim sắc lệnh bài năm miếng. Một quả Lam sắc lệnh bài trị giá 500 điểm, một quả Hồng sắc lệnh bài trị giá 800 điểm, một quả Kim sắc lệnh bài 1000 điểm. Muốn trở thành nội tông đệ tử các ngươi phải đạt ít nhất 1000 điểm, không đạt được thì sẽ bị tống trở lại ngoại môn. Một khi chấm dứt, nếu thông qua thí luyện thì các ngươi sẽ là chính thức trở thành nội tông đệ tử, được hưởng các loại đãi ngộ cùng với phúc lợi của nội tông đệ tử! Không cần vì chuyện đan dược, hoặc Huyền binh mà phát sầu.”
“Đạt được cành nhiều tích phân, đãi ngộ ở nội tông càng lớn. Lần thí luyện này, người nào có tên trong ba người dẫn đầu, hắn sẽ nhận được một toà tiểu hình pháp trận linh khí, chính là có tiền cũng mua không được, có thể hỗ trợ ngươi tụ tập linh khí, dùng để phụ trợ tu luyện. Ở trong nội tông, cũng chỉ có số ít trưởng lão cùng với hạch tâm tam đại đệ tử mới có thể có được!”
Lời vừa nói ra, đệ tử dưới đài nhất thời liền ồ lên. Linh khí pháp trận, đây là pháp trận mà dùng linh tinh mới bố trí ra a, sự trân quý cuả linh tinh mọi người đều biết rõ. Mà dùng linh tinh để bố trí thành tiểu hình pháp trận, chính là bang trợ cho người tu luyện, chuyên dùng để nhanh chóng tụ tập linh khí để tu luyện giả sử dụng. Thứ này, giá trị sợ là không cách nào có thể đánh giá.
Nhất thời, mọi người đều nhìn chằm chằm vào lệnh bài trong Diệp Nguyên Vũ trưởng lão với ánh mắt nóng chát. Hai mươi lăm mai lệnh bài, chỉ cần có được một, hai hoặc ba quả trong đó là có thể tiến nhập nội tông, trở thành nội tông đệ tử, hưởng thụ sự đãi ngộ vô cùng to lớn a. Chỉ có đám người Diệp Phá, Diệp Bồng Lai trong lòng lộ ra vẻ suy tư, cũng không tin lắm, thầm nghĩ chỉ sợ chuyện tình không có đơn giản như thế!
Nếu thí luyện lần này chỉ đơn giản như vậy, vậy còn gọi là thí luyện sao. Nếu chỉ dựa vào vận khí, thực lực ở trong đó thì để làm gì?
Quả nhiên, lời nói tiếp theo của Diệp Nguyên Vũ trưởng lão làm tâm thần bọn họ lạnh xuống, thầm hít một ngụm lương khí, tâm tình kích động mau chóng trầm xuống: “Kiếm quang lệnh bài này, ở một thời điểm đặc thù mới xuất hiện. Một khi xuất hiện, thiên địa linh khí xung quanh nó sẽ xuất hiện dị biến, khi đó, sẽ thu hút chú ý của đại lượng đệ tử thí luyện, mỗi người đều phải dùng thực lực để tranh đoạt. Mặt khác, các ngươi cũng phải cẩn thận bị người khác đánh lén, phòng bị mãnh thú bên trong Hàn Băng Hà tấn công. Cho dù chiếm được, nhưng chưa chắc ngươi là người cuối cùng giữ nó, bởi vì sẽ có người khác đến cướp đoạt, không có thực lực cũng không thể bảo đảm. Vì vậy, các ngươi nhớ cho kỹ, đừng trông mong gì vào may mắn, vận khí, chỉ có thực lực mới có thể thành công. Ở nơi này, không có thực lực thì cái gì cũng không có, kể cả mạng của các ngươi.”
“Chỉ cần không bị chúng ta phát hiện, trong khi thí luyện bất cứ thủ đoạn nào cũng có thể dùng, kể cả công kích, cướp đoạt nhất là khi đối đầu với La gia đệ tử. Nhưng nếu một phương nguyện ý giao ra lệnh bài, tự động đầu hàng mà ngươi còn hạ độc thủ, nếu bị chúng ta phát hiện, nhẹ thì trục xuất khỏi gia tộc, nặng thì trực tiếp giết chết, tình huống này ta tuyệt đối không cho phép xảy ra. Vì vậy,các ngươi nên hảo hảo cân nhắc, nếu tự cảm thấy không có cơ hội tranh đoạt, khi vào rừng liền kiếm một nơi ẩn nấp, chờ đến khi thời gian thí luyện kết thúc thì trở ra. Mặc dù như vậy sẽ khiến các ngươi không thể trở thành nội tông đệ tử, nhưng ít ra còn giữ được cái mạng. Chọn con đường nào, chính các ngươi tự mình suy nghĩ đi!”
“Lệnh bài chỉ có 25 mai, phần lớn các ngươi chắc chắn sẽ không thể quá quan, chỉ có một số ít người có thể đi lên mà thôi. Trong lịch sử gia tộc thí luyện, tình huống toàn quân bị diệt, hay cường giả như mây xuất hiện cũng không phải là không có phát sinh. Nhưng vô luận như thế nào, cho dù là một lần cực mạnh, cũng sẽ không xảy ra việc có hơn mười người toàn bộ thuận lợi quá quan, nhất định sẽ có một phần lớn người thất bại. Các ngươi...”
Hắn hơi ngừng lại, một lần nữa quét mắt về phía hơn bốn mươi ngươi ở dưới đài, nói: “Nhiệm vụ của các ngươi chính là, mặc kệ lần này có bao nhiêu người có thể thành công tiến nhập nội tông, yêu cầu của ta là, lần gia tộc thí luyện này các ngươi tuyệt không thể thua La gia. Bằng không, cho dù các ngươi chiếm được lệnh bài, tiến vào nội tông thì ta cũng sẽ cho các ngươi đẹp mắt.”
Hiển nhiên, tả trưởng lão này là một phần tử cực đoan hiếu chiến, không chấp nhận thất bại, hại đám Diệp gia ngoại tông đệ tử vẻ mặt nhăn lại như trái khổ qua(mướp đắng).
“Tốt lắm, các ngươi sắp hàng lên đây báo danh, nhận thân phận mã số, một khắc sau chúng ta sẽ lên đường.”
Lời vừa nói ra, nhất thời liền có người mang lên một cái bàn. Toàn bộ Diệp gia ngoại tông đệ tử tham gia gia tộc thí luyện một đám tiến lên, ở dưới thẻ tre ghi tên mình vào, sau đó cầm lấy một trúc bài rồi quay trở lại đội ngũ. Trúc bài này vừa đúng 41 số, đại biểu thân phận cho mỗi người. Diệp Bạch xếp phía sau nên lấy được thân phận bài số 39, đứng trước đúng hai người. Nhưng hai người phía sau là ai, hắn cũng không để ý.
Một khắc đồng hồ sau, Diệp Nguyên Vũ thoả mãn nhìn quét qua mọi người một lượt, cùng một vị trưởng lão khác là cùng Diệp Cửu Thần song song đứng chung một chỗ, lớn tiếng nói: “Thí luyện bắt đầu, mọi người theo ta thẳng tiến Hàn Băng Hà. Xuất phát!”
Nhất thời, hai người dẫn đầu đi trước, một đám người chậm rãi theo sau, hướng Diệp gia Tây Nam cửa thành đi tới. Khi đi trên phố liền khiến mọi người tụ tập vây xem, ra sức chỉ trỏ, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ, sùng bái ước ao nhưng không ai dám cản đường bọn họ. Chỉ chốc lát sau, đoàn người đã ra khỏi Hoả Vân thành, sau một canh giờ trước mắt bọn họ là một cánh rừng rậm rạp toả ra từng trận hàn khí, băng vụ, đúng là Hàn Băng Hà. Nơi đó đã có một đội nhân mã đang đứng đợi, dẫn đầu là một hồng y lão giả, trên người thêu hai đoá hoa kỳ quái màu lục sắc, cực kỳ quỷ dị. Phía sau lão là một đám hắc y đệ tử, tổng cộng có khoảng hơn ba mươi người, so sánh với Diệp gia thì kép khoảng bốn0 đến năm người.
Đám người này đúng là đám đệ tử của một trong tứ đại thế gia ở Hỏa Vân thành tham gia gia tộc thí luyện lần này, đồng thời cũng là đồng minh của Diệp gia – La gia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...