Vô Tận Kiếm Trang

Đột nhiên, một vị trưởng lão tiến đến, trong tay cầm một hộp gỗ, đưa tới trước mặt Diệp Bạch và Diệp Khuyết nói:
- Đây là thứ do Tâm Huyễn trưởng lão kêu tại hạ giao cho hai người, mỗi người một viên, tranh thủ thời gian mà dùng, chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp.
- Còn nữa…
Ngừng một chút, lão nói tiếp:
- Tâm Huyễn trưởng lão còn nói, hai người không cần để ý tới thắng bại, chỉ cần cố gắng hết sức là được, đừng bị áp lực tâm lý.
Mọi người hiểu rõ lời nói này chủ yếu là nói cho Diệp Bạch nghe nhưng tất cả mọi người đều đồng ý. Diệp Bạch tiếp nhận cái hộp gỗ màu tím kia mà mở ra, bên trong quả nhiên là hai viên Hàm Quang Phổ Lộ đan, Tâm Huyễn trưởng lão lần này xuất vốn thật lớn, cộng với một viên lúc trước thì hiện tại đã có ba viên.
Diệp Bạch lấy một viên đưa cho Diệp Khuyết rồi hướng về phía vị trưởng lão Diệp Thiên Hạc kia nói:
- Bọn vãn bối nhớ kỹ, phiền trưởng lão thay cho vãn bối và Diệp Khuyết đa tạ Tâm Huyễn trưởng lão.
Vị trưởng lão kia thấy thế thì mỉm cười nói:
- Được, ta thiểu, hai người phải cố gắng lên, không có chuyện gì thì ta về trước đây.
Diệp Bạch nói:

- Trưởng lão đi thong thả.
Sau đó, ngay lập tức vị trưởng lão Diệp Thiên Hạc kia liền phất phất tay xoay người rời đi, chờ cho đến khi hắn đi xong, Diệp Khổ mới trịnh trọng nói:
- Đây chính là Hàm Quang Phổ Lộ đan, chuyên dùng để khôi phục huyền khí, vừa đúng lúc, Diệp Khuyết Diệp Bạch, hai người hãy nuốt nó vào khôi phục thực lực để chuẩn bị cho trận đấu kế tiếp đi,ta hộ pháp cho các ngươi.
Diệp Bạch, Diệp Khuyết lúc này cũng biết rằng không cần phải khách khí từ chối cho nên liền nói:
- Đa tạ.
Sau đó hai người mỗi người một viên nuốt vào, một lần nữa trong cơ thể Diệp Bạch hình thành tình trạng như suối phun. Đây là lần thứ hai Diệp Bạch trải qua cho nên khá quen thuộc còn Diệp Khuyết là lần đầu tiên cho nên lập tức trở nên sung sướng sảng khoái đến tận cùng, cả người chìm ngập trong huyền khí, không hề nghe thấy nửa thanh âm từ bên ngoài.
Nhìn thấy Diệp Bạch, Diệp Khuyết nuốt viên đan dược này vào, bắt đầu khôi phục huyền khí, những người xung quanh không quấy rầy họ nữa…. Bây giờ bọn họ đang trong quá trình khôi phục, nửa canh giờ chỉ trong một cái chớp mắt là xong.
Đinh một tiếng chuông truyền đến, đột nhiên Diệp Khuyết mở to mắt, tinh quang lóe lên rồi biến mất, khôi phục lại vẻ bình thường. Vừa rồi hắn đã vừa đạt tới giai đoạn huyền sĩ, vốn cần thời gian rất lâu để tích tụ huyền khí nhưng lúc này đã ngập tràn, cả người tràn ngập tinh thần rạng rỡ.
Diệp Khổ liếc nhìn Diệp Khuyết nói:
- Được rồi, cuối cùng ngươi cũng đã tỉnh lại, tốt lắm, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, ba người đi thôi, ở đây giao cho ta là được rồi.
- Được!

Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi đáp ứng nói, Diệp Khuyết cũng từ từ đứng dậy mà nói:
- Chúng ta đi!
Diệp Khổ gật nhẹ đầu, liếc nhìn ba người mà nói:
- Các ngươi cố gắng lên!
Diệp Khuyết nói:
- Yên tâm.
Moi người nhìn Diệp Bạch vẫn đang hóa giải dược lực dưới mặt đất thì nghi hoặc, dựa vào thực lực của Diệp Bạch thì hắn phải sớm tỉnh ại mới đúng, tại sao hiện tại vẫn không hề có nửa điểm phản ứng, bất quá Diệp Khuyết cũng chỉ nghi ngờ một chút thôi, sau đó hắn liền quay đầu hướng về phía Diệp Bồng Lai mà nói:
- Chúng ta đi thôi.
Diệp Khổ nhìn theo bóng lưng rời đi của bọn họ, nhưng không có di động thân hình, hiển nhiên hắn biết rõ bây giờ có chuyện trọng yếu hơn là đi xem náo nhiệt. Hơn nữa, hắn tin với thực lực của Diệp Khuyết, vừa tấn cấp lên giai đoạn huyền sĩ thì chiến thắng rất khả quan. Còn Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, cả hai đều là đệ tử Diệp gia, ai chiến thắng cũng không có khác biệt gì lớn.
Cho nên hắn lập tức nhìn Diệp Bạch dưới mặt đất mà hơi nghi hoặc. Chẳng lẽ Diệp Bạch hấp thu dược lực của một viên thuốc mà tốc độ còn thua cả Diep Khuyết hay sao? Điều này làm sao có thể được, hắn chính là huyền sĩ trung cấp, mà Diệp Khuyết mới chỉ đạt tới giai đoạn huyền sĩ sơ cấp mà thôi.

Ai cũng không biết, kỳ thực lực này Diệp Bạch không phải đang hóa giải thực lực, Hàm Quang Phổ Lộ đan hắn đã hấp thu hoàn toàn, cả người một lần nữa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, đúng lúc này, Kiếm lão ở trong Kiếm thạch đột nhiên đi ra, nói một câu khiến cho Diệp Bạch không kìm được mà chấn động.
- Diệp Bạch, ngươi đã có thể học Nhị cấp chế trận.
Nếu như Kiếm lão không nhảy ra, Diệp Bạch cũng quên sự tồn tại của lão. Chỉ có điều lúc này hắn cảm thấy hơi mờ mịt, tuy nhiên Kiếm lão không để cho hắn có thời gian phản ứng mà kéo hắn vào trong không gian kiếm thạch. Ở bên ngoài, mọi người cứ tưởng hắn đang hóa giải dược lực, khôi phục huyền khí, nhưng không ai biết lúc này linh hồn của hắn đã không còn trong thân thể của mình.
- Chuyện gì vậy?
Diệp Bạch còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo vào, chỉ là hắn cũng không tức giận mà kinh hỉ hỏi.
Trước kia, Kiếm lão từng nói với Diệp Bạch, tuy rằng ý chí lực của mình đã vượt qua tầng thứ hai nhưng vẫn không thể tu luyện nhị cấp kiếm trận, mình còn tưởng rằng lão đã quên chuyện này, hiện tại, mình có thể sao?
Kiếm lão đưa mắt nhìn hắn rồi bỗng nhiên nói:
- Bây giờ đã không còn như trước nữa, nhị cấp kiếm trận không chỉ yêu cầu lực tinh thần cao mà còn yêu cầu huyền khí thâm hậu, một bậc kiếm trận yêu cầu một bậc tinh thần lực nhị cấp và cảnh giới huyền sĩ trung cấp. Hai điều này, tinh thần lực của ngươi đã sớm đạt được, huyền sĩ trung cấp thì một thời gian ngắn trước ngươi cũng đã đạt tới, thân thể của ngươi cũng miễn cường hợp cách, nhưng đối với sự lĩnh ngộ kiếm trận… mãi đến vừa rồi ngươi mới làm ta thỏa mãn, cho nên hiện tại ta xác định có thể dạy cho ngươi nhị cấp kiếm trận.
Nghe đến đây Diệp Bạch mới hiểu được, hóa ra tu luyện nhị cấp kiếm trận không chỉ đạt tới tinh thần lực tầng thứ hai mà còn phải có một huyền khí thâm hậu và điều quan trọng nữa là sự lĩnh ngộ với kiếm trận. Kỳ thực trước kia Kiếm lão đã nói với mình mà mình không chú ý mà thôi.
Tinh thần lực của mình hiện tại đúng là đã sớm đạt tới tầng thứ hai, không chừng hiện tại đang tiếp cận tầng thứ ba, đồng thời trước đó không lâu mình cũng đã tiến vào giai đoạn huyền sĩ trung cấp, huyền khí thâm hậu đủ yêu cầu, miễn cưỡng hợp cách… Tuy nhiên, kiếm lão không dạy mình kiếm trận nhị cấp, mãi đến khi mình dùng kiếm trận đánh bại Tư Đồ Xa, liên tục dùng Kim Mộc Lưỡng Nghi kiếm trận và Thủy Hỏa Lưỡng Nghi kiếm trận áp chế, Kiếm lão mới đi ra nói mình đã đạt yêu cầu. Hiển nhiên, mình đối với việc mình vận dụng ba kiếm trận cơ sở này Kiếm lão đã thỏa mãn.
Ngày này, Diệp Bạch đã chờ rất lâu cho nên trong lòng không thể không kích động. Uy lực của Tiểu Nhiếp Linh kiếm trận và Cự Mộc Tù Lung Kiếm trận hắn đã tận mắt nhìn thấy, ngoại trừ Hoa Mộc Kiếm trận ra thì Tiểu Nhiếp Linh kiếm trận khiến cho tốc độ tu luyện của mình tăng cao, mà Cự Mộc Tù Lung Kiếm trận thì khiến cho mình có năng lực vượt cấp tác chiến, điều này có tác dụng vô cùng lớn. Cho nên, Diệp Bạch không thể không hiếu kỳ đối với kiếm trận nhị cấp, huống chi, Kiếm lão cũng nói, sau khi đạt tới kiếm trận nhị cấp có thể hợp nhất ngũ hành, chính thức là kiếm trận.
- Sư phụ mau dạy đi, cho đệ tử xem, nhị cấp kiếm trận rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào.
Diệp Bạch đã không thể chờ được mà nói.

Thấy như vậy, Kiếm lão liền mỉm cười mà nói:
- Không nên gấp, trước hết nghe ta nói đã. Diệp Bạch, trừ trước tới nay rất ít khi ngươi vận dụng kiếm trận cho nên không thể hiểu sâu về nó, mà không thể hiểu sâu về kiếm trận thì tu luyện không thể nâng cao lên được. Cho nên ngươi hãy nhớ lấy, chỉ cần có cơ hội thì phải luyện tập, không được để cho nó hoang phế nếu không sở học trước kia cũng tan theo dòng nước. Được rồi, kỳ thật ngày này ta đã chờ đợi rất lâu, ta biết ngươi đang rất háo hức, hiện tại ngươi cuối cùng đã có thể học kiếm trận chính thức.
Nói xong câu này, bàn tay của lão vung lên, trong nhất thời một màn sáng trong suốt hiện ra trước mặt Diệp Bạch, trên màn sáng này không ngừng có những đường vân nhấp nhô, một lát rồi qua đi. Sau đó ba kiếm trận hiện ra.
- Tiểu Ngũ Hành cấm pháp kiếm trận, nhị giai đê cấp kiếm trận, giết, Lục Sắc Kiệt Xuất cấp kiếm trận.
- Tiểu Hư Di Khắc trận, nhị giai trung cấp kiếm trận, huyễn hoặc.
Lục Sắc Kiệt Xuất cấp kiếm trận!
Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, nhị giai cao cấp kiếm trận, giết, Lam Sắc truyền kỳ cấp kiếm trận.
Kiếm trận có cửu giai, mỗi giai chia làm sáu bậc, Bạch Sắc phổ thông kiếm trận, Hôi Sắc Tinh Anh kiếm trận. Lục Sắc Kiệt Xuất cấp kiếm trận. Lam Sắc truyền kỳ kiếm trận. Tử Sắc truyền thuyết kiếm trận. Chanh Sắc Tuyệt Thế Cấp Liệt Trận. Phẩm giai càng cao thì giá trị càng cao, trước kia Diệp Bạch đã có Hoa Mộc Kiếm trận, Tiểu Nhiếp Linh kiếm trận, đều là Hôi Sắc Tinh Anh kiếm trận. Thật không ngờ, lúc này lại xuất hiện ba kiếm trân lục sắc, Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, lại là kiếm trận truyền kỳ lam sắc.
Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch được nhìn thấy kiếm trận truyền kỳ màu lam, trong nhất thời hắn mở to hai mắt ra nhìn, trong lòng không che giấu được sự vui mừng.
Trước đó hắn đã có được ba kiếm trận, Tiểu Nhiếp Linh kiếm trận và Hoa Mộc kiếm trận tuy mạnh, Tiểu nhiếp linh kiếm trận có đại tác dụng với mình nhưng so với Lục Sắc Kiệt Xuất cấp, Cự Mộc Tù Lung kiếm trận có uy lực vô cùng thì không sánh được. Thậm chí, khi mình vây hãm Hàn khôn, chính là nhờ vào Cự Mộc Tù Lung Kiếm trận này.
Diệp Bạch cuối cùng cũng đạt tới yêu cầu kiếm trận nhị cấp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui