Lúc này, trận chiến của Đạm Thai Tử Nguyệt cũng đang phát sinh kịch liệt.
Tiên Thiên Huyết công khí phách lãng đãng, xuyên qua thiên địa. Đạm Thai Tử Nguyệt càng vận dụng càng thành thạo, mỗi chưởng đánh ra đều mang theo thanh âm biển gào, giống như hàng nghìn hàng vạn con quỷ khóc vậy.
Mà Thiên Nguyên công của Diệp gia thì công chính bình thản, yên lặng vô cùng. Thiên Nguyên công ở trong tay Diệp Khổ vô cùng bình đạm, thong dong tự tại không nói nên lời, mỗi một vận chuyển của hắn đều phảng phất giống như là ánh trăng trên trời vậy.
Hai thứ này hoàn toàn bất đồng, đều là công pháp tinh diệu, mỗi lần đối đầu với nhau đều lay động kịch liệt, người dưới đài đã sớm tránh xa đi, không dám tới gần, tránh tai ương vạ gió.
- Không được, cái này còn chưa đủ.
Mỗi lần phóng ra, Diệp Khổ có thể cảm giác được huyền khí của mình trở nên tiêu điều thêm một phần. Thiên Nguyên công dù sao cũng chỉ là huyền kỹ Lục giai đê cấp, thua kém so với Tiên Thiên Huyết công, nếu tiếp tục như vậy thì huyền khí trong cơ thể của hắn chắc chắn sẽ không còn gì nữa.
- Phân Ảnh kiếm thuật.
Trong giây lát, Diệp Khổ khẽ quát một tiếng, đầu ngón tay của hắn xuất hiện vô số đạo kiếm khí xanh trắng, phảng phất như một thiết trảo, hướng về phía Đạm Thai Tử Nguyệt.
Đây mới thực sự là Phân Ảnh Kiếm thuật, một chưởng này đánh ra chính là phóng ra năm đạo kiếm khí xanh trắng, lợi hại vô cùng.
Đạm Thai Tử Nguyệt ở phía đối diện bất động thanh sắc mà thản nhiên nói:
- Rốt cuộc đã thay đổi đấu pháp rổi sao? Thân Ý Huyễn Hình quyết.
Chỉ thấy Tử Di điện quyết màu tím dưới chân nàng khẽ di chuyển, tránh khỏi đạo kiêm khí của Diệp Khổ. Sau đó Đạm Thai Tử Nguyệt mỉm cười, một luồng điện màu tím lại hiện ra, không ngừng dịch chuyển, sau đó nàng lạt tay, luồng điện thoát ra khỏi bàn tay của nàng, bao trùm về phía Diệp Khổ.
Thân Ý Huyễn Hình quyết của Đạm Thai Tử Nguyệt rất tuyệt hảo, Thập Phương Huyền quyết của Diệp Bạch không thể so sánh được. Đây chính là huyền kỹ đỉnh cấp trọn vẹn, ở tứ đại thế gia không có bộ thứ hai. Ai cũng không ngờ Đạm Thai Tử Nguyệt lại sử dụng huyền kỹ này, hơn nữa còn là dùng thủ đoạn công kích. Thân Ý huyễn hình quyết của nàng lúc này các huyền kỹ khác không gì sánh kịp.
Lúc trước đệ tử của Diệp gia, Diệp Hàn bị đánh bại cũng là vì thứ này.
Tuy nhiên, Diệp Khổ cũng không hề sợ hãi, thân hình của hắn khẽ nhúc nhích, cước bộ di chuyển trên mặt đất, hai tay hắn giơ lên, mười đạo phân ảnh kiếm thuật đánh ra, xé rách không khí,nghe thấy thanh âm vút vút.
Hai người ra tuyệt chiêu rồi lại đối chiến với nhau, toàn trường trở nên vô cùng khẩn trương và kịch liệt, mà những người dưới đài nhìn xem cũng trở nên hoa mắt, không thể tự kìm chế.
Bình thường bọn họ chưa từng thấy qua ai có huyền khí mạnh như vậy. Mà lúc này Mẫn Nhu Nhiên ở trên đài quan chiến trong mắt cũng không khỏi hiện ra một tia dị sắc.
Ở lôi đài số hai.
Một huyền binh nhất giai đỉnh cấp Liệt Hỏa Thiên Điện Kiếm vừa phóng ra, lập tức dung nhập vào Kim Mộc lưỡng nghi kiếm trận, ba thanh kiếm tạo thành một hình tam giác, đúng là Tiểu Tam Tài Kiếm trận.
Ở dưới đài kinh hô lên một mảng, Diệp Bạch đa khu động kiếm trận, hướng về phía Tư Đồ Xa mà tiễu sát.
Ba thanh kiếm rít trong không khí, phát ra thanh âm o o khiến cho tai mắt người xem đều đau nhức.
Tư Đồ Xa co rút ánh mắt lại, hiển nhiên lúc này nếu hắn tiếp tục dùng Đại Hóa Ma thần chưởng, tuy chưởng lực phi hàm nhưng vẫn là tay không đối với huyền binh, rõ ràng không có lợi.
Hơn nữa ba thanh kiếm này dường như không chỉ là ba thanh kiếm bình thường, trong đó hình như có một sự liên lạc kỳ diệu gì đó. Tuy hắn không nhìn ra đây là kiếm trận nhưng cũng biết được sự lợi hại từ trong đó.
Tư Đồ Xa nhìn thấy ba thanh kiếm dần đến gần, kiếm quang lóe sáng thì hừ lạnh một tiếng mà nói:
- Hừ, ngươi tưởng rằng chỉ mình ngươi có binh khí sao? Thiên Địa Song Linh chủy!
Hai tiếng gào thét vang lên, một thanh chủy thủ đuôi rắn kỳ dị, mang theo hai đạo huyết quang từ tay áo của hắn phóng ra, trực tiếp hướng về tam giác kiếm trận kia của Diệp Bạch.
- Thiên Địa Song Linh chủy, đây chính là đôi chủy thủ mà Tư Đồ Xa mang đi khi đến Tử Vân Sơn Mạch, lúc đó hắn đã dùng đôi chủy thủ này đấu với huyền binh nhị giai cao cấp, Thiên Đạo Cổ Đằng Kiếm của Diệp Khuyết. Thanh chủy thủ này ít nhất cũng là nhị giai cao cấp, thậm chí là đỉnh cấp, tuy nhiên không ai biết tên gọi của nó là gì. Hiện tại mọi người mới biết, hóa ra thanh chủy thủ này có tên Thiên Địa Song Linh chủy, hơn nữa Thiên Địa Song Linh chủy này không chỉ là nhị giai cao cấp hay nhị giai đỉnh cấp mà chính là tam giai đê cấp huyền binh, Tư Đồ gia chỉ có duy nhất một cặp tam giai đê cấp huyền binh, cùng với Ngũ Độc Nguyên Khí kính chính là hai bảo vật trấn tông.
Thật không ngờ, Tư Đồ Cửu lại đem cặp chủy thủ này truyền thụ cho Tư Đồ Xa, khó trách hắn lại kiêu ngạo như vậy. Phải biết rằng, khi đó, Diệp Bạch, Diệp Thiên Nhi, và tất cả đệ tử Diệp gia cũng chưa ai có huyền binh tam giai, chỉ sợ trong tứ tông chỉ có một mình Đạm Thai Tử Nguyệt là có một thanh huyền binh tam giai trung cấp, Cửu Thiên Tử Hoàng Kiếm mà thôi.
Nhưng lúc này, không người nào biết thanh kiếm ở trên eo lưng của Đạm Thai Tử Nguyệt lai là đệ nhất thần binh của Đạm Thai gia, Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm.
Hiện tại, đối với Tam Tài Kiếm trận của Diệp Bạch, Tư Đồ Xa cảm thấy bị áp bức, hắn không thể không triệu hồi hai thanh huyền binh bảo vệ tính mạng này của mình.
Trước đó, không ai có thể bức hắn sử dụng hai thanh song linh chủy này, cơ bản toàn bộ đều bị thất bại trước huyền kỹ hoàng giai đỉnh cấp, Đại Hóa Ma Thần chưởng của hắn.
Tam kiếm đáu với hai thanh chủy thủ, trên không trung va chạm vào nhau, keng một tiếng vang lên, vô số hỏa quang toát ra, ba thanh kiếm và hai thanh chủy thủ đều bay trở lại, hai thanh chủy thủ của Tư Đồ Xa vẫn vô sự mà ba thanh kiêm của Diệp Bạch thì hai trong đó đã có dấu hiệu bị nứt.
Đây chính là Liệt Hỏa Thiên Đoạn Kiếm cùng với Tứ Phương Vô Thượng kiếm, hiển nhiên, hai thanh này phẩm giai thấp một chút, một thanh là nhất giai đỉnh cấp, một thanh là nhất giai trung cấp, chống lại tam giai đê cấp Thiên Địa Song Linh chủy thì cũng bị thua kém một chút. Ma mà, Tuý Huyết Tam Hương kiếm là tam giai đê cấp huyền binh không có chuyện gì.
Ba thanh kiêm quay trở lại tay của Diệp Bạch, nhìn thấy Liệt Hỏa Thiên Hà kiếm và Tứ Phương Vô Thượng kiếm bị tổn thương, trong lòng Diệp Bạch liền cảm thấy giận dữ. Hắn đối với Liệt Hỏa Thiên Hà kiếm thì không có thương tiếc, dù sao đây cũng chỉ là một thanh huyền binh nhất giai đỉnh cấp, nhưng thanh Tứ Phương Vô Thượng kiếm tuy chỉ là một thanh huyền binh nhất giai trung cấp nhưng Diệp Bạch có một tình cảm đặc thù với nó.
Sau lần này, mình phải nhất định tìm tài liệu, phục hồi nó nguyên dạng, Liệt Hỏa Thiên Hà kiếm có thể hủy, thậm chí Tứy Huyết Tam Hương kiêm cũng có thể hủy nhưng thanh Tứ Phương Vô Thượng kiếm này thì nhất định không thể.
- Ha ha ha.
Tư Đồ Xa thu hồi chủy thủ, cẩn thận quan sát một lần, sau khi nhìn thấy nó không có chút tổn thương nào, mà Diệp Bạch lại có vẻ tiếc nuối nhìn hai thanh kiếm thì nhất thời phá lên cười. Hắn biết rõ đối phương có hai thanh kiếm phẩm giai không được tốt thì lạnh lùng cười:
- Một đống sắt vụn mà cũng dám múa máy trước mặt tay, xem chủy thủ!
Nói xong, hắn không chờ Diệp Bạch kịp phản ứng mà đã khẽ xoay tròn bàn tay rồi gào thét, hướng về phía Diệp Bạch mà nhanh chóng đâm tới. Tốc độ lần này của hắn dường như còn nhanh gấp đôi, trên không trung mang theo một đạo tàn ảnh.
- Linh Xà Tam Động Kích!
Diệp Bạch thấy thế thì cũng không nhìn kiếm kỹ trong tay. Bàn tay của hắn khẽ vấy, Túy Huyết Tam Hương kiếm hiện ra, tay áo của hắn quấn lên, bàn tay trái đột nhiên vung lên, Túy Huyết Tam Hương kiếm đột nhiên đánh ra. Sau đó những tiếng đinh đinh giòn tan vang lên, hai thanh linh xà chủy lại bay ngược lại, tựa hồ còn nhanh hơn so với lúc trước.
Mà Diệp Bạch đối với Linh xà song chủy thì lui về phía sau một bước, một lần nữa đứng lại, sắc mặt trở nên tài nhợt.
Hiển nhiên tuy hắn dùng Túy Huyết Tam hương kiếm chặn một kích này của Tư Đồ Xa, nhưng dù sao khi ra tay, hắn cũng cảm thấy nhộn nhạo.
Tư Đồ Xa trông thấy tình trạng như vậy thì khẽ vẫy tay, hai thanh chủy thủ lập tức trở lại trên tay của hắn, dưới ánh mặt trời chói lọi, hắn hừ lạnh một tiếng,không cho Diệp Bạch thời gian thở mà một lần nữa, giương tay lên, hai thanh chủy thủ một lần nữa lại bay ra, lần này nó không trực tiếp đánh ra mà lại múa máy xung quanh. Một tiếng vang lên, khiếp sợ cả toàn trường, hai thanh chủy thủ giao nhau ở trên không trung, mang theo một dãy hỏa hoa, sau đó nó kéo dài thật lâu, hướng về phía hai bên tả hữu của Diệp Bạch mà đánh tới.
- Linh Xà Phân Yến kích!
Thấy như vậy, Diệp Bạch liền hừ lạnh một tiếng, hắn hướng về phía Tư Đồ Xa mà khinh thường nói:
- Ngươi thật sự cho rằng ta chỉ có thủ đoạn ấy sao, vậy thì ngươi sai rồi, Thiên Thước Thủy Kiếm.
Diệp Bạch khẽ quát một tiếng, một thanh kiếm dài chừng bốn xích hiện ra trong tay hắn. Trên thân kiếm có khắc ba dòng chữ nhỏ, Thiên Thước Thủy.
- Thiên Thước thủy kiếm chính là một trong hai thanh huyền binh đê giai mà Diệp Bạch mua được ở Tàng bảo các, cũng là một thanh huyền binh kỳ lạ nhất. Đến tận nay, Diệp Bạch cũng không biết nó có phẩm giai gì chỉ biết là khi vận Vọng Khí quyết thì có một luồng ánh sáng màu lam hiện ra, ở bên trong có kim hồng sắc lưu động.
Tứ Tượng kiếm trận xuất hiện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...