Nhìn thấy bộ dạng cảm thấy mỹ mãn của Nhiếp Vân, dường như có đột phá rất lớn, hồng y trưởng lão cảm thấy nghi hoặc.
- Lúc trước ta từng tu luyện công pháp Ma tộc, lại có thể phối hợp với vũ kỹ cho nên sinh ra hiệu quả!
Nhiếp Vân cũng không giải thích nhiều, thuận miệng nói một câu, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, quyển sách kia có được từ nơi nào?
Bộ thân pháp Ma tộc này dựa theo hiệu quả nó rất lợi hại, mặc dù trong Ma tộc cũng là tồn tại đỉnh cấp, pháp quyết lợi hại như thế tại sao rơi vào trong tay Kiếm Thần Tông của nhân loại?
- Ta cũng không biết, truyền thuyết là Kiếm Thần lão tổ lưu lại, về phần có được từ nơi nào lại không ghi chép...
Hồng y trưởng lão lắc đầu, dường như hắn không biết điểm này, đột nhiên hắn giật mình và nói:
- Ah, ta nhớ rồi, ta nhớ lúc trước tông môn có một vị tiền bối đã từng nói đạt được từ Cửu Long Lạc Thiên Chi Địa, nghe nói nơi đó tinh hà đổi chiều, nước sống đảo lưu, từ trên trời chảy xuống, ách... Về phần là nơi nào thì không rõ.
- Tinh hà đổi chiều? Nước sông đảo lưu?
Nghe nói như thế Nhiếp Vân cười lắc đầu.
Cái gì cửu long lạc thiên, tinh hà đổi chiều, nước sông đảo lưu... Hắn kiếp trước chưa từng nghe nói về nơi này, nhất định là giả!
Cho dù là tông môn hay là vương triều, có đôi khi vì hấp dẫn thêm người gia nhập, làm đệ tử sùng bái sẽ khuếch đại hơn bình thường, phủ lên màu sắc phi thường lợi hại nhưng trên thực tế không có gì.
Không nói cái khác, mượn tin tức truyền lưu khắp nơi trên đại lục Phù Thiên, khắp nơi thịnh truyền bản thân mình có thực lực Bí Cảnh thất bất trọng, hắn đánh chết mười Thiên Kiều Cảnh như thế nào, đánh chết Di Hoằng Cương ra sao, trên thực tế bản thân mình suýt tử vong nhưng mọi người đâu có biết rõ tình hình.
Hắn đi theo con đường tàng bảo khố, đi suốt một ngày, Nhiếp Vân cũng lấy một ít bảo bối, tỷ như linh binh dùng phi hành là cấp bậc linh binh thượng phẩm, nó cường đại hơn Long Cốt Thần Châu quá nhiều.
Cũng có một ít bí tịch, đan dược... Có tới mười mấy mớn...
Về phần bảo bối khác cũng phi thường không tệ nhưng Nhiếp Vân không dùng gấp, cũng không muốn lấy thêm, dù sao cho dù mình là tông chủ cũng không thể quá ác, cũng không thể cầm hết bảo bối tích lũy mấy vạn năm của tông môn.
- Hồng y trưởng lão, tại sao trong tàng bảo khố của chúng ta không có một ít phù lục rất mạnh và chế tác phù lục ngọc bài?
Đi tới đi tới, Nhiếp Vân nghĩ đến cái gì sau đó hỏi.
Có đôi khi phù lục ngọc bài công hiệu rất lớn, giống như lúc gặp được Kim Quang Phong Lôi Thú, nếu không phải có phù lục ngọc bài Phá Không Cảnh thì chết chính là mình.
Đường đường tàng bảo khố Kiếm Thần Tông, đi thời gian dài như vậy lại không có một cái phù lục ngọc bài nào cả, thậm chí tài liệu chế tạo thứ này cũng không có, thật sự làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Bởi vì chịu tải năng lượng khác nhau, uy lực khác nhau, chế tác phù lục ngọc bài cần tài liệu đặc thù khác nhau, tài liệu phù lục ngọc bài Nạp Hư Cảnh và Phá Không Cảnh sẽ có khác nhua.
Nhiếp Vân vốn muốn thừa dịp tại tế tự chi địa có được sức chiến đấu Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong chế tác nhiều phù lục ngọc bài bảo vệ tính mạng, bởi vì hắn không tìm được vật dẫn phù hợp cho nên không làm, vốn tưởng rằng tàng bảo khố Kiếm Thần Tông có đồ vật này, lại không nghĩ rằng tìm một ngày cũng không tìm được.
- Đây là quy củ lão tổ lưu lại, hắn nói thân là kiếm tu phải dũng mãnh tiến tới, nếu vẫn lưu át chủ bài sẽ không tử chiến tới cùng, động lực tiến lên sẽ yếu, cho nên hắn quy định không cho phép tông môn luyện chế phù lục ngọc bài, về phần đệ tử tông môn có một ít người vụng trộm mang theo hoặc lặng lẽ luyện chế.
Hồng y trưởng lão cười khổ giải thích.
- Ách? Như vậy ah...
Không nghĩ tới Kiếm Thần lão tổ lại có quy định như thế, Nhiếp Vân vẫn im lặng.
Có lưu át chủ bài và tử chiến đến cùng không quan hệ với nhau, mấu chốt phải xem tự tin và quyết tâm, nếu như lòng tin không đủ, không có quyết tâm, cho đù đối phương không bằng mình cũng không phải đối thủ.
Ai, xem ra không thể luyện chế ngọc bài.
Cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong vừa ra tay trời long đất lỡ, nhật nguyệt vô quang, có thể mang lực lượng như vậy rót vào trong ngọc bài, đủ thấy yêu cầu ngọc bài rất cao, nếu như không đề cập tới chuẩn bị trước, cho dù tông môn lớn như Kiếm Thần Tông muốn tìm được tài liệu như thế cũng khó khăn.
- Tông chủ, phía trước chính là một gian cuối cùng của tàng bảo khố!
Hai người lại đi cả buổi, hồng y trưởng lão chỉ về phía trước và nói.
- Một gian cuối cùng? Nhanh như vậy?
Nhiếp Vân sững sờ.
Vốn cho rằng có thể ở nơi này tìm được thứ giúp pháp quyết vô danh vận chuyển, không nghĩ tới đi thời gian dài như vậy lại không có.
- Ân, là nơi đặt các tài liệu chế tạo, chế tạo sư của tông môn nhận tài liệu ở đây và chế tạo linh binh!
Hồng y trưởng lão giải thích.
- Đi xem một chút.
Nhiếp Vân cũng không phải chế tạo sư, hắn không có hứng thú với chế tạo, suy nghĩ một chút vẫn quyết định đi xem.
Có thể làm cho pháp quyết vô danh vận chuyển cần khí tức đặc thù, từ đạii lục Khí Hải đi tới bây giờ, vẫn phẩm ẩn chứa thiên kì bách quái, có lẽ trong những tài liệu chế tạo này sẽ có.
Kiếm Thần Tông cất chứa tài liệu chế tạo quá nhiều, dù Nhiếp Vân có tâm tính bình thản nhưng khi đi vào cũng giật mình, không nói mặt khác, chỉ nói huyền ngọc trân quý chế tạo huyền ngọc chi kiếm đã chất thành đống, chế tạo hơn trăm thanh huyền ngọc chi kiếm cũng dư xài.
- Xem ra cũng không có...
Hắn cũng đi khắp gian phòng, Nhiếp Vân cũng không phát hiện có đồ vật làm pháp quyết vô danh vận chuyển, trong lòng có chút thất vọng.
Hắn thật không nghĩ tới, ban đầu ở loại địa phương nhỏ như đại lục Khí Hải có thể tìm được rất nhiều, đến đại tông môn như Kiếm Thần Tông lại không có.
- Được rồi, đi ra ngoài thôi!
Lắc đầu, đang định rời đi thì hắn dừng bước.
Bởi vì pháp quyết vô danh sáng lên một chút.
Nhìn theo phương hướng pháp quyết vô danh vận chuyển đã thấy một khối sắt màu đen đặt trong một đống tài liệu.
Khối sắt này lớn như quả dưa hấu, nó có màu ngăm đen không chút thu hút, ngược
lại so với các tài liệu khác thì nó có màu sắc lộn xộn không chịu nổi, lại không thấy phân loại, cũng không có sửa sang lại cứ trộn lẫn cùng một chỗ, cũng không nhìn ra nó có công dụng gì.
- Những tài liệu này là...
Nhiếp Vân áp chế kích động trong lòng, hắn nghi hoặc nhìn đống tài liệu chồng chất trên mặt đất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...