Vô Tận Đan Điền

- Được!

Nhóm yêu sủng vừa định nói tiếp, liền nhìn thấy nhiếp vân đột nhiên đứng lên.

- Mau nhìn, chủ nhân bắt đầu thử luyện kiếm pháp, chúng ta đếm xem, xem hắn có thể thi triển ra mấy bộ!

Thấy nhiếp vân lấy ra u minh kiếm, tinh thần tập trung, ánh mắt bốn yêu sủng tỏa sáng.

Sưu! Sưu! Sưu!

Vừa dứt lời, thanh kiếm trong tay nhiếp vân liền động, kiếm khí cuồn cuộn liên miên không dứt, pháp lực khuấy động, kiếm phong đã hình thành một vòng xoáy thật lớn, đem bốn yêu sủng đẩy ra một bên.

- Một…hai…

- Ba…bốn…năm…

- Thật là lợi hại, trong nháy mắt đã thi triển năm bộ kiếm pháp, chủ nhân thật mạnh…

- Mười một…mười hai…hẳn là được rồi đi, chẳng lẽ còn sao…

Càng đếm sắc mặt bốn yêu sủng càng khó xem, có thể tưởng tượng một khi họ đếm ra con số xác thực, số quyền bị đánh là con số trên trời…



Cung điện xây dựng dựa vào cửa thiên u cốc.

Mấy thái thượng trưởng lão ngồi vây quanh trước mặt một bàn tròn lớn.

Trên bàn đặt một thanh trường kiếm xanh ngọc, cao khoảng bảy tám thước, lóe lên ánh sáng dịu dàng rạng rỡ.


- Các vị trưởng lão, đây là hồn ấn ngọc kiếm ta lấy từ tông môn, có thể chiếu xạ ra thành tích của người tham gia thí luyện, làm cho chúng ta có thể phán định trước kết quả thí luyện lần này!

Một thanh niên mặc trường bào vóc dáng hơi gầy cười nói.

Thanh niên khoảng hơn ba mươi tuổi, nhìn dáng vẻ hẳn mới đến đây không lâu.

Nếu nhiếp vân nhìn thấy hắn, nhất định có thể nhận ra, hắn chính là tông an trưởng lão, là thân thúc của tông nham.

- Hồn ấn ngọc kiếm là thứ tốt! Chỉ cần người thí luyện cướp được ngọc bài hơn nữa luyện thành kiếm thuật bên trong, sẽ biểu hiện con số trên kiếm, làm cho người ta nhìn thấy được thứ tự, có thể biết trước kết quả, trong lòng hiểu rõ!

Nghê hư trưởng lão cũng nở nụ cười.

Kiếm thần thí luyện, mỗi ngọc bài đều chứa phong ấn đặc thù, một khi lấy được cùng luyện thành kiếm thuật sẽ làm ngọc bài lưu dấu vết trên ngọc kiếm, dấu vết càng nhiều nói rõ người thí luyện lấy được càng nhiều ngọc bài, thứ tự càng nằm gần phía trước.

- Có điểm đáng tiếc chính là thứ này chỉ có thể biểu hiện con số mà không biểu hiện là ai luyện thành kiếm pháp!

Lại một trưởng lão nói.

Tuy hồn ấn ngọc kiếm có thể nhìn ra mười người đầu tiên chiếm được bao nhiêu ngọc bài, tu luyện bao nhiêu kiếm thuật, nhưng không thể hiện danh tính người thí luyện.

- Không cần thể hiện chúng ta cũng có thể đoán được, lần này tới thí luyện tổng cộng chỉ có tông nham, diệp kiếm tinh bọn họ, tùy tiện suy đoán là đoán được mười phần! Hơn nữa nếu là đệ tử kiếm thần tông trên cơ bản đều có biểu hiện, hẳn không vấn đề lớn!

Lạc vũ thiên nói.

- Cũng đúng, các ngươi xem, hiện tại đã có người trổ hết tài năng!

Nghê hư trưởng lão gật gật đầu cười nói, chỉ chỉ ngọc kiếm.

Nhìn theo ngón tay của hắn, ánh mắt mọi người liền bị ngọc kiếm hấp dẫn.

Ông!

Chỉ thấy ngọc kiếm lóe ra đạo hồng sắc quang mang, con số xuất hiện bên trên.

- là tám bộ, thậm chí có người luyện thành tám bộ kiếm thuật, không sai, không sai!

Nghê hư trưởng lão cười to.

- Kiếm thần thí luyện trăm năm một lần, lúc trước là trần văn húc trưởng lão đoạt quán quân. Lúc đó hắn lấy được ba mươi sáu ngọc bài, luyện thành toàn bộ kiếm thuật, chỉ sợ không ai phá vỡ được kỷ lục này!

- Phải đó, chỉ mới mười ngày ngắn ngủi lấy được ba mươi sáu ngọc bài, hơn nữa luyện thành toàn bộ kiếm pháp bên trong…tinh anh kiếm thuật tuy không quá cao minh, nhưng muốn luyện thành cũng không dễ dàng như vậy!

- Mười ngày có thể luyện thành hơn mười bộ tinh anh kiếm thuật, chính là thiên tài hiếm có. Ngươi cho là ai cũng quái thai như trần văn húc hay sao?

Mấy thái thượng trưởng lão thảo luận, nhắc tới trần văn húc mọi người đều không nhịn được cảm thán.

- Xem! Có người luyện thành mười chín bộ, bài danh thứ nhất!

Đột nhiên hồn ấn ngọc kiếm chợt lóe, xuất hiện một đạo lục quang, con số xuất hiện trước mặt mọi người.


- quả thế, mười chín bộ kiếm thuật, nếu là lần trước thí luyện có thể trở thành quán quân là chuyện như ván đóng thuyền, lần trước chỉ đạt mười lăm bộ mà thôi. Ta xem lần này cũng không sai biệt lắm!

Nghê hư trưởng lão vuốt râu nói.

Lấy được ngọc bài thì phi thường đơn giản, nhưng luyện thành kiếm thuật lại gian nan, cho nên tuy mỗi lần đều có hơn ngàn ngọc bài, nhưng người lấy quán quân cũng không luyện thành được bao nhiêu.

- Đây là diệp kiếm tinh!

Đột nhiên một trưởng lão luôn ủng hộ diệp kiếm tinh ánh mắt sáng rực lên, chỉ tay:

- Trước khi hắn tiến vào thí luyện, ta đã lưu ấn tích trên người hắn, các ngươi xem…

Trên ngọc kiếm hiện lên dấu vết một hàng chữ.

Kiếm thần tông diệp kiếm tinh!

- Mười chín bộ kiếm thuật! Không hổ là thiên tài lợi hại nhất trong hàng ngũ tuổi trẻ, xem ra kiếm thần tông chúng ta sắp sửa hưng thịnh a!

Nghê hư trưởng lão thuộc phái trung lập, nhìn thấy kết quả nở nụ cười.

- Tông an, ta nhớ được lúc trước khi ngươi tham gia thí luyện, cũng chỉ luyện được mười bốn ngọc bài đi!

Lạc vũ thiên đột nhiên mở miệng.

- Phải!

Nghe được câu hỏi, sắc mặt tông an xanh mét.

Vô luận mình tham gia thí luyện hay làm gì đều kém hơn trần văn húc, chẳng lẽ cháu của mình cũng kém hơn sư chất của hắn?

- Đúng rồi, tông an, sao hiện tại tông nham còn chưa hiện ra thành tích, chẳng lẽ không cướp được khối ngọc bài nào!

Một trưởng lão ôn hòa hỏi.

- Phải đó, không phải cháu của ngươi đã đạt tới thiên kiều cảnh trung kỳ sao? Chẳng lẽ cướp được ngọc bài nhưng không luyện thành?


- Không nên đi, thiên phú của tông nham không yếu, không nên kém như vậy a…

Nhóm thái thượng trưởng lão kiếm thần tông cũng không một lòng, thấy có người bỏ đá xuống giếng, mọi người đều nhìn qua tông an.

- Hừ, tông nham là hậu tích bạc phát, lần này quán quân nhất định là hắn, hơn nữa tuyệt đối vượt qua người khác rất nhiều…

Tông an vung tay hừ lạnh.

- Vậy sao? Vậy chúng ta đợi xem!

Lời của vị trưởng lão còn chưa dứt, chỉ thấy ngọc kiếm chớp lóe, lại một đạo thâm lục sắc quang mang nổi lên.

- Mau nhìn…là hai mươi hai! Không ngờ là hai mươi hai!

Trên ngọc kiếm hiện ra con số mới.

- Ha ha, là tông nham!

Tông an cười ha ha, bàn tay phất qua, quang mang chớp lên, cũng xuất hiện năm chữ.

Kiếm thần tông tông nham!

- Thế nào? Ta đã nói tông nham sẽ lấy được quán quân, luyện thành hai mươi hai bộ kiếm thuật, ta xem kỷ lục này còn ai có thể phá!

Vẻ mặt tông an kiêu ngạo.

- Hai mươi hai, xem ra việc trở thành quán quân như ván đóng thuyền, tông an, xem ra cần chúc mừng ngươi!

Một trưởng lão liền mỉm cười ôm quyền.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui