Vô Tận Đan Điền

Yêu khí nồng đậm tới cực điểm, lan tỏa trên không trung hình thành ảnh tử yêu quái cùng đầu khô lâu, giương nanh múa vuốt, tựa hồ một khi có nhân loại xông tới sẽ lập tức cắn nuốt.

Yêu khí của yêu nhân, khi nồng đậm tới cảnh giới nhất định sẽ diễn hóa yêu nhân, tâm ma, cường giả Yêu tộc cường đại một khi đánh ra yêu khí, trước mặt sẽ xuất hiện ngàn vạn yêu nhân binh mã, gió thổi cỏ rạp, bách chiến bách thắng.

Tư tư tư tư!

Bàn tay yêu nhân râu trắng dần dần biến thành trong suốt, khí tức ăn mòn điên cuồng bắn ra càng thêm cường đại, phong ấn ngày càng trở nên mỏng manh.

Ba!

Rốt cục hơn mười phút sau phong ấn không còn kiên trì nổi, xé mở một lỗ hổng lớn.

- Nhanh vào đi thôi!

Nhìn thấy phong ấn phá vỡ, yêu nhân râu trắng thét dài, thả người xông vào, những yêu nhân còn lại chỉ sợ không lấy được thứ tốt, cũng theo sát phía sau, chỉ nháy mắt sơn cốc đã trống rỗng không còn ảnh tử.

- Chúng ta cũng vào đi thôi!

Thấy yêu nhân đều rời đi, Nhiếp Vân đứng dậy hô.

- Chúng ta cũng đi vào? Đó là Yêu La U Minh vực, thông đạo đi thông yêu nhân thế giới, một khi đi vào muốn trở về thật khó khăn, ta nghĩ hay là chúng ta nhanh chóng đi tìm lối ra quan trọng hơn, tiến vào Yêu La U Minh vực cũng không phải hành động sáng suốt…


Diệp Kiếm Tinh hoảng sợ.

- Tìm lối ra? Ngươi biết lối ra khu vực táng địa này ở đâu sao?

Nhiếp Vân hừ một tiếng.

- Việc này…

Biểu tình Diệp Kiếm Tinh ngưng trọng.

Mặc dù hắn hiểu biết về tám đại khu vực trong Thiên U cốc, cũng biết nơi này là khu vực táng địa, nhưng lại không biết lối ra ở nơi nào.

- Bên ngoài nơi nơi đều là Quỷ Môn U Phong, chúng ta kiên trì nửa canh giờ thì còn được, lâu hơn nữa nhất định sẽ mê man, thay vì ở đây chờ chết, còn không bằng tiến vào Yêu La U Minh vực nhìn xem!

Nhiếp Vân giải thích.

- Nhưng mà…Yêu La U Minh vực là tử lộ, người nào đi vào đều có đi không về…

Diệp Kiếm Tinh sốt ruột nói.

- Ở bên ngoài là chết, bên trong có chết hay không còn không nhất định, một khi đã như vậy, trước chết rồi sau sống lại! Ngươi không đi, ta đi trước!

Thấy thiếu niên bình thường luôn hào khí ngất trời nhưng gặp được Yêu La U Minh vực luôn do dự, Nhiếp Vân lười tiếp tục giải thích, giẫm mạnh dưới đất sưu một tiếng hướng phong ấn lao tới.

Đại La Thiên Kiếm Thần phong ấn là do vô thượng cường giả Kiếm Thần tông bố trí ngăn trở yêu nhân, lại không có tác dụng ngăn trở nhân loại, mặc dù ngụy trang dung mạo cùng linh hồn khí tức đều giống yêu nhân, nhưng dù sao cũng không thật sự biến thành yêu nhân, bởi vậy Nhiếp Vân sưu một tiếng đã chui vào phong ấn, tiến nhập vào một thế giới cực lớn.

Thế giới này yêu khí nồng hậu, vừa tiến vào liền làm cho hắn có cảm giác ngạt thở.

Yêu khí chỉ thích hợp cho yêu nhân hô hấp, đối với nhân loại mà nói chẳng khác gì độc khí, nếu Nhiếp Vân không phải cường giả bí cảnh chỉ sợ hít vào một hơi đã trực tiếp chết ngay tại chỗ.

Nhưng ngụy trang sư đương nhiên khác biệt, chỉ một lát sau hắn đã thích ứng với yêu khí, mỗi lần hô hấp cũng đã giống như một yêu nhân chân chính.

Ngụy trang sư, một trong những thiên phú đặc thù, có thể tùy ý giả tạo khí tức biến hóa hình thái, hiện tại Nhiếp Vân giả tạo yêu nhân, nếu bị yêu khí độc chết, thiên phú ngụy trang sư cũng không có danh khí lớn như vậy.

Hơn nữa bản thân Nhiếp Vân còn là độc sự, đừng nói là yêu khí, dù gấp mười gấp trăm lần kịch độc cũng chỉ làm tu vi hắn ngày càng cao, không cần chịu bất cứ thương tổn gì.

Sưu!


Vừa thích ứng yêu khí, đang định đi về phía trước, cách đó không xa toát ra một đạo khí lãng, Diệp Kiếm Tinh cũng lao vào.

- Ngươi nói rất đúng, đưa vào chỗ chết sau đó sống, đệ tử tiến vào táng địa sở dĩ không thể đi ra ngoài là vì chỉ lo lắng tìm đường ra bên ngoài, trên thực tế tuyệt lộ trong mắt bọn hắn có lẽ là con đường sống!

Thấy Nhiếp Vân nhìn qua, Diệp Kiếm Tinh nở nụ cười.

- Đi thôi!

Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, gật gật đầu, cấp cho Diệp Kiếm Tinh thêm một đạo ngụy trang khí giúp hắn thích ứng yêu khí, hai người chậm rãi đi về phía trước.

Yêu La U Minh vực là một thông đạo đặc thù mang thuộc tính không gian, hoàn toàn khác hẳn hang động bình thường, giống như một thế giới cực lớn, vô luận nhìn từ phương hướng nào đều rộng lớn vô ngần, tìm không thấy giới hạn.

Ô ô!

Mới đi vài bước, chợt nghe phía trước vang lên một trận rung động ô ô truyền đến, lập tức nhìn thấy một mảnh yêu nhân thân mặc giáp trụ đánh tới.

- Đây là yêu linh do yêu khí dày đặc hình thành, hiện tại chúng ta giả tạo thành yêu nhân, chỉ cần không ra tay sẽ không công kích chúng ta!

Thấy Diệp Kiếm Tinh rút trường kiếm, Nhiếp Vân vội vàng ngăn cản, thấp giọng truyền âm.

Yêu linh này sẽ đoạt xá nhân loại, khó lòng phòng bị, nhưng lại không công kích yêu nhân, chỉ cần không chống cự, bình thường yêu linh sẽ không chủ động công kích.

Hô!

Quả nhiên yêu nhân mặc giáp trụ chỉ liếc mắt nhìn hai người, liền bay qua không trung, không hề tấn công.

- Bọn hắn đang ở phía trước, chúng ta đuổi theo nhanh lên!


Yêu linh đi qua, Nhiếp Vân cảm ứng truy tung khí, xác định phương vị, tiếp tục đi tới.

Đi thêm chừng mười phút, liền chứng kiến yêu khí dần dần giảm bớt, xuất hiện một triền núi tối đen, trên núi phủ kín đầu khô lâu, tanh hôi khủng bố, làm người ta vừa nhìn đã khiếp sợ.

Sưu!

Hai người vừa định bay qua khỏi triền núi, liền chứng kiến một đạo kiếm quang từ phía dưới bay lên, rộng rãi khổng lồ, vô vọng vô tai, vô niệm vô tướng, xỏ xuyên qua cổ kim.

- Là Thiên Tâm Vô Vọng kiếm thuật của tông môn, kiếm thuật chí tôn đỉnh, cẩn thận!

Diệp Kiếm Tinh biến sắc, thân thể cấp tốc lui về phía sau, rút trường kiếm, lực lượng toàn thân truyền vào lòng bàn tay, đinh đinh đang đang cùng kiếm quang giao chiến cùng một chỗ.

Hai kiếm giao phong, bốn phía nháy mắt bị kiếm quang bao phủ, kiếm khí tung hoành bắn phá bốn phía, mặt đất bị đánh ra từng rãnh sâu.

Thiên Tâm Vô Vọng kiếm thuật là kiếm pháp khá nổi danh trong Kiếm Thần tông, chú ý tứ đại pháp môn vô vọng, vô tai, vô niệm cùng vô tướng, tuy rằng nổi danh nhưng trong hàng đệ tử hạch tâm rất ít người luyện thành, lúc này có thể

nhìn thấy chiêu kiếm trong Yêu La U Minh vực, dù là Diệp Kiếm Tinh có kiếm thuật xuất sắc vẫn cảm thấy da đầu run lên.

- Ta giúp ngươ, thức thứ nhất Phạm Vân kiếm thuật – Phá Huyễn Kiến Chân!

Thấy Diệp Kiếm Tinh liên tục lui về phía sau, Nhiếp Vân hô một tiếng, thân thể quay cuồng về phía trước, pháp lực tuôn ra, Phiêu Phong kiếm như long xà xuất vỏ, kiếm khí tứ phương, chợt lóe liền đâm tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui