- Nhiếp Vân, thức thời lập tức quỳ xuống, ngoan ngoãn giao Tử Hoa động phủ ra đây, có lẽ còn có thể sống, bằng không, một khi Kiền Khánh Tông chủ ra tay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù sư phụ ngươi cũng không thể nào cứu được ngươi!
Hoang Trần cũng nhân cơ hội kêu to, trên mặt sảng khoái nói không nên lời.
- Tử Hoa động phủ không phải loại tiểu nhân vật như ngươi có tư cách giữ lấy, nhanh lấy ra, nếu không hối hận cũng không kịp!
Tử Quỳnh Hoàng cũng cười lạnh.
- Xem ra hôm nay các ngươi là không có ý định cùng ta từ bỏ ý đồ rồi?
Nghe được ba người nói, Nhiếp Vân mặt không chút thay đổi, nhìn qua đi.
- Đúng vậy, hôm nay cho dù ngươi muốn từ bỏ ý đồ, cũng tuyệt đối không thể! Người dám tìm tới đây, quả thực chính là tự tìm đường chết!
- Lúc trước còn kiêng kị sư phụ ngươi sẽ xuất thủ, hiện tại xem ra, như vậy sư phụ ngươi cũng không ra tay, hắn hẳn là đã rời đi Khí Hải Đại Lục rồi! Ha ha, có sư phụ ngươi bảo hộ, chúng ta có lẽ còn có thể kiêng kị vài phần, hiện tại chỉ có ngươi, chẳng lẽ cho rằng chúng ta sẽ sợ ngươi sao?
Hoang Trần cùng Tử Quỳnh Hoàng cười đến không kiêng nể gì cả.
- Không cần các ngươi sợ, các ngươi chết là được!
Nhiếp Vân cười cười, thân thể nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang, trong phút chốc liền xuất hiện ở trước mặt Hoang Trần, lực lượng linh hồn cường đại như cánh tay, đột nhiên trảo qua.
- Muốn đánh lén, nằm mơ! Khí Hải thập đại cổ mạch, Thái Cổ huyết mạch, Thái Cổ Tuyệt Thiên Sát!
Nhìn thấy thiếu niên nháy mắt xuất hiện ở trước mắt, sắc mặt Hoang Trần bất loạn, thét dài một tiếng, hai đấm đánh ra!
Hai quyền mang theo lực lượng đặc hữu của cường giả Bí Cảnh, như Giang Hải đun sôi, gào thét vọt tới Nhiếp Vân.
Ở trong mắt hắn, một quyền này vận dụng toàn bộ lực lượng trên người, không thành công thì thành nhân, Khí Hải thập đại cổ mạch Thái Cổ huyết mạch, phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, chỉ cần thiếu niên ở trước mắt bị đánh trúng, tuyệt đối sẽ nổ thành huyết vụ!
Bất quá bộ dáng thiếu niên nổ thành huyết vụ hắn không thấy được, chỉ cảm thấy tay căng thẳng, nhìn chăm chú lên, liền phát hiện tuyệt chiêu cực mạnh của mình, lại bị hai ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy.
Bộ dáng nhẹ nhàng, thật giống như nắm một cái bánh quẩy, một cái bánh bao.
- Hai ngón tay liền nắm quả đấm của ta, điều đó không có khả năng, không có khả năng.
Cảm thụ được trên ngón tay mang đến lực lượng càng lúc càng lớn, làm cho mình không thể giãy giụa, sắc mặt Hoang Trần trở nên cực kỳ khó coi, căn bản không thể tin được!
Ở trong ngón tay, Hoang Trần cảm giác như bị kẹp lấy, vô luận giãy dụa như thế nào, cũng không làm nên chuyện gì.
- Chết đi!
Hừ lạnh một tiếng, ngón tay của Nhiếp Vân nhẹ nhàng bắn ra!
Thình thịch!
Chỉ một chút, đầu của Hoang Trần liền nổ tung, óc văng tung tóe, đầy trời là máu.
- Cái gì?
- Một chiêu giết Hoang Trần? Sao lại thế này?
Nhìn thấy đầu của Hoang Trần nổ tung, Kiền Khánh Tông chủ và Tử Quỳnh Hoàng giật nảy mình.
Tuy thực lực của Hoang Trần chỉ là Bí Cảnh đệ nhất trọng trung kỳ đỉnh phong, nhưng thân là một lão tổ đế quốc, thủ đoạn bảo mệnh vô số, cho dù Kiền Khánh Tông chủ muốn giết hắn, chỉ cũng phí không ít tâm huyết, sao thiếu niên ở trước mắt chỉ dùng một chiêu, hắn liền tử vong, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không có?
Điều này thật đáng sợ!
- Linh cấp trung kỳ? Điều đó không có khả năng! Ta không tin!
Tử Quỳnh Hoàng còn nghi hoặc, Kiền Khánh Tông chủ đã thông qua linh hồn dao động trên người thiếu niên, nhìn thấu linh hồn của Nhiếp Vân biến hóa, sắc mặt trở nên tái nhợt, liên tục lui về phía sau mấy bước.
- Cái gì? Linh cấp trung kỳ?
Nghe được Kiền Khánh Tông chủ nói, Tử Quỳnh Hoàng cũng hoảng sợ, trong mắt lộ ra sợ hãi nồng đậm, xoay người muốn chạy trốn.
- Tử Quỳnh Hoàng ngươi muốn làm gì, chúng ta cùng nhau động thủ, bằng không, hai người khẳng định đều phải chết ở chỗ này!
Kiền Khánh Tông chủ không nghĩ tới mình gặp phải một quái thai như vậy, hét lớn một tiếng ngăn Tử Quỳnh Hoàng lại, hai tay giơ lên, lập tức ra tay!
Hắn vừa ra tay liền cho thấy bất đồng Hoang Trần, không khí giống như biến thành chất lỏng, bắt đầu sềnh sệch, bàn tay thật lớn bí mật mang theo một cỗ pháp lực, như thánh như thiên, người cấp bậc thấp lâm vào trong đó, sẽ ở sâu trong nội tâm sinh ra một loại cảm giác vô lực, căn bản không thể phản kháng.
Bí Cảnh cũng có cửu trọng, đệ nhất trọng Pháp Lực cảnh, đệ nhị trọng Nguyên Thánh cảnh, Nguyên Thánh cảnh, Khí Hải đan điền vận chuyển, có thể từ trong không khí hấp thu Nguyên Thánh vi hạt, thay đổi kết cấu thân thể, làm cho người ta hình thành Nguyên Thánh thể.
Vòng đi vòng lại là nguyên, trí tuệ cao thượng là thánh, Nguyên Thánh thể có thể làm cho người tiến hóa, chân chính thành Vương thành Thánh, vô luận tế bào sức sống, hay lực lượng đều đạt tới đỉnh phong!
Nguyên Thánh thể so với Pháp Lực cảnh cường đại hơn nhiều lắm, dưới một chiêu, có thể làm cho người dưới cấp không có lực phản kháng.
Bất quá Nhiếp Vân bất đồng, linh hồn đã đạt tới Linh cấp trung kỳ, cấp bậc cao hơn đối phương, lực lượng linh hồn thêm vào trên cánh tay, song chưởng mạnh mẽ đánh ra!
- Nguyên Thánh thể? Bí Cảnh đệ nhị trọng Nguyên Thánh cảnh cũng không phải đối thủ của ta, phá cho ta!
Ầm vang!
Không khí sềnh sệch nháy mắt đã bị lực lượng linh hồn cường đại xé rách thành hai nửa, trường kiếm run lên, Huyền Ngọc Kiếm xuất hiện ở trên đầu Kiền Khánh Tông chủ, bàn tay giương lên chém qua!
Biết Kiền Khánh Tông chủ tu thành Nguyên Thánh thể, phòng ngự kinh người, Nhiếp Vân cũng không khách khí, lần này dùng toàn bộ lực lượng cùng 100 trọng ám kình, trường kiếm thoạt nhìn phiêu phiêu, lại mang theo uy thế ngay cả cường giả Bí Cảnh cũng không thể trốn tránh.
- Lại đây cho ta!
Nhìn thấy kiếm mang đến, Kiền Khánh Tông chủ biết cho dù mình đã là Nguyên Thánh thể cũng không thể ngăn cản, bàn tay to trảo một cái, đã chắn Tử Quỳnh Hoàng ở phía trước.
Thình thịch!
Dưới một kích, Tử Quỳnh Hoàng trực tiếp biến thành bánh thịt, hô hấp đoạn tuyệt.
100 trọng ám kình cộng thêm lực lượng hiện tại, một kiếm của Nhiếp Vân có thể chém nát ngọn núi, đừng nói một Tử Quỳnh Hoàng nho nhỏ, cho dù lại đến mười cái, dưới một kiếm cũng sẽ biến thành bánh thịt!
- Nhiếp Vân, chuyện nhục nhã hôm nay, ngày sau ta nhất định báo lại!
Tử Quỳnh Hoàng ngăn Nhiếp Vân một chút, Kiền Khánh Tông chủ xoay người bỏ chạy, thân thể ở trên không trung hóa thành một đạo thẳng tắp, thời gian nháy con mắt liền chui vào một đại điện.
- Nguy rồi, hắn muốn khởi động đại trận! Một khi cho hắn hoàn toàn khởi động, cho dù thực lực của ta mạnh hơn, cũng chưa chắc có thể đở nổi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...