Trên mặt tinh cầu có không ít tánh mạng nhưng không có tung tích Bích Lạc tiên tử.
Chẳng lẽ Xuyên Hư nhìn lầm, nàng căn bản chưa từng tới?
- Truy tung chi khí, dò xét!
Ngón tay bắn ra, truy tung chi khí xuất hiện trong tay.
Trước kia Vô Biên Thâm Uyên quá lớn, bị thực lực chế ngự cho nên truy tung chi khí không tìm thấy, hiện tại trong phạm vi tinh cầu chỉ cần Bích Lạc tiên tử từng xuất hiện tại nơi đây, hoặc là đi ngang qua sẽ có thể tìm được.
Đương nhiên nếu đi ngang qua thời gian không thể quá dài, vượt qua ba ngày hiệu quả sẽ không còn.
Nhiếp Vân hiện tại cũng chỉ ôm hi vọng thử mà thôi, có thành công hay không còn chưa xác định.
Ông!
Truy tung chi khí xoay tròn trên không trung, đột nhiên nó bay thẳng về một hướng.
- Quả nhiên xuất hiện qua tại nơi này, hơn nữa trong ba ngày.
Nhiếp Vân hít thở dồn dập, theo sát truy tung chi khí.
Một lát sau truy tung chi khí dừng lại.
- Mất tích?
Nhìn thấy truy tung chi khí dừng lại, Nhiếp Vân sửng sốt, trên mặt đất bóng loáng không có gì cả.
Nếu như truy tung chi khí không có tìm nhầm thì Bích Lạc tiên tử đã bay tới đây trong ba ngày trước, sau đó... Hư không tiêu thất!
- Hư không tiêu thất?
Nhiếp Vân lắc đầu.
Đối phương chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, lại không có hoàn mỹ giới vực, không có khả năng thuấn di rời đi, tự nhiên sẽ không thể hư không tiêu thất.
Chuyển không phù cũng có công hiệu như thế, xem mặt đất không có dấu vết đánh nhau, Bích Lạc tiên tử không có khả năng sử dụng, lại nói thứ này vô cùng trân quý, lúc trước Nhữ Hạ vương tử cũng chỉ có hai tấm, Bích Lạc tiên tử có thực lực không kém nhưng cho dù thân thế hay địa vị kém quá xa, không có khả năng có thứ này.
Dù sao lần trước bị Nam Hoa lão tiên làm thảm như vậy, nếu có đã sớm sử dụng.
- Không thể thuấn di, không có chuyển không phù, chẳng lẽ nơi này có trận pháp lợi hại?
Trong nội tâm khẽ động, nghĩ đến khả năng cuối cùng.
Trừ thuấn di, chuyển không phù, còn lại có trân pháp.
Trận pháp cường đại cũng có thể làm cho người ta thuấn di tức thời, không lưu lại dấu vết.
- Cho dù có trận pháp cũng nằm dưới mặt đất.
Nhìn quanh một vòng, không có phát hiện trận pháp chấn động, Nhiếp Vân tập trung lực chú ý vào mặt đất.
Cảnh vật chung quanh bị hắn dò xét một lần, nếu quả thật có trận pháp, chỉ sợ cũng chỉ ở dưới đất.
Mặc kệ ở nơi nào, đã ba ngày trước Bích Lạc tiên tử xuất hiện qua, cho dù đào ba thước đất cũng phải tìm được nàng!
- Thiên phú địa hành sư!
An bài Hầu Khổng đi vào thánh sơn tẩy lễ, lúc này vận chuyển thiên phú địa hành sư chui xuống dưới đất.
Sau khi hình thành hoàn mỹ giới vực, sau khi lý giải đại đạo càng ngày càng sâu, sử dụng thiên phú địa hành sư, có thể tự do xuyên qua mặt đất.
U Hoàng Tinh không nhỏ, mặt đất cứng rắn còn kém xa Thần giới, xuống đất, Nhiếp Vân tiến thẳng xuống dưới.
Tiến xuống mấy vạn dặm nhưng không có trận pháp chấn động, Nhiếp Vân bắt đầu hoài nghi suy nghĩ này có chính xác hay không.
- Không thể nào!
Quá sâu uy lực sẽ càng ngày càng yếu...
Dừng bước, Nhiếp Vân không có tiếp tục hướng xuống.
Trận pháp khoảng cách càng xa hiệu quả càng kém, xuống đất hơn vạn dặm vẫn không tìm được, chỉ có thể nói rõ hoặc không có trận pháp, hoặc không đúng.
- Không gian chi lực nạp vật thế giới!
Đứng nguyên tại chỗ, Nhiếp Vân dùng không gian chi lực bao phủ toàn bộ chung quanh, quả nhiên một lúc sau hắn phát hiện không đúng.
- Đó là cái gì?
Sau một khắc gần mặt đất có viên đá màu nâu xanh.
Không chú ý thật cho rằng là nham thạch, vừa rồi bỏ qua như vậy, tuy sử dụng không gian chi lực dò xét, lúc này hắn phát hiện không đúng.
Không gian chi lực của hắn thẩm thấu vào nham thạch, hắn cảm thấy đó là hư không chẳng thể dò xét.
Ý niệm của hắn có thể hủy diệt một viên tinh cầu, không thể dò xét một khối nham thạch, nếu có vấn đề thì hắn cũng không tin.
- Xem ra thứ này có vấn đề.
Tinh thần lan vào trong nham thạch, hắn muốn dò la thật rõ ràng, đột nhiên trong nham thạch sinh ra hấp lực to lớn, thân thể hắn biến mất tại chỗ.
Hô!
Đôi mắt mở ra, hắn xuất hiện trước tấm bia đá.
Văn tự trên tấm bia đá này hoàn toàn giống Huyền Thiên bia bên ngoài, nó mang theo khí tức tang thương và xa xưa.
Khác với Huyền Thiên bi, hắn có thể hiểu văn tự này, lúc này có ý niệm truyền tới.
- Huyền Thiên thượng tôn?
Nhìn chung quanh, hắn lập tức hiểu ra.
Tấm bia đá này khác với Huyền Thiên bi, đây là siêu cấp cường giả thượng cổ lưu lại tên là Huyền Thiên thượng tôn.
Tuy không có nói tỉ mỉ thực lực người này nhưng hắn không thể phản kháng, chỉ sợ thực lực chân chính đạt tới cấp bậc Đại Đế.
- Dường như niên đại còn sớm hơn cả Thần Nông Đại Đế.
Nhìn nhìn bia văn ghi lại, Nhiếp Vân phỏng đoán trong nội tâm.
Thần Nông Đại Đế sinh hoạt hàng tỷ năm trước, cùng thời đại với Kiếm Đạo Đại Đế Lục Hi, văn tự này mượn nhờ Thần Nông Bách Thảo Kinh, có thể nhận ra những văn tự này thời đại nào.
Chỉ bằng vào điểm này thì hắn Huyền Thiên thượng tôn còn sớm hơn cả Thần Nông Đại Đế.
Cho dù không xác nhận điểm này nhưng hắn cũng hiểu nội dung trong đó.
Cường giả Đế cảnh đều gọi là Đại Đế, người này lại xưng hô Huyền Thiên thượng tôn, thượng tôn là đẳng cấp gì, khái niệm gì, hắn chưa từng nghe qua.
- Truyền thừa Huyền Thiên Đạo!
- Tìm hiểu Huyền Thiên bi có thể tiến vào nơi này, dung huyết dịch của ta, được truyền thừa!
Ý niệm của văn tự truyền vào trong đầu, Nhiếp Vân hiểu ý nghĩa trong đó.
Nơi này là di tích Huyền Thiên thượng tôn lưu lại, chỉ cần tu luyện giả có thể thông qua Huyền Thiên bi tán thành sẽ tiến vào nơi này tiếp nhận truyền thừa.
Người khác tìm hiểu Huyền Thiên bia mới có thể đi vào, mà hắn đánh bậy đánh bạ tìm căn cơ của trận pháp bị cưỡng ép truyền tống tiến vào.
- Xem ra Bích Lạc tiên tử đã được tán thành tiến vào nơi đây!
Biết rõ nơi này là nơi nào, Nhiếp Vân vội vàng đi thẳng về phía trước.
Bởi vì truy tung chi khí tìm được nơi cuối cùng Bích Lạc tiên tử biến mất mình mới tìm tới nơi này, nói rõ nàng đã tiến vào nơi đây, nếu không cũng không có khả năng che đậy mình dò thám.
- Truyền thừa phải nhờ vào vận khí mới có thể gặp được, gây chuyện không tốt còn là tai vạ.
Tu luyện đại đạo không giống, rất dễ dàng xung đột, nhóm lửa tự thiêu!
Biết rõ Bích Lạc tiên tử đạt được Huyền Thiên thượng tôn tán thành, có khả năng đạt được truyền thừa, Nhiếp Vân không thể cao hứng, ngược lại lộ ra vẻ lo lắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...