- Ta nơi này có một ít Linh Dược, hiện tại liền giúp các ngươi tấn chức tu vi!
Không biết trong nội tâm hai nữ nghĩ cái gì, cho dù biết rõ Nhiếp Vân cũng chỉ cười cười, không quá để ý.
Kể từ khi biết Đạm Đài Lăng Nguyệt có khả năng gặp khốn cảnh, hắn tâm như phi kiếm, hận không thể lập tức đến bên người nàng, thay nàng phân ưu giải nạn, căn bản sẽ không đi nghĩ sự tình khác.
Bất quá, hắn biết thực lực bây giờ mặc dù tìm được Lăng Nguyệt, chẳng những không thể trợ giúp, còn chỉ mang đến phiền toái cho nàng, cho nên với hắn mà nói, trọng yếu nhất không phải quan tâm cách nghĩ của những người khác, mà là nghĩ hết biện pháp có được thực lực!
Hô nhỏ một tiếng, Nhiếp Vân từ chỗ Đoạn Tiếu có được rất nhiều đan dược, bảo vật, nghiền nát hội tụ thành bốn cổ linh lực tinh khiết, quán thâu vào cơ thể bốn người.
Loại tình huống quán thâu linh lực này, bình thường sẽ mang đến phiền toái cho sau này tấn cấp, nhưng thủ đoạn của Nhiếp Vân kỳ diệu, tăng thêm có được thiên phú Võ Đạo sư, sớm đã bài trừ loại tai hại này.
Rất nhanh, tất cả mọi người tăng trưởng một tiểu cấp bậc.
Trầm Hùng đạt đến Chân Tiên cảnh đỉnh phong, nửa bước Thiên Tiên cảnh, một khi cơ hội phù hợp, có thể thừa cơ đột phá, thuận gió hóa rồng.
- Đây là chút ít Tiên Khí trung phẩm, các ngươi mỗi người luyện hóa một kiện, có thể làm cho thực lực lần nữa gia tăng một ít!
Giúp bọn hắn tăng lên tu vi, Nhiếp Vân lại lấy ra bốn kiện Tiên Khí trung phẩm đưa tới.
Ban đầu ở trong Nạp Vật Đan Điền của Đoạn Tiếu, đã nhận được tám kiện Tiên Khí trung phẩm, trong những binh khí này không có kiếm, đối với hắn tác dụng không lớn, không bằng đưa cho bọn người Mẫn Ngạn.
- Tiên Khí trung phẩm... Đa tạ Nhiếp Vân đại nhân!
Thấy hắn tiện tay lấy ra bốn kiện Tiên Khí trung phẩm đưa qua, bọn người Mẫn Ngạn biết rõ phân biệt sắp tới, cả đám đều không nói lời nào, hào khí nặng nề.
Tiên Khí trung phẩm giá trị xa xỉ, mặc dù bọn người Mẫn Ngạn, cũng không có một kiện, lúc này đạt được, thực lực khẳng định còn có thể gia tăng lần nữa.
An bài xong những chuyện này, Nhiếp Vân không nói thêm lời, một lần nữa trở lại Bắc Đẩu tinh cung.
Mới vừa vào Tinh Cung, lão tửu quỷ liền chạy ra đón chào.
- Tông chủ, tiền đồ của ngươi không thể hạn lượng, hành trình sẽ đi xa hơn, ta liền không giúp ngươi được nữa, lúc đầu mục tiêu của ta là đi vào Linh giới, đột phá tuổi thọ cực hạn, hiện tại mục tiêu đã đạt đến, cho nên... muốn lưu lại Cửu Dương thành!
- Ở lại chỗ này?
Nhiếp Vân sững sờ, lập tức hiểu được, trong lòng có chút cảm động.
Chứng kiến tốc độ tu luyện của hắn, lão tửu quỷ biết rõ cho dù liều mạng cũng truy cản không nổi, chờ đến lúc đó cản trở, mang đến phiền toái cho hắn, không bằng hiện tại tách ra.
Tuy Cửu Dương thành không phải thành thị lớn gì, nhưng thực lực, thiên phú của lão tửu quỷ còn ở đó, đi thành thị càng lớn gây chuyện không tốt sẽ chết nhanh hơn, ở chỗ này có bọn người Trầm Hùng chiếu cố, ngược lại sẽ an toàn không ít.
- Vậy tốt, ngươi tâm ý đã quyết, vậy cùng ta uống một lần cuối cùng a!
Nhiếp Vân biết rõ đối phương có thể nói ra lời này, trong nội tâm đã sớm có quyết định, nên không khuyên ngăn, mà lấy ra Hầu Tâm Tửu.
- Cái này... hảo tửu!
Trình độ nghiện rượu của lão tửu quỷ còn hơn Nhiếp Vân, nghe thấy mùi rượu đã nhịn không được.
Hai người uống một đêm, lão tửu quỷ say mèm, Nhiếp Vân thì ở trời vừa sáng, an bài hắn cho Trầm Hùng, một mình cỡi Tường Long mã chạy vội về phía Đế Dương đấu giá thành.
Lúc này Đế Dương đấu giá thành đã có quản lý mới, cũng là một vị Tam phẩm Huyết Vân Khu Tu sư.
Khu Tu sư này biết là Nhiếp Vân đánh chết Khâu Lân, không chỉ không muốn báo thù, ngược lại cung kính rối tinh rối mù, coi hắn là đại ân nhân.
Nếu như Khâu Lân không chết, hắn không có khả năng thượng vị, ở đâu có người ở đó có giang hồ a.
Đi vào Đế Dương đấu giá thành liền chứng kiến đám người Hứa Hinh Thiến đã ở trước cửa chuẩn bị xong, cả đám cưỡi ngựa cao to, chuẩn bị ly khai.
- Muốn đi Tân Quận thành, đầu tiên phải đi Bình Minh thành! Muốn đi Bình Minh thành, đầu tiên phải bay qua Cửu Dương Sơn, lúc trước chúng ta tới, là đi suốt mười ngày, nhanh đi thôi!
Chứng kiến Nhiếp Vân tới, Hứa Hinh Thiến giải thích một câu.
- Đi!
Nhiếp Vân biết rõ bay qua Cửu Dương Sơn là lộ tuyến gần nhất, lúc này cũng không nhiều lời, đi theo sau lưng mọi người lần nữa xuất phát.
Bọn người Hứa Hinh Thiến cưỡi Giao Long mã, tất cả đều là thần tuấn, bất quá như trước so ra kém Tường Long mã của hắn.
Nhiếp Vân không muốn thể hiện, khống chế tốc độ của Tường Long mã theo sát đằng sau đội ngũ, không đoạt trước, cũng không lạc hậu.
Liên tiếp đi bốn ngày, mọi người cùng với ngựa đều không nghỉ ngơi, đã đến ở chỗ sâu trong sơn mạch.
Trước kia tiến vào Cửu Dương Sơn không tính quá sâu, Nhiếp Vân không có nhận thức quá lớn, lúc này liên tục chạy bốn ngày, lúc này mới phát hiện, Cửu Dương Sơn trên thực tế là chín sơn mạch hội tụ, hình thành xu thế Chích Dương, mặc dù bóng rừng như biển, như trước để cho người cảm thấy cực nóng.
May mắn thực lực mọi người đều không kém, bằng không thì chỉ sợ còn không có xuyên qua sơn mạch, đã bị nóng chết rồi.
- Sắp đi qua lãnh địa của Kim Giáp Liệt Thú, hôm nay chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm. Nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai lại đi!
Ngày thứ tư sắc trời vừa tối, Hứa Hinh Thiến phân phó một tiếng.
Mọi người lấy nàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nghe được nghỉ ngơi, tất cả đều nhẹ nhàng thở ra, luân phiên chạy đi, không chỉ người mệt mỏi, Giao Long mã cũng thần sắc uể oải, không còn hùng dũng oai vệ như trước kia.
- Lãnh địa của Kim Giáp Liệt Thú?
Nhiếp Vân nghi hoặc tiến lên.
- Ở chỗ sâu trong Cửu Dương Sơn có không ít Yêu thú tụ tập, Kim Giáp Liệt Thú đúng là tồn tại cường hãn nhất trong đó. Có được thực lực Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, hùng bá một phương! Bất quá ngươi yên tâm, loại Yêu thú này tuy cả đàn cả lũ, cũng cực kỳ lợi hại, nhưng còn không dám đắc tội Khu Tu tháp Khu Tu sư chúng ta, sở dĩ nghỉ ngơi, là thấy ngựa hơi mệt, lại không nghỉ ngơi, chỉ sợ ngày mai sẽ ngã ở trên đường!
Hứa Hinh Thiến giải thích một câu.
Có thể bởi vì đều là Tứ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, thái độ của nàng đối với Nhiếp Vân hoàn toàn bất đồng người khác, ở trong mắt người khác, nàng cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí đã đến tình trạng hà khắc.
Mọi người hình thành một khu vực, từng người dựng lều trại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...